Siêu Anh Hùng Từ Trại Trẻ Mồ Côi

Chương 22: Lớp chọn 11A0.



Chương 22: Lớp chọn 11A0.

Một tuần sau khi hoàn thành bài kiểm tra, chương trình học của Long lúc này mới thật sự bắt đầu.

Thức dậy trong căn phòng riêng mới tinh của mình, cậu liền đi xuống phòng bếp để chuẩn bị bữa sáng cho mọi người.

Căn nhà mới của bọn hắn đã hoàn thành vào ngày hôm trước, tạ ơn trời vì các tiến bộ công nghệ và sự xuất hiện của các dị nhân mà gia đình bọn hắn không cần phải ngủ ngoài đường nữa.

Kích thước căn nhà không còn lớn như trước do đã được quy hoạch, cho nên nhà bọn hắn cũng có thêm 2 mảnh vườn dùng để trồng trọt, tất nhiên bây giờ còn chưa thể thu hoạch được. Nhưng nhiêu đây đã đủ khiến mọi người hài lòng và trông chờ vào tương lai nha.

Mọi người trong nhà bây giờ vẫn còn ngủ như c·hết, dù đã hơn một tuần nhưng dư âm từ cuộc xâm lấn hầm ngục vẫn còn. Mặc dù nghe có hơi khó tin, nhưng đây cũng là lần đầu tiên quận của bọn hắn bị t·ấn c·ông bởi nhiều hầm ngục cùng một lúc. Nguyên nhân cho điều này vẫn còn đang được điều tra, cơ mà Long cũng đã có trong mình một vài kết luận. Rất có thể những thứ này xảy ra đều đến từ thành phố hắc ám, nói đúng hơn là bọn chúng bằng một cách nào đó có thể điều khiển được sự xuất hiện của hầm ngục.

Nếu điều này là thật, vậy thì thành phố V đang đứng trước nguy cơ bị hủy diệt hơn bao giờ hết. Có lẽ phía trên cũng có suy nghĩ giống như cậu, mà mấy ngày gần đây ngoài cảnh sát ra thì những bộ phận khác cũng xuất hiện với tần suất dày đặc hơn.Ngay cả quận 13 như bọn hắn cũng bắt đầu nhìn thấy bóng dáng siêu anh hùng tuần tra trên các tòa nhà.

‘’Tên nào bị phân công ở đây thì cũng thật xui xẻo!’’ Nghĩ tới đây Long không khỏi cảm thấy tội cho bọn hắn. Nói sao nhỉ, ở trong chăn mới biết chăn có rận, cái quận này bề ngoài nhìn có vẻ sạch sẽ, an toàn nhưng bên trong đều đã h·ôi t·hối đến không người dám lại gần.

Dù ở khu dành cho tầng lớp trung lưu nhưng mọi người cũng không dám ra đường vào ban đêm trừ khi điều đó thật sự là cần thiết và phải đi có nhóm từ 2 người trở lên có mang theo v·ũ k·hí.



Đặc biệt là mấy ngày gần đây, khi mà hậu quả từ cuộc t·ấn c·ông vẫn chưa được khắc phục. Đã xảy ra không ít vụ g·iết người c·ướp c·ủa khiến cho cuộc sống nhiều người đảo lộn.

Cũng vì thế mà một câu nói tưởng chừng đã bị lãng quên lại một lần nữa ngân nga trở lại:

‘’Thà làm chó quận 4 chứ không thèm làm người quận 13.’’ Nơi này trong mắt không ít người đã trở thành vùng đất bị quỷ ám. Tất nhiên là những người địa phương như bọn hắn có ý kiến rất lớn với câu nói này.

Khụ..quay lại câu chuyện chính,

Mở cửa phòng mẹ Nga ra để kiểm tra, Long liền nhìn thấy bà ấy vẫn còn chìm trong giấc ngủ với bộ đồng phục còn trên người. Đây cũng không phải lần đầu cậu gặp bà ấy trong tình trạng như vậy, hoặc có thể nói đây là bộ dáng thường thấy của bà ấy khi đi làm. Là một nhiên viên nghiên cứu tại công ty y dược đáng lý cuộc sống của mẹ Nga không thể cực khổ đến vậy được, nhưng ai có thể ngờ trong nhà còn có hơn 20 cái miệng đang cần được ăn chứ.

Để đảm bảo thanh toán được các hóa đơn sinh hoạt hàng tháng, bà ấy thường ở lại tăng ca để kiếm thêm thu nhập, sau đó về nhà lúc 2 giờ sáng. Cũng may công ty nơi bà ấy làm vẫn tính có lương tâm, đưa ra mức lương và ưu đãi cao hơn so với vị trí của bà. Ngoài ra họ còn sắp xếp lịch làm để bà ấy có thể nghỉ ngơi lấy lại sức sau ngày tăng ca.

