Vũ Lôi Phong tiến vào Tứ Huyền Cung trong vô số ánh mắt tò mò của các nữ tử xung quanh, bất quá da mặt hắn vốn đã dày nên đối với những ánh mắt kia rất đắc ý, còn cố tình tỏ ra thật đẹp trai trước mặt các nàng.
Càng tiến vào sâu bên trong, Vũ Lôi Phong cảm thấy năng lượng thiên địa lại càng nồng đậm hơn, lúc này đã gấp ba lần so với bên ngoài rồi mà vẫn còn chưa ngừng lại. Khó trách các thế lực này lại sở hữu nhiều cường giả đến thế.
Đi một lúc lâu mới đến nơi, đứng trước một căn phòng rộng lớn, nhìn cánh cửa khổng lồ nguy nga, Thiên Mộng Tuyết nói với Vũ Lôi Phong.
- Bên trong là Gia chủ Thiên Cực Gia, kiêm Cung Chủ Tứ Huyền Cung, địa vị chí cao vô thượng trong Bình Nguyên Thiên Hương, ngươi liệu mà ứng xử cho tốt, có chuyện gì thì ta cũng không làm gì giúp được ngươi đâu!
Vũ Lôi Phong gật đầu, lần trước ở đại hội Thập Đại Cường Giả cũng đã thấy qua Thiên Cực Tinh Ngân, nhưng lúc đó ở xa nên không nhìn rõ, lúc này Vũ Lôi Phong cũng muốn nhìn xem người thống lĩnh cả Bình Nguyên Thiên Hương sẽ có nhan sắc như thế nào.
Cánh cửa nhẹ mở ra một căn phòng rộng lớn phảng phất hương hoa, Vũ Lôi Phong tiến vào mà không khỏi than thở, độ xa hoa thế này không biết đến ngày tháng nào Nghịch Phong Môn của hắn mới đạt được.
Trong phòng, từng đạo khí tức cường hãn nhanh chóng đổ dồn vào Vũ Lôi Phong, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi đó thôi, hắn cảm giác như hàng vạn cân tạ đang đè trên lưng mình, cảm giác rất khó chịu.
- Thật nhiều Phi Hồn Cảnh!
Cảm nhận từng cỗ uy áp này, Vũ Lôi Phong không khỏi sợ hãi than thở, Phong Lôi Môn ngày xưa cũng chỉ có ông nội Vũ Lôi Đình là có thực lực này, vậy mà ở đây ít nhất phải có mười người mang tu vi Phi Hồn Cảnh, quả không hổ danh là Thiên Cực Gia – Tứ Huyền Cung.
- Bái kiến Tinh Ngân Cung Chủ!
Vũ Lôi Phong cắn chặt răng, Linh Hồn Lực bên trong người âm thầm vận chuyển, vẻ mặt trở lại điềm tĩnh nhìn thẳng vào Thiên Cực Tinh Ngân ngồi trên chủ vị, ôm quyền cúi chào.
Vũ Lôi Phong lần đầu nhìn thấy Thiên Cực Tinh Ngân ở khoảng cách gần, hắn không khỏi giật mình kinh ngạc, quả đúng là đệ nhất cường giả ở Bình Nguyên Thiên Hương, từ gương mặt, dáng vóc và y phục đều toát lên một vẻ quyến rũ phi thường. Chỉ trong một khoảnh khắc đã khiến Vũ Lôi Phong suýt nữa rơi vào trầm mê.
Thiên Cực Tinh Ngân không biết đã bao nhiêu tuổi, nàng từ lâu đã là cường giả trong cường giả, là ước mơ phấn đấu của biết bao nữ tử trong Bình Nguyên Thiên Hương. Không những tu vi thâm sâu, nhan sắc tuyệt trần mà còn là thiên hạ đệ nhất cầm ca trong vùng đất này.
Tiếng đàn của Thiên Âm Cung, vũ điệu của Thiên Thánh Cung, giọng hát của Thiên Ưng Cung và hiệu ứng bổ trợ của Thiên Cơ Cung nghe nói đều do vị Gia Chủ Thiên Cực Gia này truyền ra, nàng chính người khai sinh ra cái danh tự Thiên Hương Đệ Nhất Cầm Ca nổi danh toàn đại lục, biến Bình Nguyên Thiên Hương thành vùng đất của thơ ca nhạc họa.
- Đây mới là cường giả chân chính a!
Vũ Lôi Phong thầm đánh giá Thiên Cực Tinh Ngân, ngay cả ngoại hình của nàng đã mang theo một đòn công kích linh hồn, nếu ai có linh hồn không đủ mạnh mà liên tục nhìn nàng sợ rằng sẽ lâm vào mê hoặc không cách nào dứt ra được, từ đó trở thành ngu ngốc.
Một người mạnh đến mức không cần giơ tay nhấc chân đã có thể khiến người ta bị hạ gục, sợ rằng khi động thủ, Thiên Cực Tinh Ngân này chỉ cần tung ra vài chiêu sẽ khiến kẻ địch trực tiếp mềm nhũn chân tay mà quỳ xuống.
Linh hồn Vũ Lôi Phong có Huyết Băng Phách Lôi Liên và Thần Huyết Xà cường hóa, bất quá hắn biết mình vẫn chưa cách nào chống lại công kích của Thiên Cực Tinh Ngân, vậy nên chỉ sau khi bái kiến nàng xong, hắn liền dời ánh mắt qua chỗ khác.
