Ánh mắt của ai cũng phức tạp. Hồi trước, Trương Minh Vũ chỉ là con chuột trong nhà họ Lâm. Nhưng bây giờ... Trương Minh Vũ cũng chẳng thèm để ý, anh đi thẳng đến căn biệt thự trong cùng. Lâm Kiều Hân ở nhà. Trương Minh Vũ không thể không nhớ lại chuyện xảy ra sáng hôm nay. Trong lòng cảm thấy kỳ lạ. Anh nhanh chóng đi đến cửa. Trương Minh Vũ lấy chìa khóa ra mở cửa đi vào trong. Trong biệt thự vô cùng yên tĩnh. Không có ai? Trương Minh Vũ sững sờ. Lâm Kiều Hân đâu? Anh sải bước, từ từ lên tầng hai. Tìm hai phòng ngủ mà chẳng thấy bóng dáng cô đâu. Trương Minh Vũ nhíu mày. Chẳng nhẽ bị người khác bắt sao? Dù sao ban nãy Long Tam cũng không ở đây! Nghĩ đến đây Trương Minh Vũ cảm thấy hoảng loạn. Anh lao xuống tầng hai. Vừa định xuống tìm, thì nhà vệ sinh vang lên tiếng động rất khẽ. Hả? Trương Minh Vũ dừng bước. Nhìn qua thì thấy trong nhà vệ sinh có bóng ai đó. Dường như... đang ở trong? Mắt Trương Minh Vũ lóe lên vẻ hoang mang. Cạch! Cửa đột nhiên mở ra. Cơ thể mềm mại gợi cảm của Lâm Kiều Hân đập vào mắt anh. Quan trọng nhất là... cô chỉ cuốn mỗi cái khăn tắm....Bước chân Lâm Kiều Hân dừng lại! Ực! Trương Minh Vũ khó khăn nuốt nước bọt. Anh hoàn toàn sững sờ Chiếc khăn chỉ che đúng những bộ phận quan trọng. Bên dưới là đôi chân dài thẳng. Bên trên là bờ vai trắng ngần hút hồn.... Ực! Trương Minh Vũ lại nuốt nước bọt. Cơ thể co rụt lại! Lâm Kiều Hân cuối cùng cũng phản ứng lại. Con ngươi xinh đẹp lóe lên sự hoảng hốt! Một lúc sau cô mới quay người xông vào nhà vệ sinh!