Ta Làm Việc Thiện, Các Nàng Lại Trở Thành Yandere

Chương 3: Bí mật động trời



Chương 3: Bí mật động trời

Sự thay đổi như hai con người khác nhau của Tiểu Mai cùng với Tiểu Trúc dường như đã quá quen với tất cả mọi người ở đây. Đáng buồn thay là chỉ có chính Thiên Nam là không biết bí mật của cặp chị em trên.

Tiểu Mai nhìn Tiểu Trúc, trong ánh mắt tràn đầy ngọn lửa địch ý, vẻ mặt nhăn nhó nói:

“ Em không được cho phép cậu chủ có bất cứ uất ức nào. Cậu chủ là của hai chúng ta. Em hiểu không?”

Lời nói chứa đầy sự bá đạo, lạnh lùng và vô cùng lãnh khốc. Giống như nếu có ai dám làm vậy thì nàng sẵn sàng băm kẻ đó ra làm trăm mảnh.

Tiểu Trúc cũng cười lạnh, tự tin nhìn Tiểu Mai, đảm bảo nói:

“ Em hiểu! Chị cứ tin ở em! Không một ai có thể làm hại cậu chủ cả.”

Nói xong, Tiểu Trúc từ từ đi đến chiếc điện thoại bàn, ấn một dãy số lạ, rất nhanh đầu dây bên kia đã truyền đến thanh âm:

“ Dạ, xin chào đại tiểu thư, ngài cần chúng tôi giúp gì ạ?”

Giọng nói vô cùng kính cẩn, mang theo cảm giác sợ hãi. Thế nhưng dù là vậy, Tiểu Trúc lại không hề cho người đầu dây bên kia một chút mặt mũi.

Mang trên thân bộ đồ hầu gái, chiếc nơ dễ thương vẫn còn được mang trên mái tóc trông vô cùng đáng yêu, Tiểu Trúc lạnh giọng nói từng lời đe dọa:

“ Tôi không biết các người trong tối nay làm cái gì? Thế nhưng nếu như để cậu chủ Thiên Nam của tôi bị tổn thương dù chỉ một sợi lồng thì… Hừ… các người chuẩn bị tinh thần biến thành thịt vụn vứt cho cá ăn đi là vừa.”



Lời nói vô cùng đáng sợ, bên đầu dây bên kia dường như nghe được một tin động trời, tự tin mười phần đáp:

“ Vâng, thưa tiểu thư, tối nay chắc chắn sẽ không có một kẻ nào có thể động được đến thân thể ngài ấy. Xin tiểu thư hãy tin tưởng chúng tôi!”

Đến lúc này, Tiểu Trúc mới gật đầu, ánh mắt không còn lộ rõ vẻ lạnh băng ban nãy mà thay vào đó là vẻ mặt hài lòng, gật đầu nói:

“ Được rồi, tôi chờ tin tốt từ các người!”

Nói xong, cô tắt máy, sau đó vẻ mặt phấn khích chạy đến chỗ chị của mình, tự hào vỗ ngực đảm bảo:

“ Em đã hoàn thành nhiệm vụ rồi chị! Cậu chủ đêm nay chắc chắn sẽ an toàn!”

Tiểu Mai thấy Tiểu Trúc tự tin như vậy, cô cũng bớt đi sự lo lắng trong lòng, ánh mắt thương chiều nói:

“ Được thôi, mà hình như em hôm nay cũng gan quá ta, dám trộm áo của cậu chủ!”

Nói xong, Tiểu Mai nhẹ nhàng nhéo má của Tiểu Trúc. Tiểu Trúc bị nhéo má nhưng cũng không dám cãi lại, vẻ mặt đỏ ửng nói:

“ Tại…tại em…thích cậu chủ… chị…chị chẳng phải cũng từng hôn trộm cậu chủ trong lúc ngủ hay sao?”

Bị người em tố giác, Tiểu Mai trở nên vô cùng bối rối, vẻ mặt nhanh chóng giống như đứa em, biến thành một quả cà chua chín đỏ mọng.

Buông má của Tiểu Trúc, cô nhẹ nhàng chạm vào má của mình, một cảm giác nóng rát truyền tới, khi này, trong đầu cô chỉ còn lại là hình bóng của cậu chủ.



Thật sự, khi đó cô thật sự chịu hết nổi, cậu chủ tốt bụng, chăm sóc hai chị em cô như vậy thì làm sao cô lại không nhớ nhung được chứ.

Thấy chị của mình liếm bờ môi, khuôn mặt mê đắm chìm vào tưởng tượng, Tiểu Trúc phình má, ghen tỵ lắc lắc tay của người chị yêu quý, nhõng nhẽo nói:

“ Không…không…chị không được ăn mảnh như vậy. Em cũng yêu cậu chủ mà, chị phải cho em hôn cùng chứ!!!”

Giọng nói của Tiểu Trúc khá là lớn, những người hầu đang làm bên cạnh nghe vậy thì cũng đều mỉm cười, dường như chuyện tình của hai vị “ tiểu thư” này rất là thú vị.

