Sau Khi Linh Khí Trở Lại

Chương 248: Bố trí



Edit + Beta: Cam Cam Một Màu Xanh

………..

Mọi người đồng loạt nhìn về phía A Điêu, A Điêu hỏi: “Nhìn tôi làm gì.”

Bách Việt Thanh Cốt: “Chờ cô tung ra âm mưu quỷ kế.”

** má!

A Điêu trợn trắng mắt, trả lời: “Mọi người xem xong hết trận đồ bên trên vách tường mà không nghĩ tới gì cả?”

Nghĩ tới? Chẳng lẽ còn có chuyện ẩn giấu gì nữa?

Khúc Hà Nhĩ liếc mắt nhìn trận đồ, thản nhiên cho biết: “Hệ thống tri thức của trận đồ này bắt nguồn từ tộc Người, phỏng chừng bên trong tộc Người có một cao thủ kỹ thuật đang giúp thú Kim Nghê Rực Lửa chuẩn bị cho Ma Vương Chí tôn sống lại. Tuy nhiên xét đến chuyện tới cả quần thể tiểu Ma Vương mà thú Kim Nghê Rực Lửa còn giấu giếm, thân phận của người này không tầm thường.”

Tộc Người có nội gián, trình độ rất cao, ẩn cực sâu.

Cô hoài nghi A Điêu đã có chỗ phỏng đoán về thân phận của người này cho nên muốn nhờ người này truyền bí mật đến thú Kim Nghê Rực Lửa, cuối cùng dẫn Ma Vương Chí tôn xuống tay.

Nhờ vào sự tích nằm vùng thành công của con rùa già Trần Khuê này, các nhà nhiều ít gì cũng kiêng kỵ trước chuyện ấy. Chung quy đằng ấy có thể nằm vùng trong gia tộc người ta, người ta cũng có thể nằm vùng trong thế lực bên đằng ấy đấy.

Khó có thể nói liệu tộc Người có từng rơi trúng hố phân như tộc Trời ngày xưa hay không.

Điều này làm cho mọi người im lặng một chốc – như thể có khi nào một trong số họ chính là người nội gián này?

Thậm chí Bồn Cầu còn nghĩ tới lão đạo sĩ với lập trường kỳ lạ trước tiên.

A Điêu nói: “Yên tâm, tất cả mọi người không đáng nghi, trước khi gọi cho mọi người, đương nhiên tôi đã xác nhận được rằng mọi người đáng tin cậy.”

Được công nhận là một điều tốt nhưng vẫn có chỗ hiếu kỳ.

Đạo Quang Lạc Thần ngầm ngâm, hỏi: “Bởi vì chúng tôi không phải người ma? Hoặc là nói cô nghi ngờ người ẩn giấu này là người ma.”

A Điêu: “Tôi đã kiểm tra dấu vết về trận đồ trên vách tường, nó bắt đầu vào khoảng thời gian tộc Ma Quỷ bắt đầu đánh cắp bí mật về kế hoạch phôi trời của Tòa án Trọng tài. Chứng tỏ lúc ấy là khi chúng bắt đầu làm phôi ma. Thời điểm thật trùng hợp. Tôi toàn không tin nếu có người bảo cái tên này làm xong phôi ma mà không nếm thử.”

(P1)

Phôi ma có một đặc điểm chính là khả năng tiềm ẩn max. Cô nghi tộc Ma Quỷ đặc biệt tập trung vào khía cạnh này khi nghiên cứu về vấn đề ấy. Nguyên nhân chính vì phôi trời do Tòa án Trọng tài phát minh chú ý tới tố chất, họ ăn thi thể của tộc Trời nhằm tiến hóa đi lên. Còn đặc tính chủng tộc của tộc ma quỷ ban đầu đã là nuốt sinh linh để tiến hóa, cơ thể của chúng vốn đã có đặc tính này cho nên không cần phải nghiên cứu về khía cạnh đó; chưa kể trong tay chúng không có nhiều xác chết tộc Trời. Theo kế hoạch của chúng, mục đích chính của việc phát minh ra phôi ma là để đột nhập vào bên trong tộc Người.

Vì vậy, phôi trời và phôi ma đều có ưu điểm.

Trong cơ thể Côn Luân có phôi trời, một viên phôi trời đủ để bù đắp ưu thế cơ thể chính ban đầu của chú ấy. Thậm chí theo cấp độ của phôi trời được thai nghén ra, thậm chí thực lực chú ấy sẽ đột phá thời kỳ mạnh nhất trước kia. Song cái này vẫn không bằng Tổng giám mục hiện giờ và Ma Vương Chí tôn sắp sống lại.

Chú ấy còn nghĩ đến một vấn đề rất mấu chốt: tuy nói muốn lợi dụng Ma Vương Chí tôn gi ết chết Tổng giám mục, uy hiếp của Ma Vương Chí tôn ở ngay đó, chẳng lẽ A Điêu nắm chắc kiểm soát nổi Ma Vương Chí tôn?

Chú ấy tò mò nhưng không hỏi, bởi vì Trần sẽ không bao giờ giao kế hoạch cốt lõi của mình cho một người thứ hai.

Mỗi tội bây giờ có vấn đề nảy sinh.

Cô gọi họ đến làm gì?

A Điêu mỉm cười: “Các vị, lỡ như thành công đưa Ma Vương Chí tôn vào bên Tòa án Trọng tài, y giết trên diện rộng, mọi người nói xem những cao thủ của Tòa án Trọng tài sẽ chạy trốn tới nơi nào? Đến lúc đó mọi người ngăn được sao?”

Cũng đúng, cho nên chuẩn bị sớm.

A Điêu dẫn bọn họ vào căn phòng không gian thời gian bí mật, bên trong chất đống một lượng lớn vật chất Ngày Mặt Trời và vật chất biến dị đã chuẩn bị đâu ra đó.

“Đừng có tiếc, hiện tại mọi người cũng là người của tôi, tôi sẽ bao nuôi mọi người.”

Cô đổi cách chiếm món hời, nhóm Côn Luân không có một ai lên tiếng, yên lặng ngồi xuống tu luyện.

Bồn Cầu thất thần: Hai năm trước cái con này còn đang tính toán làm sao cho nổ cầu tiêu công cộng kiếm năng lực niệm, bây giờ thì muốn chăm nom mẹ luôn người người sáng lập các Tông hoàng đây này.

.....

Thời gian gấp gáp, giờ A Điêu có mấy điều muốn làm.

Đầu tiên, cơ thể chính tiêu hóa mạch quốc gia.

Thứ hai, phân thân A ở cõi ma quỷ khuấy động chuyện lửa địa ngục và cơ thể Ma Vương Chí tôn.

(P2)

Thứ ba, phân thân B đi đến lỗ đen vũ trụ để tiếp tục lấy vật chất Ngày Mặt Trời.

Thứ tư, hai phân thân C và D lẻn vào nước Liệt Tần và Nam Tấn.

Thứ năm, khai thác tài nguyên, đào móc điên cuồng, nâng cấp Bồn Cầu, Bồn Cầu là bug lớn nhất của cô.

Thứ sáu, phân thân E xuất hiện trong cuộc chiến tranh ba nước...

Bồn Cầu: “Thực ra là phân thân làm việc, cô liệt kê rõ ràng như vậy để chứng tỏ mình bận rộn à?”

Hahaha, đúng vậy.

Có nhiều đồ công cụ cho đứa dốt lắm, cô đâu phải đứa dốt, cô là đứa xấu xa.

.....

A Điêu nhiều phân thân, đâu chỉ có sáu bảy cái. Thậm chí ngay cả Bồn Cầu còn chẳng tỏ rốt cuộc cô tách ra mấy cái phân thân cho họ đi ra ngoài vì phân thân vẫn có thể tiếp tục tạo phân thân, phân ra một mảng lớn đi tới các nơi lấy Cổng Linh Hồn.

Tại thời điểm này, cô chực như một hệ thống máy tính với độ tinh vi cao, chia ra vô số quy trình, vận hành theo một mã lệnh, thời gian là các mảnh vỡ, hiệu suất mới là trên hết.

Mà trong cõi ma quỷ, A đang điên cuồng nghiên cứu trận đồ trên tường. Mặt ngoài cô biểu hiện ra năng lực của tiểu Ma Vương hồ ly ở mức 10% đã phù hợp với hình tượng xây dựng của tên này, và cô đang hoàn thành công việc cuối cùng còn lại cần tiểu Ma Vương hồ ly cần đi làm. Song, bản thân A được A Điêu phân phó nhiệm vụ là phải nắm giữ toàn bộ nội dung của trận đồ. Cho nên dẫu hiệu suất tiêu hóa chân chính trong não là 1,0000%, cô vẫn cần tranh thủ thời gian dùng tốc độ đáng sợ tiêu hóa một lượng lớn trận đồ, thậm chí chia bớt cho bên cơ thể chính để cùng nhau tiêu hóa.

Nhưng đúng lúc này, sau khi thú Kim Nghê Rực Lửa rời khỏi đây, A và bản mệnh lập tức thay đổi cho nhau.

Đúng vậy, đổi cho A đi tới căn phòng bí mật, cơ thể chính thì tới cõi ma quỷ.

