Sấm Động Trời Nam

Chương 75: Ngũ hổ lệnh



Ngôi làng nhỏ, chuyên nghề làm gốm cách không xa Thanh Sơn môn. Cả làng đâu đâu cũng thấy lò đất, được đắp thành ụ tròn như cái nùm rơm, ống khói nhô cao vượt nóc nhà. Người dân trong làng, từ già đến trẻ, ai ai cũng tham gia vào việc làm gốm. Thanh niên trai tráng khỏe mạnh thì lo việc luyện đất, phụ nữ, người già khéo tay thì phụ trách khâu nặn hình. Những chiếc vồ to bằng bắp chân, dài hơn chiếc đòn gánh giã từng chập “thùm thụp”. Đất sét được luyện dẻo, sắt khối đặt lên chiếc bàn xoay. Từ đây, những bát, niêu, chum lọ được đôi bàn tay nhẹ nhàng, tỉ mẩn vuốt ve, tạo nên những đường cong mượt mà. Ngọn lửa hồng rực trong lò sẽ phủ lên chúng một màu đỏ thẫm như màu mận chín.

Tố Như được Diệu Linh, cô em gái hồn nhiên, nhí nhảnh của Lương Nhất Công đưa đến đây. Hẳn nhiên thiếu chủ của Thanh Sơn môn không muốn tiểu thư họ Dương cảm thấy cô đơn, nên đã nhờ vả cô em gái. Diệu Linh có được người bầu bạn nên cũng hoan hỉ nhận lời. Hai thiếu nữ ngồi bên chiếc bàn xoay, học cách tạo hình với những cục đất sét. Diệu Linh hí hoáy làm một lọ hoa. Dù đã cố gắng gần nửa canh giờ, chiếc lọ vẫn méo mó vẹo vọ và cong oằn xuống.

- Thôi, không nặn nữa.

Cô gái trẻ bực bội đập mạnh cả bàn tay như trút cơn giận xuống chiếc lọ hoa khốn khổ. Chiếc lọ bẹp xép, chỉ còn là nắm đất không rõ hình thù. Tiểu thư họ Lương quay sang, thấy Tố Như đang ngồi thinh lặng, trên tay bức tượng hình con trâu với hai chiếc sừng dài ngoằng, cong vồng ra sau. Tượng được nặn xong từ lâu, lớp đất ngoài đã trở lên khô cứng. Tố Như bần thần nhìn bức tượng.

- Chị Như. Chị Như.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.