Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 31: Đau đầu



Chương 31: Đau đầu

Tiếng trống trường vang lên kết thúc tiết học trong ngày.

Các học sinh nhanh chóng nối đuôi nhau rời khỏi lớp, mọi người hôm nay không hề có tâm tình để trò chuyện sau tiết học.

Long và những người bạn của cậu cũng là như thế, đặc biệt là khi nắm rõ thực lực của đồng đội Long càng cảm thấy chuyến đi lần này không khác gì đi t·ự s·át, đống đồ chơi mà cậu làm còn chưa đủ để gánh mấy người kia.

Khác với cậu Phượng và Trung lại cảm thấy chuyện vẫn còn chưa bết bát tới vậy, mặc dù đúng là bọn hắn bị người khác bón hành. Nhưng đối phương chính là dùng số lượng đè ép nha, dù là ai trong tình huống đó thì không chột cũng què tất nhiên là ngoại trừ mấy tên biến thái như Long hoặc Phượng.

Cùng một câu chuyện nhưng lại có 2 ý kiến trái ngược nhau tất nhiên là sẽ có v·a c·hạm. Nhìn biểu hiện của mấy tên đồng đội, Long càng kiên định việc chế tạo v·ũ k·hí của mình mà không trông chờ vào lũ bạn. Trong khi đó Phượng thì lại quả quyết tập trung vào cải thiện kỹ năng chiến đấu để thích nghi tốt hơn.

Trung thì lại không có ý trao đổi về vấn đề này, cậu còn một đống thứ cần nghiên cứu trước mắt. Sinh tồn trong hoang dã đâu phải chuyện dễ, ai muốn làm gì thì làm đừng ảnh hưởng tới tiến độ của cậu là được.

Thế là 3 người quả quyết tách nhau ra thực hiện mục tiêu của mình, Long nhìn thời gian còn chưa tới 6 giờ liền quyết định tới bãi rác của quận thử vận may.



Quận 13 mặc dù tên tuổi không được tốt, tệ nạn lại nhiều nhưng được cái là nơi tập trung rác thải của thành phố. Mọi công nghệ bị đào thải đều sẽ được đưa tới nơi này, đây cũng là lý do mà công xưởng nơi này phát triển tấp nập, dân tại đây thì luôn có hàng nóng để trong người.

Mặc dù là bãi rác tập kết của thành phố, nhưng không phải ai muốn vào là vào được, nơi này đều đã bị các thế lực lớn trong quận kiểm soát chặt chẽ gần như là không có cách nào để đi chui. Long có thể ra vào nơi này là bởi vì bản thân cậu có tận 2 tấm vé thông hành, 1 cái là từ công xưởng cậu làm việc 1 cái khác là từ bên sở cảnh sát cấp cho.

Cái sau đương nhiên có trọng lượng nặng hơn, bảo vệ ngay khi nhìn thấy tấm thẻ này cũng không dám lưu cậu ở ngoài quá lâu mà ngay lập tức mở cửa cho cậu vào, hơn nữa còn ráng nở nụ cười chào đón.

‘’CỌT KẸT..’’ Tiếng ròng rọc rỉ sét không được tra dầu vang lên, cánh cửa theo đó mà từ từ mở ra. Trước mặt Long giờ đây chính là hàng tấn rác thải chất thành núi được máy bay vận chuyển thả xuống.

Nơi này đang có không ít người đi qua đi lại, thậm chí là dựng quầy thu mua đống sắt vụn đào được. Trên cánh tay của bọn hắn đều đeo lấy tấm băng đại biểu cho thế lực phía sau mình. Long trước khi đến đây đã mặc lấy đồ bảo hộ che dấu thân phận, cậu sau đó đeo lên tấm băng đỏ có hình ngôi sao vàng đây là biểu tượng của lực lượng cảnh sát thành phố.

Vào bên trong chưa được bao lâu, cậu liền cảm giác được rất nhiều ánh mắt hướng về phía mình. Chủ yếu là nằm ở tấm băng trên cánh tay của cậu, mặc dù nói lực lượng cảnh sát cũng có một chân ở nơi này cơ mà rất hiếm khi thấy bọn hắn xuất hiện tại nơi này.

Đơn giản là vì người ta lưng tựa chính quyền, bao nhiêu khoa học v·ũ k·hí kỹ thuật đều được rót về phía bọn hắn, làm sao còn quan tâm tới mấy món đồ phế thải này huống chi còn là do chính bọn hắn đào thải. Cho nên mặc dù biết lực lượng cảnh sát cũng có tham dự, nhưng đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy có người từ thế lực này xuất hiện hoặc ít nhất là đối với những người mới.

Cơ mà hiếu kỳ thì hiếu kỳ, nhưng không ai dám xông lên bắt chuyện làm quen hoặc là kiếm chuyện. Nói đùa vừa nhìn thấy cớm bọn hắn liền hận không thể biến mất ngay lập tức làm sao còn dám đến bắt chuyện với người ta.



Bãi rác của quận rất rộng diện tích của nó đã gần như bằng một quốc gia ở châu phi. Mỗi giây xung quanh lại xuất hiện một tòa núi mới kéo theo đó là 1 tòa núi khác đổ sụp. Máy bay không ngừng đi qua đi lại mỗi phút, xung quanh cậu không ngừng vang lên tiếng chửi rủa thậm chí là tiếng súng.

