Vừa hay nơi tên Âu Dương Chấn Hào đi đến cũng là nơi Hạo Thiên luôn tìm kiếm mấy hôm nay, chính là tửu lầu.
Vừa đến nơi, Hạo Thiên nhìn thấy có rất nhiều nữ linh gợi cảm đang đứng bên cửa mời gọi các nam nhân tới chơi.
Hạo Thiên bước vào bên trong, tâm trạng háo hức muốn tìm tòi khám phá các nàng nữ linh yêu mị.
Lúc vào tới thì hắn cố tình chọn một chỗ ngồi ở đối diện tên Âu Dương Chấn Hào nhưng cách xa một tí.
Hạo Thiên vừa ngồi xuống đã gọi ngay một nàng sói linh kèm một chai rượu đào.
Cả hai ngồi nhâm nhi vuốt ve trò chuyện vui vẻ khiến cho một vài người chú ý, trong đó có Âu Dương Chấn Hào.
Lúc này Âu Dương Chấn Hào vừa nhìn thấy Hạo Thiên thì liền ôm eo hai em thỏ linh đi qua bàn của hắn.
Chưa kịp bước tới thì Âu Dương Chấn Hào đã bô bô cái mồm nói vọng:
“Tiểu đệ nhân tộc cũng biết chơi quá nhỉ, ở nhà thì la liếm sư muội ta, ra ngoài thì vui thú ở đây, sung sướng như tiên, thật khiến người ta ganh tị mà.
Hạo Thiên thấy tên Âu Dương Chấn Hào tới thì cười xã giao nói: “Ta cũng chỉ là một trong những nam nhân của sư tỷ thôi, chẳng phải sung sướng gì đâu.
“Nếu sư huynh muốn nghe chuyện tình thú của nàng ta thì có thể ngồi xuống tiểu đệ mời một ly rồi kể cho nghe.”
Âu Dương Chấn Hào nghe vậy liền nổi hứng ngồi xuống, tay thì rót rượu còn miệng thì hóng hớt: “Ồ, thú vị đấy, kể ta nghe xem!”
“Để ta kể huynh nghe…”
Sau đó Hạo Thiên bịa ra bảy bảy bốn chín câu chuyện tình thú, bạo dâm của Ngọc Thanh Vy một cách tự nhiên như thể điều đó là sự thật khiến cho Âu Dương Chấn Hào ngồi nghe mà không khỏi trầm trồ, đôi lúc lại có thêm sự thèm thuồng.
Biểu cảm đêm đó của hắn vô cùng đặc sắc giống như một đứa trẻ mới lớn được tiền bối cho mở mang tầm mắt.
Đến khi câu chuyện “Tình Thú Ngọc Thanh Vy” thứ bốn chín được Hạo Thiên kể xong, lúc này cả hai cũng đã say mèm.
Âu Dương Chấn Hào đứng lên ra về, trước khi đi còn hẹn Hạo Thiên hôm sau lại tới đàm đạo tiếp về vấn đề hôm nay.
Hạo Thiên sau đó cũng ra về, do có Định Thần Trăm ôn dưỡng nên hắn uống bao nhiêu cũng không say, lúc nãy lờ đờ cũng chỉ là để diễn kịch trước mắt Âu Dương Chấn Hào.
Khi ra khỏi tửu lầu Hạo Thiên cưỡi trên Hắc Lạc Thần Quang bay vòng vòng trên bầu trời, cuối cùng lại đáp xuống một nơi tối đen không có ánh đèn.
Lúc này Âu Dương Chấn Hào đang loạng choạng đi bộ về nhà, nhà hắn ở Ma Linh Tông cách tửu lầu không xa.
Thế nhưng khi đi đến một con đường vắng, hắn ta chợt thấy một thân ảnh quen thuộc bước đến, đó là Hạo Thiên đang mai phục sẵn ở đó.
Khi nhìn thấy Hạo Thiên, Âu Dương Chấn Hào tươi cười tiến lại khoác vai Hạo Thiên nói:
“Ồ, Thiên đệ muốn đàm đạo thêm à, nếu vậy thì về nhà ta, tối nay huynh đệ ta cùng nhau tìm hiểu thêm.”
Hạo Thiên thấy vậy thì cười hiền hòa nói: “Âu Dương huynh lại đây ta cho xem cái này!”
Âu Dương Chấn Hào đi theo Hạo Thiên, vừa đi hắn vừa cười cợt nói:
“Hửm, là gì vậy, đừng nói là cho ta xem áo lót của Thanh Vy sư muội nha, hahaha!”
Hạo Thiên nghe vậy thì cười phá lên đáp: “Cái đó bình thường, còn có thứ dữ dội hơn nữa cơ!”
“Còn dữ hơn nữa? Không lẽ là cái ở chỗ dưới đó!” Âu Dương Chấn Hào kinh ngạc hỏi.
“Phải, phải, là cái đó, huynh xem kỹ nha!” Vừa nói Hạo Thiên vừa đưa vẻ mặt hào hứng ra, tay thò xuống quần chuẩn bị móc thứ đó ra.
Âu Dương Chấn Hào thấy thế thì cũng hứng thú, hai mắt mở to chờ đợi thứ đó: “Nhanh nhanh, đem ra ta xem thử!”
Trong lúc cả hai đang chăm chú nhìn xuống quần Hạo Thiên thì:
“Phóc!”
Huyết Thai bất thình lình xuất hiện từ phía sau đâm thẳng vào tim Âu Dương Chấn Hào khiến ngực hắn thủng một lỗ to, máu chảy đầm đìa.
Âu Dương Chấn Hào gục xuống, ánh mắt căm phẫn, mang theo sự không cam tâm, c·hết mà vẫn không biết lý do mình c·hết là gì.
Huyết Thai lúc này bay tới, trên tay cầm quả tim của Âu Dương Chấn Hào còn đang đập thình thịch.
Hạo Thiên xuất Huyết Hồn tiến hành đặt Huyết Ấn soát hồn tên Âu Dương Chấn Hào.
Khi Huyết Ấn đã xong, Huyết Thai lấp tim lại vào ngực Âu Dương Chấn Hào.
Nó thi triển thuật Huyết Phục Khởi Sinh, Huyết Thai lúc này sử dụng một phần huyết nhục cắt ra từ chính nó để nối lại tim cho hắn ta.
Khi Huyết Thai và Huyết Hồn đều xong việc, Hạo Thiên cho tên Âu Dương Chấn Hào uống tí máu để hồi phục.
Khi hắn ta vừa tỉnh lại thì liền cung kính nói: “Tham kiến chủ thượng!”
Hạo Thiên đáp: “Ùm, thông tin ở đây ta đã nắm, giờ về đi, khi cần ta sẽ sử dụng ngươi!”
“Tuân lệnh!” Nói rồi tên Âu Dương Chấn Hào đi mất.
Hạo Thiên cũng trở về Ngọc phủ, vừa về tới liền thấy Ngọc Thanh Vy đang ngồi ở trước cửa phòng hắn.
Nhìn thấy Hạo Thiên về Ngọc Thanh Vy liền chạy tới chóng tay, khuôn mặt hết sức cau có nói:
“Hừm, luyện công cả ngày, vừa luyện xong thì liền ra ngoài, có phải là đi tửu lầu không.”
Hạo Thiên bị nói trúng tim đen, hắn gãy đầu, cười gượng đáp: “Đâu có, chỉ là đi dạo ngắm cảnh thôi, ha, ha!”
Ngọc Thanh Vy hừ lạnh quay lưng đi, nàng khoanh tay nói: “Trên người toàn mùi yêu sói mà nói không có, đáng ghét!”
Lần đầu tiên Hạo Thiên nhìn thấy Ngọc Thanh Vy giận dỗi, hắn nổi lên hứng thú bước đến hai tay choàng qua ôm Ngọc Thanh Vy từ đằng sau, hắn hít một hơi thật sâu rồi thủ thỉ vào tai nàng: “Mùi hồ ly vẫn thích hơn!”
“Đáng ghét, đúng là dẻo miệng mà!” Vừa nói Ngọc Thanh Vy vừa quay lại đấm Hạo Thiên một phát rồi bẽn lẽn chạy đi mất.
Ngọc Thanh Vy vừa đi thì khuôn mặt Hạo Thiên cũng trở nên lãnh đạm.
Bên trong thức hải của hắn, một huyết ngục nho nhỏ đang được Huyết Hồn ra sức dựng lên để phong ấn Duy Ý Hồng Tơ lại.
Mấy ngày hôm nay hắn phải mất rất nhiều công sức mới mở được sợi tơ này ra khỏi hồn phách.
Quả thật thủ đoạn trói buộc hồn phách này của tộc Thiên Hồ cực kỳ lợi hại.
Nếu không nhờ có Định Thần Trâm phụ trợ mà chỉ nhờ vào Huyết Hồn Chú thì có lẽ Hạo Thiên đã bị con hồ ly tinh này khống chế.
Kế hoạch ban đầu của Hạo Thiên là chủ động để thua rồi giả vờ cho Ngọc Thanh Vy bắt đem về thành Đế Linh.
Thực chất Hạo Thiên lúc đó có thể xanh chín đánh một trận một mất một còn với hồ ly tinh.
Thế nhưng mục tiêu của hắn không phải chỉ có Thọ Quả mà còn có một thứ khác đó chính là Lúa Đề Kháng, một nguyên liệu để nâng Hóa Thể Huyền Thụ lên tầng tám.
Thế nhưng khổ nỗi Lúa Đề Kháng theo trí nhớ của Huyết Triều Ca chỉ có thể được trồng ở Ma Linh Tông mà số lượng trồng ra cũng rất ít, thế nên bọn chúng chưa từng bán ra ngoài mà chỉ lưu hành trong nội thành.
Do đó Hạo Thiên mới phải bài binh bố trận nhằm mục đích vào thành Đế Linh một cách tự nhiên nhờ vào mối quan hệ với Ngọc Thanh Vy.
Một điều may mắn ngoài ý muốn là con hồ ly tinh này hình như đã thật sự động tình với Hạo Thiên nên đã cho hắn ăn luôn Thọ Quả ngay sau khi đặt Tình Ấn.
Dù vậy cũng không ngoài khả năng hồ ly tinh tưởng rằng đặt được Tình Ấn xong thì Hạo Thiên sẽ nằm trong sự khống chế tuyệt đối của nàng ta nên mới tự tin đầu tư lớn vào hắn đến thế.
Nhưng dù nghĩ theo hướng nào thì Ngọc Thanh Vy bây giờ cũng chỉ là con cờ trong tay để hắn tùy ý lợi dụng.
Giờ thì chỉ cần tìm Lúa Đề Kháng nữa là Hạo Thiên có thể cao bay xa chạy rời khỏi đây.