Cũng vì thế mà Long không có mở miệng ngăn cản bà ấy, dù sao chính bản thân cậu cũng đang liều mạng kiếm tiền mà. Đóng cửa căn phòng mẹ Nga lại, Long liền bắt tay vào làm buổi ăn sáng.

Món ăn cũng không có gì đặc biệt chỉ là tận dụng lại thức ăn thừa của ngày hôm qua mà thôi, Long chỉ cần bật bếp hâm lại và làm thêm vài món phụ ăn kèm là đã hoàn thành xong bữa sáng cho tất cả mọi người. Sau khi phân chia khẩu phần ăn phù hợp cho từng thành viên, Long liền bắt đầu công việc tiếp theo của mình, làm đồng hồ báo thức.



…………

Long vừa đi vừa lấy đá chườm mặt, ánh mắt mang đầy bức xúc nhìn về Phượng. Cô nàng cũng biết chuyện lần này mình sai, cho nên lấy cặp che đi.

‘’Cái này không trách được! Ai biểu ông xông vào phòng tôi chi..’’

‘’Ừm! Thế là bà liền áp dụng chiêu mới học lên người tôi luôn.’’

‘’...’’

Bỏ qua cuộc cãi nhau này, hai người nhanh chóng tới lớp học đúng giờ. Nơi này đã có không ít học sinh ngồi nói chuyện, cơ mà vẫn có vài người tách biệt với xã hội. Trong đó có người quen của bọn hắn.

Trung đang ngồi lọ mọ với cái máy tính của mình thì thấy thằng bạn chí cốt tới thì cũng ngừng lại, ra hiệu cho cặp đôi nhí tới đây.

‘’Yoh! Đang làm gì thế?’’



‘’Xử lý chút dữ liệu từ đội trưởng gửi tới.’’ Bởi vì đến cùng tổ chức, cho nên Trung cũng không có che dấu gì, hơn nữa những thứ cậu đang xử lý cũng có liên quan tới hai người.

Chỉ là Long đương nhiên sẽ không muốn dính dáng tới thứ này, cho nên cậu cũng ờ ừm cho qua rồi tìm chuyện khác để nói.

Phượng thì tất nhiên không ngồi cùng với hai người, cô nàng cũng có người quen ở trong lớp thậm chí đủ để tạo tổ đội riêng trong đợt kiểm tra. Chẳng qua dính phải hai con khỉ cô đơn nên mới phải gia nhập cùng.

Gần tới giờ vào tiết lớp học cũng đã đông đủ, Long cũng có dịp nhìn rõ những người bạn học của mình. Nếu không có gì xảy ra đây sẽ là những người cậu gắn bó trong suốt 2 năm tiếp theo, hơn nữa không phải chỉ là bạn học bình thường mà còn là đồng đội trong những cuộc chiến sắp tới.

Dù sao cái lớp này được lập ra cũng là vì mục đích đó mà, trở thành một hàng phòng thủ trước các thế lực thù địch. Mà đổi lại bọn hắn sẽ nhận được tài nguyên thậm chí là một số đặc quyền nhỏ mà chỉ có các sinh viên đại học tại các trường chiến đấu mới nhận được. À ngoài ra cũng sẽ có được cử đi thi thố với các trường khác, cơ mà đó không phải là điều bắt buộc của những học sinh lớp chọn sao

Thành viên trong lớp so với lần trước giảm không ít, từ hơn 30 người bây giờ chỉ còn đúng 20 mạng. Tỉ lệ đào thải có chút cao a! Còn đang chìm vào suy nghĩ riêng thì bỗng có một người đi tới chỗ cậu. Nếu nhớ không nhầm đây là người cậu từng cho mượn v·ũ k·hí.

Nhìn thấy cái đuôi khỉ quấn ở lưng, Long cũng liền xác định được người này. Cậu bạn kia cũng là tới chào hỏi và nói xin lỗi vụ v·ũ k·hí, cây gậy sắt kia đương nhiên là không qua khỏi trong bài kiểm tra. Bị một giáo viên dùng 2 ngón tay bẻ gãy, Long bề ngoài cũng chỉ nói đáng tiếc nhưng bên trong lại không có cảm giác gì.

Mọi người nói chuyện một hồi thì cũng đến giờ vào lớp, tiết học đầu tiên là môn sinh học. Người giáo viên bước vào là một người phụ nữ còn trẻ, dáng người cao gầy, nước da trắng, cô có mái tóc dài màu xanh lá được cột gọn gàng, tay cầm lấy một cuốn sách làm bằng da màu đen cũ kỹ.

Sau khi kiểm tra học sinh đã tới đủ, cô nàng cũng không có dài dòng mà vào thẳng luôn tiết học:

‘’Ngày hôm nay chúng ta sẽ học phần phân cấp giữa các loài quái vật và tập tính của chúng nhé!’’
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.