Thế nhưng nếu để ba thế lực còn lại cứ mặt sức đàn áp như vậy cũng không phải là cách hay, thật sự tình thế lúc này khiến Ngọc Thanh Vy vô cùng khó xử.
Rồi khi Hạo Thiên sắp sửa chịu không nổi áp bức thì Ngọc Phong Lăng bay tới chắn trước mặt Hạo Thiên và Ngọc Thanh Vy, ông vẩy tay đánh tan khí tức của ba người kia, giọng nói cương nghị phát ra:
"Thật xin lỗi, như các vị cũng đã thấy, thiếu niên này chính là bằng hữu của cháu gái ta, hắn cũng đang là khách của Ngọc phủ, vấn đề các vị thắc mắc, xin thứ lỗi không thể giải đáp tại đây được!"
Lúc này Quy Ẩn Lão Nhân vừa bay đến vừa từ từ hóa thành một lão giả tay cầm quải trượng, lưng mang mai rùa, ông ta hừ lạnh, giọng nói nhỏ nhẹ nhưng mang sức nặng trấn áp toàn trường:
"Cháu của ngươi cũng là đệ tử của ta, khách của cháu ngươi cũng như khách của lão phu, đừng tự ý cho mình cái quyền tự quyết như thế!"
Ngọc Thanh Vy nghe vậy thì cũng đơ người ra, bên tình, bên nghĩa, nàng là người đứng giữa, thế cục như lúc này khiến nàng chỉ biết đứng chôn chân một chỗ trong bất lực.
Còn Hạo Thiên bên đây hừ lạnh trong lòng, hắn khinh bỉ tên gia gia này của Ngọc Thanh Vy, lúc chưa có gì thì hất hủi hắn như chó, một cái gặp mặt tử tế còn chẳng có thì gọi là khách cái khỉ gì, bây giờ lại bô bô nói rằng hắn là khách của nhà lão, thật là khiến người khác muốn nôn ra mặt.
Ba người kia thấy hai người ở dưới đều có cháu gái và đệ tử để lấy làm cớ thì bọn họ lập tức thay đổi sắc mặt.
Lão hổ trắng Phạm Trương Hải là nhanh nhất, ông ta bay xuống tiếp cận Hạo Thiên tươi cười nói:
"Thiếu niên, nhà ta cũng có con gái vừa hay cũng trạc tuổi ngươi, có muốn về tộc ta làm khách không hả."
Thấy vậy thì lão chim ưng Vũ Thiên Chính cũng không kém cạnh:
"Tiểu hữu, nhà ta có một cặp con gái song sinh, bọn chúng từ nhỏ đã thề lớn lên chỉ lấy một phu quân, nếu hứng thú có thể đến tộc ta uống trà!"
Lâu chủ Túy Phong Lâu, Hồng Lạc Tiên thấy vậy thì cười phá lên:
"Thiếu niên trẻ tuổi, lâu nhà ta có trên dưới bốn mươi tỷ muội, nếu ngươi chịu đến làm khách, chẳng những bốn mươi người mà cả tỷ tỷ đây cũng có thể tiếp ngươi."
Vừa nói bà ta vừa kéo vạt áo xuống một tí, để lộ ra một phần quả đào hồng hào cùng ngã rẽ sâu thâm thẩm, khiến cho các lão giả ở đó ai nấy đều đỏ mắt ngóng theo.
Hạo Thiên méo mặt, tình huống gì thế này, tất cả đều muốn tranh giành hắn, thế nhưng hắn biết thừa về bên nào cũng là hung hiểm vạn phần.
Thế nhưng mục tiêu của Hạo Thiên từ đầu cũng chỉ có một, bây giờ có đi vào hiểm địa thì cũng phải là hiểm địa ở phía hắn cần.
Hạo Thiên vốn là người cẩn thận, đi một bước thì luôn hình dung mười tám tình huống có thể xảy ra.
Kịch bản xấu nhất luôn được hắn mường tượng trước hết mỗi khi hành động, do đó những thứ hắn chuẩn bị vô cùng nhiều và luôn chừa cho mình một con đường thoát hiểm.
Lúc này Hạo Thiên lấy trong túi trữ vật ra một lá thư, trên thư có khí tức màu tím của U Linh Chân Khí phát ra mờ ảo.
Hạo Thiên chắp tay nói to: "Rất cảm kích trước lời mời chào của các vị tiền bối, nhân đây cũng xin giải đáp thắc mắc của các vị, vãn bối là người bán nhân, bán linh, khi có cha là nhân tộc, mẹ là linh tộc, nên dù có ngoài hình nhân tộc nhưng lại mang huyết mạch linh tộc trong người.
Vừa nói Hạo Thiên vừa cầm lá thư đi đến trước mặt Quy Ẩn Lão Nhân, hắn đưa thư lên tỏa ra U Linh Chân Khí nói to:
"Bây giờ có mặt Quy Ẩn Lão Nhân ở đây, vãn bối cũng nói cho rõ luôn, vãn bối là người của Hắc Sát Điện, hôm nay vãn bối đến đây vốn là để đưa thư của U Linh điện chủ gửi đến cho Âu Dương tông chủ.
