Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 303: Nến đỏ



Chương 339 – Nến đỏ

📚 Nắp quan tài nhấc lên, một đôi bàn tay trắng nõn mềm mại vươn ra từ mép, móng tay sơn màu hồng tươi, từ khe hở của nắp quan tài có thể mơ hồ nhìn thấy một người con gái mặc váy cưới màu đỏ bên trong.

Cô gái này cũng giống như người nằm trong quan tài trong miếu, trên mặt có khăn trùm đầu, thân trên hơi nhếch lên, rõ ràng không thể nhìn thấu khăn trùm đầu, nhưng Mục Tứ Thành lại cảm thấy dường như cô dâu đang xuyên qua khăn trùm nhìn trộm cậu và Bạch Liễu.

Cô dâu dùng ngón tay gõ vào nắp quan tài, tạo ra âm thanh thùng thùng.

Con ma cọp vồ đang kéo cái quan tài phía trước có vẻ đã nhận được mệnh lệnh nào đó, chậm rãi quay đầu lại, tách ra hai khe hở đỏ loẹt như máu ở mắt và miệng, nhìn thẳng vào Mục Tứ Thành cách nó chưa đầy mười cm, sau đó xương cốt đột nhiên bắt đầu vặn vẹo biến dạng.

"Đã bị phát hiện, chạy mau!" Bạch Liễu chưa dứt lời đã nhanh chóng bò về phía trước.

Cả Mục Tứ Thành và con ma cọp vồ bắt đầu bò trườn sát nút đuổi nhau.

Mục Tứ Thành sợ tới mức khóc gào kêu cha gọi mẹ, theo sau Bạch Liễu điên cuồng bò về phía trước, may mà hang động đến đây đủ lớn, bọn họ có thể nửa ngồi xổm mà tiến lên, tốc độ di chuyển cũng nhanh hơn trước đó khá nhiều.

Trong đường hang tối tăm, con ma cọp vồ với làn da trắng bệch và tứ chi co quắp xông lên, sắc mặt và thân hình không ngừng thay đổi vặn vẹo, giống như một bức tượng thạch cao đang được tạo hình.

Mục Tứ Thành chỉ cần liếc nhìn lại đã sợ hãi đến mức hồn phi phách tán, tốc độ di chuyển cũng nhanh hơn.

Thế nhưng do hạn chế về không gian nên Mục Tứ Thành vẫn không chạy nhanh bằng ma cọp vồ, lúc sắp nhìn thấy lối ra, Mục Tứ Thành đã bị con ma cọp vồ dùng tứ chi lao nhanh vồ lấy mắt cá chân.

Mục Tứ Thành chưa kịp lên tiếng đã bị con mà cọp vồ kéo vào bóng tối.

Bạch Liễu xoay người nắm lấy bàn tay sắp bị lôi đi của Mục Tứ Thành, cắn lấy đầu lưỡi vẽ một lá bùa lên cổ tay Mục Tứ Thành, đồng thời bình tĩnh thì thầm: " Lôi đình hiệu lệnh, cực kỳ gấp gáp...... Âm hồn che thể, âm hồn triền lộ, âm dương tương cách, phá!"

Đầu óc của Mục Tứ Thành trở nên trống rỗng, cậu trở tay lật ngược lá bùa mà Bạch Liễu đã vẽ trên tay dí sát vào ma cọp vồ đang nằm trên người mình.

Lá bùa trên tay Mục Tứ Thành rung nhẹ, tỏa ra một đạo lực vô hình gợn sóng, nháy mắt ngăn cách Mục Tứ Thành và ma cọp vồ.

Ma cọp vồ hú lên một tiếng chói tai muốn lao tới, nhưng đột nhiên nó dừng lại, quay đầu 360 độ nhìn tới nhìn lui trong chốc lát, những vết nứt trên mắt và miệng trên khuôn mặt từ từ biến mất.

Hình như nó không thể nhìn thấy hai người Bạch Liễu.

Mục Tứ Thành dán sát người vào bức tường của lối đi, nín thở không dám nhúc nhích.

Con ma quanh đi quẩn lại đánh hơi trong đường hang mấy lần, như thể bị ngăn cách bởi một hàng rào không khí vô hình mãi vẫn không nhìn thấy Mục Tứ Thành và Bạch Liễu, vì thế nó lại nằm xoãi trên mặt đất bò ra ngoài.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.