Bọn họ khi này trong lòng lại đang cảm thán cho Thiên Nam. Đúng là người tốt thì luôn được báo đáp, hiện tại báo đáp đã tới, hai cô nữ hầu gái bên cạnh lại chính là hai đại tiểu thư, hơn nữa có vẻ như cả hai người đều yêu chính chủ nhân của mình. Chỉ cần nghĩ đến đây thôi, vô số người lại cảm thấy truyện này có thể viết thành một cuốn sách rồi bán rất chạy nha.

Thế nhưng, điều đáng buồn là bọn họ không thể nói, có thể nói là ngoại trừ Thiên Nam, các nàng đều không cho bất kỳ ai sắc mặt tốt cả. Hơn nữa, quyền lực của các nàng rất cao, có thể nói là cao hơn rất nhiều so với Thiên Nam.

Các gia tộc đều được chia ra làm ba loại: Nhất lưu, trung lưu và hạ lưu.

Gia tộc họ Vương nhìn thì có vẻ to lớn, hoành tráng như vậy thôi chứ nói thật ra bọn họ còn chưa xếp vào ba loại trên. Ấy thế mà, hai cô nàng trước mặt này lại chính là thiên kim đại tiểu thư xếp hàng trung lưu.

Thử hỏi với quyền lực ngập trời như vậy, bọn họ làm sao dám đắc tội. Một cái búng tay của những người này cũng đủ cho bọn họ c·hết cả trăm lần rồi.

Thế nhưng, có một câu hỏi mà bọn họ luôn thắc mắc, thậm chí đã qua một thời gian rất lâu nhưng vẫn chưa có câu trả lời. Đó chính là tại sao các nàng lại hạ thấp thân phận cao quý, trở thành một kẻ hầu cho người khác?



Không một ai dám suy đoán lung tung, thậm chí là hó hé bất cứ câu nói nào trước mặt hai người. Bởi bọn họ không muốn chọc giận hai cô nàng này.

Đừng để vẻ ngoài ngây thơ, dễ gần của hai nàng đánh lừa, bởi rất có thể, chính hai cô nàng này sẽ hủy diệt cả cuộc đời bạn trong chốc lát giống như dẫm nát một con kiến vậy.

Quay trở lại với Tiểu Mai, thấy em gái của cô nhõng nhẽo, ánh mắt ướt át, ghen tỵ sắp khóc. Cô cũng chỉ còn cách chiều theo ý của em ấy, gật đầu nói:

“ Được thôi, để dịp nào chị sẽ cho em hôn cậu chủ nhá!”

Vừa nghe đến đây, Tiểu Trúc liền thay đổi khuôn mặt, ánh mắt cũng trở nên vui vẻ mười phần, hai chân nhảy lên giống như đứa trẻ vậy.

“ Yeah…yeah…chị của em là nhất!” Tiểu Trúc hô lên một cách sung sướng.

Chỉ vì được thân thiết với một nam nhân mà em gái mình lại sung sướng đến mức này, Tiểu Mai không khỏi mỉm cười thêm một lần nữa. Đúng thật là ngây thơ mà.

Nghĩ lại thì cũng thấy hợp lý, dù sao cậu chủ cũng có ơn cứu mạng, cho hai chị em cô một cơ hội tái sinh, thậm chí còn chăm sóc để cô có thể đoàn tụ với gia đình. Chỉ cần như vậy thôi, các cô cả đời này không thể báo đáp được nhân tình của cậu chủ.

Hơn nữa, khi các cô ở cùng Thiên Nam, chính các cô cũng không nhận ra rằng đã yêu cậu chủ từ lúc nào. Nghe thì có vẻ rất hoang đường nhưng đó là sự thật.

Câu chuyện thật sự rất là dài, cô đang định nhớ lại thì Tiểu Trúc đã nhanh nhảu kéo cô đi vào căn phòng của Thiên Nam rồi.

Vào trong căn phòng với mùi hương quen thuộc, mọi nơi được sắp xếp và bài trí gọn gàng, chỉ cần nhìn qua thôi là biết được người trong căn phòng này là kẻ vô cùng sạch sẽ và gọn gàng.

Đồ đạc vô cùng tối giản, chỉ có một cái giường, một chiếc ghế sofa cùng với giá sách để gọn gàng. Không cầu kỳ, không hề có chút nào xa hoa nhưng lại cho người ta cảm giác vô cùng tinh tế.

Tiểu Trúc thì nhanh chóng nằm trên chiếc giường, còn Tiểu Mai thì nhẹ nhàng ngồi lên chiếc ghế, từ từ tìm đọc những cuốn sách.

Có vẻ, cả hai người rất thường xuyên vô căn phòng trên, vậy nên mới có thể quen thuộc đến mức này. Ngồi trên chiếc ghế, ngửi được mùi hương quen thuộc, Tiểu Mai cảm giác vô cùng ấm áp, nụ cười trên môi bắt đầu lộ rõ.

Đó chính là nụ cười của sự thỏa mãn, sự hạnh phúc.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.