Mọi người trong đại điện thấy Vũ Lôi Phong vẫn không làm sao trước những cỗ uy áp mơ hồ thì ánh mắt khẽ đổi, cho đến khi hắn chống lại được mị công của Thiên Cực Tinh Ngân thì cả đám rất đỗi kinh ngạc.
Đang nhắm mắt dưỡng thần, Thiên Cực Tinh Ngân nghe thấy giọng nói xa lạ thì khẽ mở mắt ra. Nhìn thấy Vũ Lôi Phong, ánh mắt nàng khẽ biến hóa, đôi mỗi khẽ nở một nụ cười.
Vũ Lôi Phong giật nảy mình, lập tức giơ tay ra phía trước mặt vỗ một cái thật mạnh.
Bép!
Một tiếng vỗ tay giòn tan vang lên cực kỳ to trong đại điện yên tĩnh, Vũ Lôi Phong vội vàng động ý niệm, một xác muỗi nhỏ xíu lặng lẽ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, còn có vết máu đỏ nhạt.
- Thất lễ, thất lễ quá, tự dưng thấy con muỗi bay trước mắt, theo phản xạ không tự chủ được mà động thủ, xin các vị thứ lỗi.
Vũ Lôi Phong vội vàng quỳ một chân tạ tội không ngừng, trong tay nâng cao con muỗi xấu số lên ý bảo mọi người nhìn đi, là muỗi thật chứ không phải bổn công tử nói xạo a.
Thiên Mộng Tuyết khẽ mỉm cười, trong lòng không khỏi giơ lên ngón tay cái với Vũ Lôi Phong. Những người trong đại điện cũng thầm tán thưởng.
Ngay khoảnh khắc Thiên Cực Tinh Ngân mỉm cười, một tia linh hồn công kích bằng âm thanh rất nhỏ đã trực tiếp đánh tới Vũ Lôi Phong, không ngờ tên này có thể phát giác ra được. Động tác đập muỗi của hắn chính là phương pháp dùng âm phá âm, tiếng Bép kia là hắn cố ý làm ra để triệt tiêu công kích của nàng.
- Không uổng cái danh xưng Phong Hoa Tuyệt Đại, người có thể chống lại hai tầng mị công ta vào lần gặp đầu tiên cho tới hiện tại chưa quá năm người.
Thiên Cực Tinh Ngân rốt cuộc thu hồi lại âm ba công kích, nàng nhìn Vũ Lôi Phong nói:
- Vũ Lôi Phong, lý do Mộng Tuyết mời ngươi đến đây ta cũng đã sớm đoán ra, bổn cung cũng không muốn làm mất thời gian của ngươi!
Vũ Lôi Phong còn chưa kịp phản ứng, ý niệm của hắn chỉ vừa cảm thấy không ổn thì quanh người đã xuất hiện một tầng ánh sáng giống như lồng giam, cô lập hắn lại bên trong.
- Nàng ta bố trí lồng giam bằng cách nào? Ta còn không cảm thấy bất kỳ giao động Linh Hồn Lực nào cơ mà? Cứ như cái lồng giam này ở đây sẵn vậy, đột nhiên xuất hiện!
Vũ Lôi Phong kinh hãi nhìn tình huống xung quanh, cái lồng giam ánh sáng này cứng chắc vô cùng, nếu muốn phá nó ra chỉ có thể dùng toàn lực.
Ngẫm nghĩ một lúc, Vũ Lôi Phong rốt cuộc hiểu ra, hắn nhìn Thiên Cực Tinh Ngân nói:
- Tinh Ngân Cung Chủ, không ngờ người lại dùng ánh sáng Tử Ngoại để âm thầm dụ ta vào bẫy, lần này xem ra đã ăn thiệt thòi rồi!
Đôi mày cung chủ khẽ nhíu, nàng hỏi:
- Có thể nhận ra Tử Ngoại, xem ra lĩnh ngộ về Quang của ngươi không tồi.
- Ở độ tuổi này mà đã là Ý Hồn Đỉnh Phong, lĩnh ngộ được Quang Hư Hồn, ngươi quả nhiên là tuyệt thế kỳ tài trong Nhân Loại, nhưng có thể tiếp tục trưởng thành hay không? Còn phải xem câu trả lời của ngươi!
Quanh người Vũ Lôi Phong, lồng giam ánh sáng ngày càng rực rỡ theo lời nói của Thiên Cực Tinh Ngân, mơ hồ đã chứa một tia sát khí.
Đồng thời xung quanh lồng giam, mười tia sáng từ lòng bàn tay của các cường giả Tứ Huyền Cung cũng nhắm thẳng vào hắn, tùy thời phát động công kích.
- Vũ Lôi Phong! Giá trị của ngươi rất cao, ngươi đang là người mà Thiên Địa Minh truy lùng, nếu hiện tại chúng ta giao nộp ngươi mà nói, Bình Nguyên Thiên Hương vừa tránh khỏi đầu sóng ngọn gió, vừa được Thiên Địa Minh trả một cái giá lớn!
- Còn nếu thả ngươi? Hợp tác cùng Nghịch Phong Môn, chúng ta sẽ được gì?
…
Hết chương 396…
…
Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh
Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây: