Tiểu Mai lạnh lùng đi ra ngoài, vẻ mặt tươi cười ban nãy lúc này lại trở nên âm trầm, băng lãnh. Từng bước đi như những tiếng chùy chấn nh·iếp toàn bộ những kẻ ở xung quanh.
Dù bên ngoài cô là một thiếu nữ xinh đẹp, dễ thương vô hại thế nhưng dù sao bản thân cô cũng là thiên kim đại tiểu thư, vậy nên khí chất của cô cũng khác xa so với người bình thường. Từng bước đi, từng hành động dù chỉ là nhỏ nhất cô đều tỏ ra ưu nhã, cuốn hút lạ thường.
Thế nhưng, không hiểu sao khi này tất cả những kẻ khác đều không dám thở mạnh khi đến gần Tiểu Mai. Một chàng trai có ý định đi đến làm quen thì bị ánh mắt đáng sợ của Tiểu Mai hù dọa khiến suýt chút nữa té ngã.
Tiểu Mai đi một cách từ tốn ra khỏi công ty, vẻ mặt càng ngày càng lạnh, giống như có thể khiến mọi thứ xung quanh đóng băng. Và tất nhiên, tài xế của cô ấy cũng cảm nhận được điều này, vậy nên hành động vô cùng cẩn trọng.
Cô mở cửa, nhanh chóng bước lên xe, sau đó ánh mắt băng lãnh ra lệnh cho tài xế:
Nói xong, chiếc xe khởi động, nhanh chóng lăn bánh đi ra ngoài. Tiểu Mai khi này nhìn công ty Thiên Nam từ từ rời ra, trong ánh mắt ấy ẩn chứa nhu tình nồng đậm.
Nhớ lại lúc cô ôm anh ấy, khi đó cô còn không nghĩ được bất cứ cái gì. Thiên Nam muốn rời xa cô, muốn đi khỏi cô thì làm sao cô chịu nổi chứ. Cô chỉ hành động theo bản năng đó là giữ chặt anh ấy mà thôi. Đó cũng là lần đầu tiên, cô dám ôm anh ấy một cách nghiêm túc như vậy. Khi đó cô cũng xấu hổ lắm chứ? Anh ấy còn đang nói rành rành ra đó mà ôm thì cho dù cô gái nào cũng sẽ cảm thấy e thẹn! Tuy nhiên, cô lúc này lại cảm thấy thật buồn cười.
Hóa ra, tất cả mọi việc chỉ vì sợ Đỗ Toa trả thù. Thật là… khi biết chuyện này, trong lòng cô lại càng cảm thấy ấm áp. Hóa ra, suốt bao nhiêu năm chung sống, anh ấy vẫn giữ được tính cách như vậy. Dù cho bản thân gặp nguy hiểm, anh ấy cũng sẽ tìm mọi cách để bảo vệ cho cô. Thật không biết nên trách anh ấy quá ngu ngốc hay là quá trọng tình trọng nghĩa nữa? Bản thân còn lo chưa xong nhưng lại lo cho cô.
Nghĩ đến đây, hai bàn tay của cô lại đặt vào giữa ngực của mình, vẻ mặt hạnh phúc lẩm bẩm:
“ Anh yêu, em nhất định sẽ bảo vệ anh! Anh chỉ thuộc về em, mãi mãi thuộc về em mà thôi!”
Lời nói ẩn chứa sự bá đạo, nó giống như một định lý, một điều hiển nhiên nên có. Tiểu Mai tự tin về chính bản thân mình. Trước sau gì cô cũng sẽ thừa kế cả gia tộc họ Băng, vậy nên cô có thể dùng rất nhiều cách để chiếm được Thiên Nam. Dù sao thì gia tộc họ Vương sẽ chẳng dại gì mà đi từ chối hôn sự này cả, nhất là khi gia tộc cô thuộc hàng trung lưu, trong mắt gia tộc họ Vương chính là thần. Một bước lên mây như vậy, chắc chắn gia tộc anh ấy sẽ tìm đủ mọi cách để bám lấy gia tộc cô.
Sở dĩ cô không làm như vậy cũng là có nguyê do. Đâu tiên, cô mặc dù trong mắt Thiên Nam là một cô gái ngoan ngoãn, dịu hiền nhưng sự thật cô là con người rất tham lam. Cô không chỉ muốn thể xác anh ấy mà quan trọng nhất, cô muốn cả linh hồn. Cô muốn anh ấy yêu cô tự nguyện, yêu bằng cả tính mạng mình. Chỉ có như vậy, cô mới có thể yên tâm rằng Thiên Nam sẽ không nhìn bất cứ cô gái nào khác.
Cái thứ hai, cũng chính là vì cô rất rất yêu anh ấy, yêu hơn chính bản thân mình, vậy nên cô không muốn bất kỳ kẻ nào khác xen vào tình yêu của hai người, ngoại trừ em gái Tiểu Trúc đáng yêu của cô. Nhìn thấy anh ấy hạnh phúc, vui vẻ cũng chính là niềm vui sung sướng nhất cuộc đời cô. Vậy nên, mọi kẻ dám làm tổn hại dù chỉ một sợi tóc thì chính bản thân cô sẽ tiêu diệt kẻ đó, cô sẽ cho kẻ đó biết hậu quả của việc dám động vào anh ấy.
Cái thứ ba, cũng chính là mục đích cuối cùng, đó là cô muốn trói vận mệnh anh ấy vào trong lòng bàn tay. Cô muốn từ từ khiến anh ấy bị mê hoặc bởi cô, yêu cô không thể rời xa. Cô muốn chỉ cần cô không vui, anh ấy sẽ lo lắng, chạy đến âu yếm cô. Cô muốn mỗi đêm, anh ấy sẽ ôm cô thật chặt…
Ánh mắt tràn đầy ước ao, cô ngắm nhìn căn phòng cao nhất, miệng khẽ mỉm cười.
“ Hãy chờ em, em sẽ giải quyết giúp anh! Tuy nhiên, anh nhớ phải đền bù em lúc tối đó nha!!!”
Sau khi suy nghĩ xong xuôi, cô lại quay trở về vẻ mặt lạnh lùng vốn có, cùng với giọng nói lạnh băng rét lạnh tim gan:
“ Cô chạy xe nhanh lên một chút!”
“ Dạ...dạ thưa tiểu thư, tôi sẽ làm ngay!” Nữ tài xế run rẩy thân thể, không hề chần chừ tăng tốc.
Bầu trời buổi chiều thật là đẹp, ánh nắng nhè nhẹ chiếu xuống không gian, mọi người ai ai cũng tấp nập làm việc của mình. Chỉ có những đứa trẻ là cảm thấy thích thú khi chúng có thể nô đùa với nhau tại công viên.
Tuy nhiên, trong căn phòng tổng thống ở một khách sạn cao cấp ngay cạnh khu công viên ấy. Một thiếu niên đeo kính râm, cởi trần mặc đồ bơi đang nằm thoải mái trên chiếc ghế, hai bên có hai mỹ nữ bầu bạn. Người thì xoa bóp, người thì đưa từ từ từng miếng trái cây cho thiếu niên ăn. Cảnh tượng khiến người ta đỏ cả vành mắt vì sự xa hoa của chúng.
“ Tối nay bổn công tử sẽ chơi đùa cùng với hai người các em!” Tên thiếu niên cười một cách dâm tà, hai tay từ từ sờ nhẹ đùi của hai cô gái, ánh mắt không che giấu nhìn thẳng vào chúng.
Hai cô gái dường như cũng chẳng hề có chút e thẹn nào, trái lại, vẻ mặt hai người lại phấn khích, giống như gặp được chuyện vui. Vậy nên cả hai đều thích thú gật đầu:
“ Cảm ơn công tử!”
“ Haha...” Tên thiếu niên cười một cách khoái trá, hai tay càng nắn bóp mạnh khiến các cô gái kêu lên những tiếng kêu kỳ lạ.
Thế nhưng, ngay lúc này, một tên trung niên đi vào, lễ phép nói với thiếu niên:
“ Thưa Tào Thiếu, chúng ta đã tìm hiểu công ty của tên Thiên Nam. Mời ngài xem xét!”
Nói xong, ông ta đưa cho tên Tào Thiếu một cuốn sổ. Tuy nhiên, tên Tào Thiếu cũng không dừng động tác, ánh mắt vẫn thích thú nhìn hai cô gái trước mặt run rẩy thân thể, vẻ mặt khinh miệt cười nói:
“ Chỉ là cái gia tộc vô danh, ta quan tâm làm gì?”
Nói xong, hắn tự nhiên nhớ ra một thứ gì đó, cười lạnh:
“ À, hình như ta nhớ hai nữ hầu gái của tên Thiên Nam đó vô cùng xinh đẹp đúng không? Nghe nói là cực phẩm trong cực phẩm!”
Nói đến đây, tên Tào Thiếu không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt lộ rõ sự thèm khát, cười khà khà nói:
“ Ông hãy bảo với tên Thiên Nam đó. Nếu như hắn muốn được yên ổn thì hãy đưa hai cô hầu gái đó đến đây.”
Nghe thấy lời dặn của Tào Thiếu, tên trung niên cũng chỉ biết gật đầu, cầm lấy tài liệu nói:
“ Vâng, thưa ngài!”
Nói xong, ông ta đi ra ngoài, để lại đằng sau là tiếng cười của tên Tống Thiếu:
“ Haha… tối hôm nay ta sẽ là chủ nhân của các em!”
Rất nhanh, thư đã được đưa tới công ty Thiên Nam, thế nhưng vì Tiểu Mai đã cho người cài cắm vào công ty, vậy nên Thiên Nam không hề biết gì về chuyện này.
Ngồi trong xe, nhìn trong ảnh tấm thư đầy thách thức cùng với lời đe dọa, Tiểu Mai vẻ mặt lạnh đến mức đóng băng, bàn tay không tự chủ bóp chặt điện thoại, thậm chí mạnh đến nỗi suýt chút làm hỏng màn hình. Khi này, cô lạnh giọng lẩm bẩm:
“ Được lắm, dám động chủ ý đến ta ư! Đúng là không lộ diện một chút thì gia tộc hạng ba của các ngươi lại muốn đè đầu cưỡi cổ! Để xem!”