Hạo Thiên vừa nói vừa đưa lá thư tới cung kính dân cho Quy Ẩn Lão Nhân.
Lời nói của Hạo Thiên khiến toàn trường chấn kinh, đúng là từng xuất hiện qua những bán linh nhân, việc hắn nói hoàn toàn thích đáng, không có gì để nghi ngờ.
Và bán linh là người của một tông môn khác là chuyện cũng không có gì lạ trong bối cảnh các thế lực đang chủ trương khuyến khích giao thoa văn hóa như hiện tại.
Thân phận đệ tử Hắc Sát Điện của hắn cũng được chứng minh khi khí tức U Linh Chân Khí đặc trưng của Hắc Sát Điện tỏa ra trên người hắn một cách rõ ràng.
Chỉ một vài câu nói, Hạo Thiên đã giải đáp toàn bộ hàm nghi, đưa bản thân thoát khỏi thế khó.
Giờ đây thì chẳng còn ai có thể có tâm tư với Hạo Thiên nữa, bởi lẽ khi muốn làm gì hắn thì đều phải cân nhắc đến thế lực siêu cấp Hắc Sát Điện đứng sau hắn.
Chưa kể Hạo Thiên đến đây còn lấy danh là người đưa thư của U Linh điện chủ, thân phận hiện giờ của hắn không khác gì một sứ giả, nếu hắn có mệnh hệ gì ở thành Đế Linh thì căn thẳng giữa hai đại ma môn có thể xảy ra, việc này hoàn toàn không có lợi cho Ma Linh Tông.
Do đó, giờ đây dù có hơi rắc rối nhưng Quy Ẩn Lão Nhân sẽ có thiên hướng bảo vệ cho Hạo Thiên trước mấy tên phiền phức kia.
Lúc này Quy Ẩn Lão Nhân cầm lấy lá thư, khí tức U Linh tản mát trên lá thư, quả thật là khí tức của U Linh Chân Khí hàng thật giá thật.
Hai tông môn cùng là ma đạo ở phía nam Chiến Giới, ông còn xa lạ gì với khí tức của bọn ngự quỷ này.
Do đó lão ta cũng phần nào tạm tin vào thân phận của Hạo Thiên.
Ngọc Phong Lăng lúc này ánh mắt nhìn về phía Ngọc Thanh Vy tỏ ý chê trách.
Chuyện lớn như vậy mà nàng lại không nói cho ông, nếu sớm biết tên nhân tộc này là người của Hắc Sát Điện thì lão đã có sắp xếp khác ngay từ đầu.
Nhưng qua đây lão cũng có sự thưởng thức đối với Hạo Thiên, đứng trước uy áp bức người của năm cao thủ Cự Linh, một kẻ ngoại bang như hắn lại có thể bình tĩnh lật ngược tư thế chỉ bằng vài lời nói, ông nhìn ra, thiếu niên trước mắt này tâm cơ cũng không tồi chút nào.
Ở bên này, Ngọc Thanh Vy lúc nãy còn căng thẳng hít thở không thông, tim đập liên hồi, cổ họng khô khốc.
Nhưng khi nhìn thấy Hạo Thiên múa ba tất lưỡi thì cũng thở phào nhẹ nhõm, đến mức đứng trước ánh mắt khiển trách của gia gia mà cũng chẳng khiến nàng bận tâm.
Lúc này khi tất cả còn đang tiêu hóa mớ thông tin Hạo Thiên cung cấp, thì hắn bất ngờ bước qua nắm tay Ngọc Thanh Vy đi tới trước hai người Ngọc Phong Lăng và Quy Ẩn Lão Nhân cung kính nói:
"Kính thưa chư vị, kính thưa Quy Ẩn tiền bối, kính thưa Phong Lăng tộc trưởng, với tư cách là một bán linh nhân, và là một trong những thiên kiêu xuất sắc nhất đời này của Hắc Sát Điện!
"Vãn bối đến đây hôm nay ngoài việc đưa thư giúp U Linh điện chủ, thì cũng xin mạo muội đứng trước hai vị trưởng bối để ngỏ lời xin được kết đôi cùng Ngọc Thanh Vy sư tỷ!"
"Việc này xin thưa cũng là chủ ý của U Linh điện chủ nhằm mục đích gắn kết hai tông môn, làm tiền đề cho một liên minh sau này, có thể nói là mang một ý nghĩa chiến lược hết sức to lớn, khẩn xin hai vị trưởng chất của Thanh Vy sư tỷ chấp thuận cho lời đề nghị đường đột của vãn bối!"
Toàn trường lại thêm một pha chấn kinh, ngay cả Ngọc Thanh Vy là người trong cuộc cũng không dám tin Hạo Thiên lại nói ra được những lời đó.
Cảm xúc của nàng lúc này vui buồn lẫn lộn, nói chung là bị Hạo Thiên quay cho nổ đom đóm, chẳng còn hiểu chuyện gì đang diễn ra trước mắt.