Nếu như là lúc trước khi nắm giữ mạch quốc gia, cô nhất định không dám công khai thay đổi như vậy. Tuy nhiên hiện tại cô của bây giờ đã khác xưa, cấp độ sinh mệnh cao hơn cả thú Kim Nghê Rực Lửa, có thể nói ngoại trừ Ma Vương Chí tôn dưới thực lực bình thường và Tổng giám mục nắm giữ Cổng Trời, đã không còn dạng sinh mệnh nào nhìn thấy ngụy trang của cô.

Vậy tại sao cô lại đổi thành cơ thể chính?

Chỉ thấy sau khi A Điêu thay đổi, cô vừa nghiêm túc sửa trận đồ vừa khởi động sợi tơ tinh thần khổng lồ trong biển tinh thần... Rất nhanh, cô cảm ứng được bấy giờ con thú Kim Nghê Rực Lửa như đang liên lạc với ai đó.

(P3)

Cô cảm nhận được nhịp điệu của hệ thống tinh thần.

Nhưng lại chẳng phải là mật ngữ dạng truyền âm.

Quái lạ, ví dụ thông tin truyền đạt cự ly xa như truyền xuyên các thế giới cũng không đến mức vượt qua giới hạn này dẫu xem như tộc Trời cũng dùng dạng truyền âm này. Chẳng lẽ thú Kim Nghê Rực Lửa có một phương thức truyền đạt ngôn ngữ độc lập?

Mỗi tội dám chắc rằng người này chính là tên nội gián của tộc Người.

Khi A Điêu nghi ngờ, cô chọn ghi lại hết những nhịp điệu ấy, sau này trở về kiểm tra tính toán, xem rốt cuộc nó là thủ đoạn gì nhằm phán đoán xem thân phận của người này có thuộc về những người mình nghi ngờ hay không.

Bồn Cầu: “Cơ thể chính của cô tự mình tới đây, chỉ sợ không chỉ hoài nghi thú Kim Nghê Rực Lửa này sẽ tiếp xúc với đối phương nên mới cố tình đến thăm dò điều tra, mà càng bởi vì hoài nghi đối phương sẽ điều tra ngược lại tất cả tiểu Ma Vương hiện tại đúng không. Cho nên cơ thể chính tới đây là ổn thỏa nhất.”

A Điêu: “Cuối cùng cậu cũng thông minh một lần.”

Bấy giờ thú Kim Nghê Rực Lửa không biết mình đã bị A Điêu rình mò, sau khi xác định phụ cận không có tiểu Ma Vương hay ma quỷ tồn tại, nó liên lạc được với một người.

Câu đầu tiên của đối phương chính là: “Đề phòng trong đám tiểu Ma Vương cậu đang sử dụng hiện tại có tên bị Trần A Điêu thay thế.”

Thú Kim Nghê Rực Lửa: “Ta kiểm tra toàn bộ rất nhiều lần, hoàn toàn không có khả năng. Nhưng còn có cách hiệu quả hơn để xác định hư thực của bọn họ?”

Nó biết Trần A Điêu giỏi ngụy trang như vậy, hơn nữa bây giờ đã khác xưa, mưu mô cùng cực, có thể logic và những nghi ngờ mà nó liệt kê ra đã có trong dự đoán của con nhỏ này cho nên đã diễn kịch hoàn hảo, chưa hẳn nó đã nhìn thấu.

Đối phương: “Mở con mắt thật thứ bảy, ta truyền bí thuật Mắt Thật do thám tâm linh của nó... Ta đã nghiên cứu phân thân của nó, tuy rằng có thủ đoạn bí ẩn để làm giả thì vẫn có sơ hở. Mặc kệ phân thân của nó ngụy trang thành bộ dáng gì, chúng đều cần vận dụng đến một sức mạnh loại ý chí đặc biệt mang theo năng lượng hệ tinh thần. Loại sức mạnh ý chí, tính linh và năng lượng này sẽ hình thành một dạng rung độc đặc biệt. Ta chú tâm nghiên cứu ra một bí pháp Mắt Thật nhằm kiểm tra những tiểu Ma Vương này, cần phải đảm bảo bí mật không hé tỏ ra ngoài.”

“Ừ.”

Thú Kim Nghê Rực Lửa chóng vánh chiếm được bí pháp Mắt Thật mà đối phương truyền tới, tiếp theo trước hết rình mò một nhóm tiểu Ma Vương khác ở bên ngoài, liếc mắt là nhìn thấu tất cả hư thực. Yên tâm, nó lại trở lại sâu trong xác luyện ngục bí ẩn và tập trung vào bốn người bên A Điêu.

(P4)

.....

Bấy giờ A Điêu và Bồn Cầu đều có cảm giác sởn gai ốc.

