- Nếu ngươi thua cược, Huyết Băng Phách Lôi Liên của ngươi sẽ thuộc về Phượng Linh Thần!
Vũ Lôi Phong ánh mắt lóe lên tinh quang, đề nghị của Phượng Diệm Vô Song vô cùng thẳng thắn, hắn đương nhiên là đánh chủ ý vào Huyết Băng Phách Lôi Liên của mình, thế nhưng không có ý cướp đoạt mà lại muốn đánh cược.
- Thật thú vị, vậy Phượng tộc trưởng, nếu ta thắng thì sao?
- Thắng sao? Vậy có nghĩa là Nghịch Phong Môn đã đủ điều kiện được kết minh với Phượng Linh Thần nhất tộc, bổn tọa sẽ đồng ý kết thành liên minh với tiểu tử ngươi.
Vũ Lôi Phong lắc đầu:
- Không được! Việc kết minh là đôi bên cùng có lợi, không thể đem ra làm tiền cược, vốn dĩ hôm nay tiểu tử tới là để yêu cầu kết minh chứ không phải đánh cược!
Phượng Diệm Vô Song bật cười:
- Vũ Lôi Phong, ngươi có biết Thiên Địa Minh ngày đêm đều cử ra sứ giả mong muốn được chúng ta gia nhập liên minh không? Được kết minh với Phượng Linh Thần nhất tộc là chỗ tốt lớn nhất mà chúng ta có thể cho ngươi đấy!
Vũ Lôi Phong kiên quyết một bước cũng không nhường, hắn nói:
- Tiểu tử đã nói thì sẽ không thay đổi, việc kết minh là việc riêng, tiền cược này tính riêng! Bởi vì nếu Phượng Linh Thần được kết minh với Nghịch Phong Môn cũng là trăm lợi không một hại, cá cược như người thì không công bằng!
- Nếu Phượng tộc trưởng vẫn kiên quyết từ chối, vậy Nghịch Phong Môn sẽ không làm phiền Phượng Linh Thần nữa, Phượng tộc trưởng cứ thoải mái gia nhập Thiên Địa Minh. Nhưng cho dù Thiên Địa Minh có tăng thêm một đại cổ tộc thì đối với Vũ Lôi Phong ta cũng chẳng sao! Cho dù có phải chống lại cả đại lục, Nghịch Phong Môn cũng phải tiêu diệt Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia!
Phượng Diệm Vô Song nhíu mày, trong thần sắc đã có chút tức giận:
- Ngông cuồng! Nghịch Phong Môn vẫn luôn mang theo bên cạnh ngươi, tiểu tử ngươi có tin tại Phượng Linh Thần này, hôm nay sẽ là ngày diệt môn của ngươi hay không?
Vũ Lôi Phong không lùi mà tiến, ánh mắt đối chọi gay gắt với ông, đối mặt với Phượng Diệm Vô Song, Vũ Lôi Phong vô cùng tự tin không chịu thua kém mà kích hoạt Thần Huyết Tổ Chú, ánh lửa da cam phóng xuất chín khối cầu đạo ngọc.
- Phượng tộc trưởng! Ta không có ý muốn khiêu khích Phượng Linh Thần, Vũ Lôi Phong hôm nay đến đây thành ý mười phần muốn mời người gia nhập. Nhưng nếu như người động thủ làm khó, ta tin tưởng người không có bổn sự giữ lại được ta đâu!
Khí tức bạo phát, thực lực gấp 20 lần người đồng cấp của Vũ Lôi Phong được bội số lên gấp 10 lần từ thần huyết, uy áp gấp 200 lần Ý Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong phóng xuất ra. Nhất thời cửa phòng bật mở, đồ đạc trong đình viện bị thổi dạt ra xung quanh.
Phượng Diệm Vô Song cũng đứng lên, ngọn lửa đỏ máu bao phủ toàn thân hắn, uy áp Phi Hồn Cảnh Cửu Trọng đè thẳng vào Vũ Lôi Phong, muốn chấn áp tên này quỳ xuống.
- Bán Thần Uy! Ra đây!
Vũ Lôi Phong cảm nhận áp lực, hắn nhanh chóng dung hợp Nguyên Lực và Linh Hồn Lực lại làm một, tạo thành Bán Thần Lực, phóng xuất uy áp Thần Uy mỏng manh của nó đối chọi với uy áp của Phượng Diệm Vô Song.
Hai người không hề động thủ, chỉ đối chọi uy áp với nhau, trong phòng liên tục vang lên âm thanh rơi vỡ.
- Chuyện gì thế? Phụ thân, người không được động thủ với hắn!
Phượng Yên Đan đã sớm cảm thấy chuyện không ổn, nàng lập tức chạy tới, nhìn thấy Vũ Lôi Phong và Phượng Diệm Vô Song đang đối chọi gay gắt, Phượng Yên Đan hốt hoảng vội vàng lao tới chắn trước người Vũ Lôi Phong.
- Yên Đan! Lui ra!
Phượng Diệm Vô Song trừng mắt với Phượng Yên Đan, khẽ phất tay một cái, một đạo kình phong thổi dạt Phượng Yên Đan ra một bên.
- Phụ thân! Người mà làm hắn bị thương, Yên Đan sẽ không thèm nhìn mặt người nữa!
Phượng Yên Đan vừa bị thổi bay vừa lớn tiếng hét, Phượng Diệm Vô Song nghe thế thì chân mày giật giật, nhìn sang Vũ Lôi Phong, nghĩ thầm:
- Mới qua bao lâu a, từ Ý Hồn Cảnh Tam Trọng đã là Ý Hồn Cảnh đỉnh phong! Tiến bộ bỏ xa so với Yên Đan. Còn có cả một tia Thần Uy mỏng manh!
Phượng Diệm Vô Song chăm chú đánh giá trạng thái Thần huyết của Vũ Lôi Phong, hắn càng nhìn càng lộ vẻ kinh ngạc.
- Không ngờ trạng thái cường hóa này cũng mang theo một tia Thần uy khác, quả thật đủ biến thái.
Đánh giá một lúc, Phượng Diệm Vô Song mới nhìn thẳng vào mắt Vũ Lôi Phong, áp lực thu hồi, khuôn mặt trở lại vẻ hòa nhã:
- Được! Bổn tọa đáp ứng ngươi, việc kết minh sẽ không tính vào lần cá cược này, vậy nếu ngươi thắng, ngươi muốn Phượng Linh Thần cho ngươi thứ gì?
Phượng Yên Đan đã sớm tiến tới đứng cạnh Vũ Lôi Phong, hằm hằm nhìn phụ thân mình, ánh mắt đầy đe dọa, giống như muốn nói: “Nếu người còn động thủ với hắn, con sẽ không nhận người là phụ thân luôn!”
Vũ Lôi Phong cũng thu liễm khí tức, hắn biết ban nãy Phượng Diệm Vô Song chỉ thử mình mà thôi, vậy nên cũng không chịu thua kém mà đọ sức với ông ta một phen. Sau một lúc suy xét thì Vũ Lôi Phong nói:
- Thú thực với Tộc trưởng, trước đó tiểu tử cũng không nghĩ ra thứ gì có thể trao đổi với Huyết Băng Phách Lôi Liên, nhưng sau lần giao phong vừa nãy thì tiểu tử nghĩ thông rồi!
- Hửm?
Phượng Diệm Vô Song bất ngờ, hắn không nghĩ rằng mình vừa trang bức một tí với hậu bối mà hắn lại nghĩ ra điều kiện cá cược với mình. Phượng Yên Đan đứng cạnh cũng tò mò nhìn sang, không biết tên này sẽ đòi hỏi phụ thân mình cái gì.
Xa xa nơi cửa phòng, một cái đầu nhỏ xíu hóng hớt chuyện trong đình viện cũng tập trung lắng nghe, còn ai ngoài Lê Tiểu Nguyệt nữa?
Vũ Lôi Phong hít sâu một hơi, hắn chỉ tay vào Phượng Yên Đan, sống lưng thẳng tắp, dõng dạc đường hoàng mà nói:
- Nếu Nghịch Phong Môn trong vòng năm năm có thể sánh ngang với Phượng Linh Thần, ta muốn Phượng tộc trưởng chấp nhận cho ta theo đuổi Yên Đan thánh nữ!
-…
- CÁI GÌ?
Phượng Diệm Vô Song tròn xoe mắt, Phượng Yên Đan há miệng to hết cỡ, Lê Tiểu Nguyệt nấp phía xa thì sáng rực ánh mắt
- Mẹ nó chứ! Sư phụ quá ngầu rồi!
Phượng Diệm Vô Song không ngờ, tuyệt đối không ngờ. Hắn nghĩ Vũ Lôi Phong này sẽ dùng công phu sư tử ngoạm, sẽ đòi hỏi cái gì vô cùng ghê gớm của Phượng Linh Thần, nhưng không ngờ thứ hắn muốn ngoạm là cả gia tài của hắn, con gái cưng Phượng Yên Đan.
Phượng Yên Đan cũng không ngờ, cái hắn muốn lại là chuyện này, nàng từ thần sắc ngạc nhiên dần dần chuyển sang xấu hổ đỏ bừng mặt, cúi mặt xuống đất siết chặt tay áo.
Tộc trưởng Phượng Linh Thần của chúng ta hung hăng nhìn Vũ Lôi Phong, còn đang định xả một tràng chửi mắng thì hắn chợt liếc sang Phượng Yên Đan, phát hiện con gái cưng của hắn bây giờ lại đang đỏ bừng mặt, e lệ cúi đầu thẹn thùng len lén liếc nhìn nam nhân trước mắt.
Sụp đổ, hoàn toàn sụp đổ…
Là một người cha, hắn chẳng lẽ không nhìn ra, con gái rượu của mình dính thính thằng ôn con kia rồi. Cẩn thận ngẫm nghĩ lại, vừa nãy lúc hắn so khí thế với Vũ Lôi Phong, Phượng Yên Đan chẳng nói chẳng rằng, bay vào che chở cho tiểu tử kia, còn nói sẽ không để ý đến người cha này nữa.
Phượng Diệm Vô Song hoàn toàn sụp đổ, ngây ngốc nhìn một nam một nữ đánh mắt đưa tình nhau trong đình viện. Mà cay cú hơn nữa là phía xa còn có một con bé vô cùng hưng phấn đeo bông cổ vũ nhảy tưng tưng giống như vô cùng ủng hộ hai người đến với nhau.
Bóng hình Phượng Diệm Vô Song giống như trở nên cô đơn, gương mặt dường như già đi chục tuổi, hắn nói:
- Chuyện này không phải chỉ mình ta có thể đáp ứng, còn phải có mẫu thân của Yên Đan, còn có cô cô của nó và chính Yên Đan đáp ứng mới được!
Phượng Yên Đan nghe phụ thân nói thế thì gương mặt lại càng đỏ, nàng lí nhí nói:
- Phụ thân, nếu hắn đủ bổn sự, con sao cũng được ạ.
Phụt!
Phượng Diệm Vô Song muốn phun máu tại chỗ, may mà hắn nhịn được không thất thố, thân ảnh uể oải ngồi phịch xuống ghế, ra hiệu đuổi khách.
- Vũ Lôi Phong, chuyện kết minh năm năm sau hãy bàn tới, ta đồng ý chờ ngươi năm năm, thế nhưng chuyện của Yên Đan thì phải bàn thêm, ngày mai lại đến đây, bổn tọa sẽ cho ngươi câu trả lời.
Phượng Diệm Vô Song dường như dùng hết khí lực để nói ra những lời này, hắn lại nói tiếp:
- Yên Đan, con sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho bọn họ, rồi kêu mẫu thân cùng cô cô đến đây gặp ta.
- V…Vâng!
Phượng Yên Đan ngại ngùng đáp, sau đó kéo Vũ Lôi Phong và Lê Tiểu Nguyệt rời đi, nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
Phượng Diệm Vô Song thẫn thờ ngồi trên ghế, hắn nhủ thầm:
- Xem ra lời tỷ tỷ cảnh báo nửa năm trước là hoàn toàn đúng, con bé này…Aizz
…
Hết chương 405…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây: