Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4659: Sinh thời các Qủy Tiên



Nhưng đây là vùng đất Nguyền Rủa của Tiên Vực Hỗn Loạn, chẳng lẽ Mông Điềm cũng ở đây?

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên phất tay nâng tên Qủy Tiên này dậy: “Đứng lên nói, có phải đã có tin tức của Mông Điềm rồi hay không?"

“Chủ thượng anh minh, đúng là chúng ta đã tìm được tung tích của đại soái, nhưng thuộc hạ vô dụng, không cứu được đại soái. Lúc ấy hơn trăm người chúng ta đi ra ngoài, thông qua cảm ứng với đại soái và đuổi đến vùng đất Nguyền Rủa, cuối cùng cũng tìm được ngài ấy.

Nhưng chúng ta phát hiện đại soái đã bị người điều khiển, chúng ta muốn nghĩ cách cứu giup nhưng không phải đối thủ của đối phương, cuối cung toàn quân bị diệt, chỉ có 5 người chạy thoát. Chúng ta tách ra trốn, chỉ có thuộc hạ may mắn trốn được một kiếp.

Thuộc hạ định trở về Tiên Thành Hỗn Loạn báo tin cho chủ thượng, nhưng hôm qua nhận được hơi thở của ngài nên đã chạy đến đây, cuối cùng cũng gặp được ngài."

Nói đến đây, tên Qủy Tiên này hơi run rẩy, nghẹn nào nói. Tuy Qủy Tiên không có máu thịt, không khóc ra nước mắt được, nhưng Dương Bách Xuyên biết nếu Qủy Tiên có máu thịt, chắc chắn bây giờ đã nhòe nước mắt.

Hắn hiểu được Qủy Tiên này, sinh thời là quân Đại Tần, sau chết dùng hồn phách trấn thủ thành Đại Tần, cuối cùng hắn gặp được Mông Điềm, truyền thụ Phong Đô Quyết, giúp các quân sĩ Đại Tần tiến vào quỷ đại. Sau đó bọn họ rời khỏi thành Đại Tần, tiến vào Tu Chân giới rồi đến Tiên giới gặp lại hắn, dọc đường đi chỉ còn lại 3000 quân.

Sinh thời các Qủy Tiên là đồng đội của nhau, về tình cảm hiển nhiên vô cùng bền chắc. Đừng nói bị tiêu diệt trăm người, cho dù mất đi một người cũng khiến bọn họ khó chấp nhận.

Duong Bach Xuyen vo vao ba vai cua Quy Tien, truyen nguyen than cho han ta, khiến Qủy Tiên bình tĩnh lại, giúp vết thương của hắn ta phục hồi lại.

Bây giờ tu vi nguyên thần của Dương Bách Xuyên rất cường đại, chữa thương cho một Qủy Tiên cấp Kim Đan chỉ là chuyện nhỏ.

Sau khi Qủy Tiên khôi phục lại, Dương Bách Xuyên hỏi: "Là ai đối phó các ngươi? Tình huống của Mông Điềm là sao, đừng vội, từ từ nói cho ta. Có ta ở đây, ta sẽ chống lưng cho các ngươi, đòi lại công bằng cho các huynh đệ."

Ở trong lòng Dương Bách Xuyên, đám Qủy Tiên này cũng có một địa vị rất quan trọng. Bọn họ cùng đến từ Địa Cầu, cũng là tướng sĩ Đại Tần tu quỷ đạo, có thể đi đến Tiên giới đều không dễ dàng gì, thiếu một người cũng gây ra tổn thất nặng nề cho binh tướng Qủy Tiên.

Bây giờ hắn nghe thấy tiểu đội trăm người bị hủy diệt gần hết, tìm được Mông Điềm nhưng lại bị người điều khiển.

Rốt cuộc là kẻ đáng chết nào làm?

Vậy mà lại điều khiển được Qủy Tiên cấp Hỗn Nguyên như Mông Điềm?

Đồng thời cũng giết chết tướng sĩ Qủy Tiên của hắn.

Sau khi bình tĩnh lại, Qủy Tiên nói: "Bẩm chủ thượng, kẻ điều khiển đại soái tự xưng là Nhiếp Hồn lão tổ, tu luyện công pháp cực kỳ âm u, phát ra hơi thở còn tối tăm hơn Qủy Tiên chúng ta gấp mấy trăm lần. Thủ đoạn tấn cộng cực kỳ quỷ dị, bị lão ta đánh trúng sẽ hồn phi phách tán, quỷ hồn bốc cháy. Lúc chúng ta tìm được đại soái, ngài ấy đi bên cạnh Nhiếp Hồn lão tổ, nhìn bộ dáng y hệt con rối.