Có điều điều kiện tiên quyết trong việc đoán được đối phương sẽ kiểm tra thật giả lúc trước là Bồn Cầu đã chủ động trốn vào không gian vật sống phụ thuộc, mượn nó che giấu bản thân; còn bản thân A Điêu dùng lớp ngụy trang hoàn mỹ của cơ thể chính đối phó với sự do thám của tên này...

Hiện tại một người một Bồn Cầu cảm nhận được loại thăm dò ấy.

Quét qua.

Chỉ vậy thôi nhưng đã hù Bồn Cầu tới nỗi túa “mồ hôi lạnh”.

Bồn Cầu: “Tôi cảm thấy đây là lần suýt soát bị lộ gần nhất, tại sao con quái vật to này lại lập tức ghê gớm tới vậy, trông nó không giống như là tên sẽ đi theo con đường kỹ thuật này – bí pháp mà nó vừa sử dụng đã nắm bắt được phương hướng năng lực niệm, thậm chí bí pháp còn được nghiên cứu ra dựa vào đó.”

A Điêu cũng ngạc nhiên, song do trước đó cô đã đã khắc phục được khuyết điểm lớn nhất chính là nhịp điệu kia bằng kết quả nhanh nhất nên cô vẫn ổn, có chăng chỉ ngạc nhiên về trình độ của đối thủ mà thôi.

“Không phải nó bỗng chốc trở nên lợi hại mà là người ma đứng sau nó tài giỏi. Xem ra Đàm Đài Nghiệp chỉ là tên lâu la. Thân phận thật sự của người này... Hy vọng không phải như tôi đoán.”

Thú Kim Nghê Rực Lửa nhận được kết quả kiểm tra đã thông báo cho đối phương, đối phương không nói gì.

Lần A Điêu thay thế phân thân thành cơ thể chính này coi như có thu hoạch, đoạn, cô cầm tư liệu về nhịp điệp này đi làm thí nghiệm.

Ba tiếng sau, cô có kết quả điều tra.

Trong phòng thí nghiệm, A Điêu phát sầu chửi tục: “Nào có ngờ! ** má! Kế hoạch phải thay đổi, nhưng tôi có thể được xác định được danh tính của người này rồi.”

Đã xác định được thân phận, cô chỉ cần sắp xếp một phân thân trên đường sinh hoạt của đối phương, để cho đối phương phát hiện phân thân này là được, mà phân thân này thì mang theo tin tức về bí mật của lỗ đen.

Nó liên quan đến cơ thể chính, hiển nhiên là bí mật.

Nội dung bí mật này là: vị trí cơ thể chính của A Điêu.

Thông tin nhỏ và dường như không quan trọng này có ích lợi gì à?

Có, cô vào vũ trụ làm gì?

Chuyện này hệt câu cá, đằng ấy gửi thẳng một con cá lớn đến cửa thì người ta sẽ nghi ngờ; đằng ấy phải để cho chính người ta tìm thấy bong bóng và bóng cá dưới nước, để cho chính người ta móc câu, tự mình câu được, người ta sẽ cảm thấy kỹ thuật câu cá của mình thật tuyệt vời và con cá rất ngon.

(P5)

Trong bóng tối của cung điện, một người lặng lẽ theo dõi phía sau một phân thân của Trần A Điêu, liên tục so sánh tới lui, xác định bí thuật Mắt Thật của mình có hiệu quả. Sau khi có được nội dung bí mật này, gã bắt đầu điều tra tung tích của A Điêu, rất nhanh gã theo dấu tới nơi.

Vốn vẫn bán tín bán nghi, cho đến khi gã từ xa rình mò được hố đen và vật chất Ngày Mặt Trời, dấu vết này đã biến thành chuyện đương nhiên.

Và tại thời điểm này A Điêu đã một lần nữa chuyển đổi cơ thể với B và ở tuốt sâu trong vũ trụ, cơ thể chính vào khu vực lỗ đen, bắt đầu cuồng điên cạy vật chất Ngày Mặt Trời.

Bồn Cầu hơi bối rối: “Mẹ kiếp, tôi nghĩ cô sẽ ngụy trang, bí mật hành động, ai dè động tĩnh lớn như vậy, bộ không sợ đối phương phát hiện?”

A Điêu: “Vừa khen cậu không ngu ngốc là cậu để lộ vẻ không thông minh ngay. Không phải hiện tại tôi chắc chắn rằng cả đám bọn họ đều co đầu rút cổ trong thế giới của Tòa án Trọng tài, không dám ra ngoài, coi như cả khi đi ra vẫn không phải đối thủ của tôi sao. Còn tôi thì không biết họ có một lối ra bí mật ở đây, thế là tôi công khai cạy tất cả đám tài nguyên Ngày Mặt Trời. Có vấn đề?”

Hả? Có vẻ cũng đúng.

A Điêu: “Tôi không chỉ cạy ra mà còn phải cạy càng sớm càng tốt. Do tôi tự dưng tới, hoặc nhóm người chuẩn bị được họ điều động vẫn còn trong đường hầm, hoặc đã ra khỏi đường hầm và chữa trị thương thế bên ngoài. Sự lựa chọn của họ cùng lắm chỉ là tránh mặt tôi, không tiết lộ hành tung và bí mật lối ra, hoặc cấp tốc chạy tới, tranh thủ cơ hội để giết tôi. Những điều này tùy thuộc vào nhân số của họ và tình hình phục hồi.”

Vì vậy...

Cô đang vội vã, đồng thời phải cho Tòa án Trọng tài có cơ hội với tên nội gián.

Vì vậy khi người nội gián tìm thấy lỗ đen, gã cũng thấy A Điêu đang điên cuồng cạy vật chất Ngày Mặt Trời.

Xưa đâu bằng nay, người ngày xưa dấm dúi dùng cách cho nổ vật chất Ngày Mặt Trời đầy khéo léo giờ đã trực tiếp oanh tạc điên cuồng, trực tiếp cho nổ tung lớp ngoài vật chất Ngày Mặt Trời của lỗ đen và vơ vét sạch bách – khi bạn nhai phần thịt dừa trắng bên trong cũng vậy, ước gì lưỡi dài có cả gai, li3m một cái là cào sạch sẽ.

Tên nội gián đang rình mò, không chỉ theo dõi dấu vết và mục đích của A Điêu mà còn dõi mắt theo máy giám sát bí ẩn bên ngoài lỗ đen.

Chẳng qua cái máy giám sát này đã bị A Điêu đánh nổ, mảnh vỡ lơ lửng trong không gian vũ trụ

(P6)

A, cái máy giám sát này là?

Nội gián trầm ngâm.

Hiển nhiên máy giám sát này không phải do Trần A Điêu sắp xếp, nhưng Trần A Điêu biết ai sắp xếp, tất nhiên là Tòa án Trọng tài. Như vậy dùng dùng nó để theo dõi vật chất Ngày Mặt Trời sao?

Thành ra lần trước thực lực Trần A Điêu bỗng không tăng vọt chính vì lấy được một lượng lớn vật chất Ngày Mặt Trời ở chỗ này rồi. Vậy vì đâu Tòa án Trọng tài không thu ngay nó đi? Lần trước đâu phải không có ai đi ra khỏi thế giới Tòa án Trọng tài, so với chuyện thất bại chém chết Trần A Điêu, chả phải thu lại đám vật chất Ngày Mặt Trời này sẽ quan trọng hơn à. Suy cho cùng nó có khả năng làm cho Trần A Điêu trở nên khó đối phó hơn.

Vậy tại sao giữ lại nó?

Chỉ có thể nói rõ là nó hoặc lỗ đen này có một công dụng quan trọng hơn cả.

Khi gã nội gián theo dõi chặt chẽ, người bên trong Tòa án Trọng tài đã biết được tình hình. Trông thấy A Điêu lột đi đám vật chất Ngày Mặt Trời họ tích lũy được vô số năm nay không kiêng nể gì, Tòa án Trọng tài chuyển sự nghi ngờ từ cô phát hiện bí mật của lỗ đen thành cho rằng cô chỉ tới đây lấy tài nguyên.

Vậy thì...

Tổng giám mục trực tiếp ra lệnh cho những cao thủ ẩn nấp ở khu vực hành tinh phụ cận đi ám sát cô tức thì.

So với việc đi vào nhân gian ám sát, tại vũ trụ thuận tiện hơn cả, thậm chí không cần phải vượt qua vách ngăn nhân gian, đây là một thời cơ tuyệt vời.

“Nhưng họ vẫn chưa trở lại trạng thái mạnh nhất, không có sự chắc chắn toàn diện.”

Hồng y Giám mục tòa chiến Doanh Liệt cảm thấy không ổn, ngặt nỗi Tổng giám mục lại mang tính tình ác nghiệt: “Nếu đã đi ra ngoài thì nên chuẩn bị tâm lý thật tốt. Giết nó sớm sẽ càng ổn hơn là chừa lại muộn, đừng xem thường tác dụng của thời gian đối với nó.”

Đương nhiên phán đoán của gã đúng đắn nhưng nó đi kèm với nỗi thờ ơ về sống chết của người khác.

Ba Hồng y Giám mục không dám lên tiếng bởi lẽ bản chất họ đều giống nhau.

Miễn có thể giết Trần A Điêu trước thời hạn, tránh những cơn sóng phía sau, thì chết một số người, trả giá cao hơn, vẫn chẳng sao cả.

(P7)

Ít nhất trước mắt Tổng giám mục đã đề cập rằng một khi gã thành công, bug cho sự ra vào của cõi trời trước đây sẽ biến mất và rồi họ có sức ra vào tùy ý.

Thế nên hiện tại khi đám người chưa kháng cự lắm đối với việc đi ra khỏi cõi trời, dù chết một nhóm người nhưng chưa bắt được Trần A Điêu vẫn chả làm sao, vẫn đủ sức cử ra nhiều người ra ngoài hơn nữa.

.....

Thế là A Điêu vừa kéo theo gã nội gián vừa chờ đám cao thủ của Tòa án Trọng tài đến... Một phút sau, A Điêu – người đã cảm nhận được đám cao thủ Tòa án Trọng tài đã tiến vào khu vực hành tinh này – cố tình phát hiện ra gì đó, sắc mặt biến đổi, tiếp theo bất chấp 0.01% vật chất Ngày Mặt Trời cuối cùng còn sót lại, cô xé rách không gian chạy trốn ngay.

“Thôi xong, nó bỏ chạy!”

“Đuổi theo!”

“Mau đuổi theo!”

Mười cao thủ đại Linh Vương cực hạn điên cuồng đuổi theo mà nào phát hiện có một bóng đen ẩn mình trên một hành tinh gần đó.

Gã nội gián nhìn thấy cả thảy, gã không xen vào chuyện giữa A Điêu với các cao thủ của Tòa án Trọng tài, thay vào đó tiếp tục nhìn chằm chằm vào lỗ đen, bí mật thu thập một số vật chất và ghi lại quỹ đạo năng lượng của lỗ đen...

Như Khúc Hà Nhĩ nhận ra dưới sự nhắc nhở của A Điêu lúc trước, một khi đã có lòng nghi ngờ về tác dụng của lỗ đen, thực ra không khó để nắm bắt được bí mật thật sự của nó.

Vì vậy nửa tiếng sau, Kim Nghê Rực Lửa nhận được tin của gã.

“Ta đã tìm ra cách để vào cõi trời, tăng tốc... Sớm đi vào sớm chém giết Tổng giám mục kia, cản gã nắm giữ Cổng Trời.”

So với chuyện Tổng giám mục nắm Cổng Trời, uy hiếp của A Điêu thấp hơn, đương nhiên bọn chúng lựa chọn chém giết Tổng giám mục. Song, xử lý xong Tổng giám mục càng nhanh càng có thể nhanh chóng rảnh tay tiêu diệt Trần A Điêu.

Hơn nữa còn có một nguyên nhân khác là họ có thể lợi dụng cao thủ Tòa án Trọng tài xử lý Trần A Điêu, trong khi chỉ có Ma Vương Chí tôn tự mình đi tới mới xử được Tổng giám mục.

Vì thế thú Kim Nghê Rực Lửa bên này nghe theo lệnh, lập tức quay đầu lại tiến vào sâu trong di hài luyện ngục nhìn bốn tiểu Ma Vương.

Cái nhìn là lạ, đâm khiến người ta sợ sệt.

(P8)

Tiếp đó thú Kim Nghê Rực Lửa đã ọe, há mồm liền phun ra một đống đồ vật.

“Những thứ này đều tài nguyên chí bảo cho phần tinh thần từ khi vũ trụ sinh ra, có hiệu quả trong việc cường hóa phần tinh thần của tụi bây, thậm chí làm cho tu vi phần tinh thần tụi bây trưởng thành tới mức bì được với cấp đại Ma Vương trong thời gian ngắn. Lo mà cố gắng, quật khởi vì Bệ hạ!

Thú Kim Nghê Rực Lửa là tồn tại gì, trong đời đầu tiên, nó không thấy ai vừa mắt cả ngoại trừ Thần nữ và chủ nhân nhà mình. Nó nói là thứ tốt thì đấy tuyệt đối là thứ tốt.

Là chia cho máu này.

Phân thân A và Bồn Cầu: “...”

Còn dễ bị lừa nữa, chưa gì đã vội vã đưa ra lợi ích.

Cô đột nhiên thích tên nội gián và con quái vật to này ghê.

Ha ha ha.

Tiền lương tăng vọt thì đương nhiên cũng gan lì hơn, A Điêu dứt khoát mượn những bảo vật này tỏ vẻ bùng nổ tiềm chất, đẩy nhanh việc hoàn thành trận đồ... Mà quá trình hồi phục của lửa địa ngục cũng như Ma Vương Chí tôn đã tăng tốc trên phạm vi lớn từ sớm.