Đi được vài phút cậu liền nhìn thấy vài cái xác nằm chắn đường, lắc đầu vài cái cậu liền đổi đường đi của mình. Đây chỉ là khung cảnh hàng ngày của nó, dù nơi này đã được các thế lực kiểm soát cơ nhưng bên trong lại không có luật lệ, chỉ cần phía sau ngươi không phải thế lực lớn vậy thì phải sẵn sàng đem đầu treo thắt lưng.

Cơ mà chuyến hành trình của Long lại diễn ra cực kỳ yên bình, không gặp cảnh bị thế lực khác chặn đường ăn c·ướp. Dĩ nhiên là cậu cũng không dám lộng quyền chặn đường và đi quá xa cánh cổng, mỗi khi gặp phải tình huống t·ranh c·hấp đa số cậu sẽ thương lượng trao đổi trước, nếu đối phương sống c·hết không đồng ý thì cậu cũng liền từ bỏ. Dù sao cậu cũng tới đây một mình, nếu bắt quá căng không khéo sẽ đụng phải vài tên liều mạng.

Đào tới gần 7h đêm, Long cũng đã bắt được không ít đồ tốt định bụng thu quân đi về. Đi được vài bước thì cậu liền dừng chân lại, nhìn về đống rác thải vừa mới được thải xuống. Có một thứ ở trong chúng đã lọt vào mắt cậu, lần theo địa điểm rơi xuống. Cậu nhanh chóng đi tới một tòa núi mới được hình thành, nơi này còn chưa có người tới gần, là một tòa núi do các loại linh kiện máy móc tạo thành.

Mất một lúc cậu mới từ trong đống rác thải này lấy ra được thứ mình muốn, một cái xác người máy. Đem nó từ trong bãi rác đào ra, cậu mới có thể quan sát kỹ càng thứ này. Bên ngoài mặc dù nhìn còn có vẽ mới, cơ mà sau khi tháo lớp vỏ ngoài đôi mắt tràn đầy hào hứng của cậu liền nguội lạnh hơn phân nửa.

‘’CMN! Thằng chó nào thất đức thế, đem linh kiện bên trong lấy hết thì thôi còn dám sửa lại vỏ ngoài làm thành hàng mới.!!@$!@$’’



Cơ mà điều này cũng làm Long yên tâm phần nào đem thứ này thu vào trong, dù sao không thể nào có chuyện tìm được một tên người máy nguyên vẹn tại bãi rác thải được. Nếu là tìm được một thứ như kia, Long sẽ không nhiều lời đem nó trả lại vị trí cũ.

CMN thứ kia chính là bùa đòi mạng đấy, dù sao muốn đem hàng thả tại nơi này thì cũng phải qua được cửa ải của cục quản lý, với đức hạnh của mấy tên kia làm sao có thể để một miếng thịt tươi như vậy xuất hiện tại đây được. Không cần suy nghĩ cũng biết những thứ này được gửi đến cho ai, cho nên không ngại mình sống quá lâu thì cũng đừng đụng vào.

Xác định không có nguy hiểm, Long cũng liền lấy ra viên Capsul·es đã chuẩn bị từ trước ra đem thứ nào gói lại. Đây là một trong những phát minh quan trọng nhất của loài người ở thế kỷ hiện đại, nhờ có thứ này mà việc vận chuyển đã trở nên dễ dàng hơn trước, giá thành lại cực kỳ phải chăng.

Tuy nhiên cái đó chỉ được áp dụng với những quận được đánh dấu là hạch tâm của thành phố mà thôi, còn đối với những quận nằm trong diện nguy hiểm như bọn hắn. Thì gần như phải bỏ ra cái giá trên trời mới được sở hữu thứ này, hơn nữa còn là phiên bản cũ đã qua sử dụng.

Viên Capsul·es trong tay Long cũng là như vậy, khác với những viên Capsul·es hiện đại chỉ có kích thước bằng đầu ngón tay hoặc lòng bàn tay. Viên Capsul·es của Long lại có kích thước ngang bằng bình nước nóng, hơn nữa không gian bên trong cũng rất hạn hẹp chưa tới 3m2. Cũng vừa đủ đem tên người máy này gập lại nhét vào, sau khi xong việc thì đồng hồ cũng đã điểm 7 giờ tới.

Long cũng cảm thấy không sai biệt lắm cần nên đi về, nơi này vào ban đêm rất không an toàn. Cho dù có cờ hiệu của sở cảnh sát cũng là như thế, đem đồ đạc gom lại hết cậu liền bắt đầu lần mò về đường cũ.

Có lẽ vận may hôm nay đã dùng hết vào tên người máy, mà trên đường về Long liền vướng vào một cuộc thanh toán giữa các băng đảng. Mà điều làm cậu bực bội nhất chính là bên đang yếu thế lại xuất hiện người quen.

Một người con gái với vóc người mảnh khảnh, mái tóc ngắn màu xanh với làn da trắng nhợt nhạt, cánh tay gầy nhưng lại đầy gân guốc cầm lấy 1 khẩu pháo không ngừng nã loạn xung quanh.

Không may một trái t·ên l·ửa không có mắt nhắm vào nơi Long đang ẩn núp lại cậu hiện hình trước đám người, mà điều c·hết tiệt hơn nữa chính là đứa con gái tóc ngắn kia khi nhìn thấy cậu liền như phát rồ hét lớn:

‘’Long là mày sao??? Mày đã ở đâu vậy, tụi tao kiếm mày lâu lắm đấy..mau..mau tới giúp tụi tao!!’’

‘’Fck!!!”’
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.