Hơn nữa phần lớn các huynh đệ đều bị đại soái chém giết, khi ấy thuộc hạ chỉ nghe thấy Nhiếp Hồn lão tổ ra lệnh cho đại soái giết sạch chúng ta. Khi ấy đại soái đã ra tay giết chết chúng ta, lúc quỷ hồn tản ra, Nhiếp Hồn lão tổ còn há mồm cắn nuốt lực quỷ hồn của các huynh đệ."

Nghe xong, sắc mặt của Dương Bách Xuyên cực kỳ nặng nề tối tăm.

Theo lời kể của Qủy Tiên, hắn có thể kết luận Nhiếp Hồn lão tổ tu con rối chi đạo, còn tu vi cảnh giới thì không biết. Dù sao Qủy Tiên này cũng là là Kim Tiên, không nhìn ra được tu vi của đối phương.

Nhiep hồn lao tổ ~

Dương Bách Xuyên khắc ghi cái tên này.

Sau đó hỏi: "Bây giờ Nhiếp Hồn lão tổ ở đâu?"

"Bẩm chủ thượng, không xa lắm, cách đây năm trăm dặm, bây giờ thuộc hạ vẫn cảm nhận được hơi thở của đại soái." Qủy Tiên đáp.

"Ngươi tên à gì?" Dương Bách Xuyên hỏi tên Qủy Tiên.

Quỷ Tiên: "Thuộc hạ tên là Ngưu Tiểu Tứ."

"Tiểu Tứ, dẫn ta đi tìm Nhiếp Hồn lão tổ, chúng ta cứu Mông Điềm trước đã rồi tính." 500 dặm cũng không quá xa, cứu Mông Điềm trước rồi tính tiếp.

Còn bốn người Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương, có khi bốn người bị cuốn ở bên nhau cũng nên. Cho dù không ở cạnh nhau, chắc hắn cũng sẽ không xảy ra chuyện, chờ cứu Mông Điềm xong thì quay lại tìm bốn người bọn họ.

So hai bên thì Mông Điềm gặp nguy hơn, theo lời Ngưu Tiểu Tứ thì Mông Điềm đã bị thao tác thành con rối.

Đang định triệu hoán chim răng cưa vương thì phía chân trời truyền đến tiếng kêu của chim răng cưa vương.

"Gào ~"

Dương Bách Xuyên phát hiện chim răng cưa vương đang bay xung quanh cách đây một cây số.

"Đi, chúng ta qua đó xem."

Dương Bách Xuyên nói với Ngưu Tiểu Tứ, có vẻ chim răng cưa vương đã tìm được đám Lạc Dương hoặc một trong số đám người Lạc Dương.

Chẳng mấy chốc Dương Bách Xuyên và Ngưu Tiểu Tứ đã chạy đến chỗ chim răng cưa vương.

Từ xa nhìn thấy được ba người.

Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương.

Dương Bách Xuyên vô cùng vui vẻ, xem ra bốn người bọn họ ở bên nhau, nhưng đếm kỹ lại thì thấy thiếu Cảnh Xán.

Điều này khiến hắn vô cùng lo lắng, bởi vì Cảnh Xán là người có tu vi yếu nhất trong số bọn họ.

Đông Phương Thiết Nhân vội nói: "Sau khi bị gió lốc cuốn đi, chúng ta không ở chung một chỗ. May có chim răng cưa dẫn đường chúng ta tụ lại đây. Huynh dừng lo, chúng ta đều cách nhau không xa, có lẽ Cảnh Xán ở gần đây thôi, chúng ta cùng đi tìm xem."

Dương Bách Xuyên ra lệnh cho chim răng cưa vương tiếp tục tìm kiếm. Dựa theo vị trí rơi của bọn họ, chắc hẳn sẽ không cách quá xa.

“Gào gào ... ”

Trên phía chân trời, chim răng cưa vương lại thét dài, lần này bay về phía xa: “Chúng ta cùng đi theo xem, chắc hẳn chim răng cưa vương đã tìm được Cảnh Xán."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.