Một ngày nữa là đủ.

Ở một bên khác, A Điêu đã hoàn thành 12 kế hoạch trước đó, phân thân C trong vũ trụ vẫn đang chạy trốn lánh nạn kéo theo đám cao thủ của Tòa án Trọng tài. Cô đã bắt đầu bước thứ ba, bước này thật sự rất đơn giản, siêu đơn giản.

Đó phân thân C và D lẻn vào kho tàng bí mật nước Liệt Tần và Nam Tấn mà cô đã lén lút tìm được gần đây.

Mạch quốc gia có bug cắn trả, đừng nói kho tàng bí mật của anh sẽ có đấy nha.

Vì vậy họ bắt đầu len lén mở lệnh cấm, sau khi tiến vào…

Lăn hay không?

Được rồi, để tiết kiệm thời gian, A Điêu lấy ngay ra một Đồ Cấm Kỵ in 3D do Trần Tốn đặc biệt làm ra, đoạn, thả Bồn Cầu.

“Ăn chúng nó!”

In ra một món thay thế, thay thế, sửa chữa lớp ngăn cấm, hoàn hảo không dấu vết, kế đó Bồn Cầu ăn sạch.

Cứ lặp đi lặp lại như vậy.

Phải mất ba tiếng để đồng bộ và ăn xong kho báu bí mật của hai vương tộc.

A Điêu thu được một lượng lớn các mảnh vỡ của cuốn Sách Văn Minh, ném tất cả chúng xuống biển tinh thần để nuôi cuốn Sách Văn Minh hoàn chỉnh nọ.

Cuốn sách này là của Thiên nữ.

(P9)

Nội dung soi sáng của nó không về dạng thời gian như Hoàng Tuyền, không mang hệ thống tâm linh hay năng lượng, mà là một cuốn Sách Thế Giới đầy khí phách.

Đúng vậy, sách Văn Minh của Thiên nữ là cuốn sách về thế giới.

“Bảo sao nó có thể tách ra, chính vì bản thân thế giới đã không đầy đủ, cứ chia cứ hợp. Tuy nhiên đẳng cấp rất cao, nó hoàn toàn đủ sức nuốt chửng tất cả các cuốn Sách Văn Minh khác để nâng cao.” Dưới sự tỏ tường, A Điêu bắt đầu ném các mảnh vỡ cho sách Văn Minh một cách xa hoa.

Ở một bên khác, Bồn Cầu đang nuốt lấy những của cải báu vật được giấu kín trong kho tàng bí mật của vương tộc Tam Quốc, bắt đầu tái tổ hợp chúng thành vũ khí bi3n thái mới.

Sau khi nắm vững mạch quốc gia, hiệu suất chuyển đổi của nó ngày càng cao.

Mà tại các hang quỷ trên thế giới với phân thân nhiều nhất, vô số Cổng Linh Hồn đang bị A Điêu điên cuồng cắn nuốt. Theo thời gian trôi qua từng chút, khi Tổng giám mục và lửa địa ngục dần tiến tới lúc hoàn thành trọn vẹn, rốt cuộc A Điêu gom đủ 99 Cổng Linh Hồn lớn siêu cấp.

Bồn Cầu: “Nhiều thế, có phải cô đã bắt đầu tách ra các phân thân gom Cổng Linh Hồn ở khắp nơi trên thế giới từ lâu rồi không?”

“Người không lo xa tất có nỗi buồn gần.”

Khi nói những lời này, A Điêu đang làm nghiên cứu trong phòng thí nghiệm. Bản nháp trong tay và tư liệu trên quang não dường như có số liệu phôi trời, vậy mà giờ đây cô lại lấy máu của mình cũng như huyết thống tộc Trời chìm nổi trong biển tinh thần ra.

Ban đầu khi lấy được hài cốt Thiên nữ từ lỗ đen, cô nhìn thấy phôi trời từ não bộ của cô ta thì trong lòng cũng bối rối lắm bởi lẽ cam đoan Tòa án Trọng tài không thể nhân giống mỗi phôi trời theo cách này.

Cơ thể của Thiên nữ đó có gì đặc biệt?

Về sau biết được thân phận sinh đôi của Thiên nữ và Thần nữ, cô đã mơ hồ nghi ngờ.

“Bởi vì là chị em ruột với Thần nữ mà đám ngụy quân tử nhát gan như chuột không chọn hủy diệt thi thể trước tiên, chuyện này quái thật.”

“Phỏng chừng vì phôi trời không được hoàn mỹ, mà dạng không hoàn mỹ này làm cho Tòa án Trọng tài với dã tâm cao ngất không cam lòng tột cùng. Thế là dẫu e dè di hài Thiên nữ có khả năng sống lại, họ vẫn giữ đó, muốn bồi dưỡng ra phôi trời hoàn mỹ tiếp cận cấp độ Thần. Nhờ thế cho rằng như vậy sẽ tránh được hạn chế của quy tắc cõi trời, tự do ra vào và có khả năng đạt tới cảnh giới cao hơn.”

Thành thử vấn đề xuất hiện: đoan chắc điều kiện nghiên cứu của họ không tiên tiến như A Điêu. Nguyên nhân cũng vì cô chính là tộc Trời còn sống, cô không cần phải nghiên cứu cách cải thiện nó và có được tố chất sao cho tự nhiên lại ngang bằng với tộc Trời chân chính, cô chỉ cần từ đó tìm thấy điểm yếu của tộc Trời là được.

(P10)

Cô từng lấy được phôi trời, một cái là tự nhiên có một cái là sau này tạo ra, đúng lúc lấy ra so sánh xem.

Cô đã nghiên cứu rất lâu mà cho tới giờ hãy còn chưa có phát hiện, tuy nhiên theo đà nắm giữ mạch quốc gia càng sâu, linh cảm của cô càng mạnh. Cho đến bây giờ...

Đột nhiên A Điêu nhướng mày.

“Phôi trời không hoàn mỹ thật, nào có ngờ được nhược điểm ở đây.”

A Điêu chợt đi ra khỏi phòng thí nghiệm, tùy ý tháo cặp kính gọng vàng xuống trước mặt đám người Bách Việt Thanh Cốt, xoa xoa khóe mắt khó chịu do nghiên cứu với cường độ cao, thậm chí cởi luôn cả quần áo thí nghiệm để hé tỏ cần cổ thon thả cùng với mảng lớn da thịt trắng nõn tinh xảo. Cô nhếch môi cười sau khi thở phào nhẹ nhõm.

“Mấy vợ yêu ơi, mọi người có thể bắt đầu gây sự rồi, thành bại nằm ngay một lần hành động ngày mai!”

Mọi người bị vẻ đẹp quyến rũ đầy ác độc của A Điêu làm cho rung động, ít nhất lúc đó... Bọn người Côn Luân, Bách Việt Thanh Cốt và Đạo Quang Lạc Thần đều sửng sốt.

Từ Bách Việt Thanh Cốt +12,000 sao!

Từ Đạo Quang Lạc Thần +11,111 Sao!

Từ Khúc Hà Nhĩ...

Ồ, câu hỏi đặt ra: đây là thiện cảm hay ác cảm?

Khi bầu không khí mát mẻ đầy mập mờ, A Điêu xẵng tay cầm lên trà sữa trên kệ, buồn bực: “Thật kỳ quái, dì cả, sao dì không mắng con cũng không xoi mói sư phụ không dạy dỗ con cho tốt. Do bị con mê hoặc sao?”

Cô một tay cầm trà sữa, hai má phồng lên theo từng đợt hút vào nuốt xuống hệt như một con hamster nhỏ thì thôi mà còn đứng với tư thế sến súa dầu mỡ nhất trong truyện tổng giám đốc, người dựa vào cánh cửa, một chân chống xuống đất.

Vừa cặn bã vừa đáng yêu lại đẹp mắt.

Đôi mắt Khúc Hà Nhĩ bình tĩnh, cô ấy thong dong cho hay: “Giờ nhóc mà nằm xuống là có thể chiên ra ngay 10 cái trứng ốp-la.”

Từ Khúc Hà Nhĩ +13333!

Từ Bách Việt Thanh Cốt +14444!

Từ...

A Điêu vốn điên tiết phải biết nhưng nhìn thấy một nhóm năng lực niệm nổ tung thì vẫn ổn định, có chăng hơi đỏ mặt, sau đó không nói gì đã xoay người trở về phòng thí nghiệm.

Bách Việt Thanh Cốt quay đầu hỏi: “Vừa rồi nó?”

Ngay cả khi Khúc Hà Nhĩ Là một trong những người có chỉ số IQ gần nhất với A Điêu mà cũng thấy bối rối.

Côn Luân lại dùng tư duy ăn uống mộc mạc nhất giải mã.

“Nó cho rằng cô muốn dùng dầu trên người nó. Nhưng rồi có khi mười quả trứng ốp-la quá nhiều, thế là nó nghĩ cả đám chúng ta đều muốn dùng nó.”

“Nên nó mới chạy.”

Chọc ngược lại ý khi nãy, Khúc Hà Nhĩ ấn mi tâm.

Cũng may A Điêu nhanh chóng lấy ra bản vẽ từ phòng thí nghiệm rồi nói chuyện chính với bọn họ...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.