Quang Âm Chi Ngoại

Chương 2138: Món quà đến từ Tử Thanh



Các loại suy nghĩ dao động rung động, không cách nào tin, kinh hãi,… làm

trong lòng bọn họ đều nổi sóng vạn trượng.

Đối với chuyến đi Viêm Nguyệt của Hứa Thanh, bọn họ chỉ biết kết quả,

cũng không hiểu biết chi tiết Hứa Thanh biến thành Đại Huyền Thiên tại Viêm

Nguyệt Huyền Thiên tộc.

Đương nhiên cũng không biết tình hình cụ thể về mâu thuẫn giữa Hứa

Thanh và các vị đại thiên kiêu Viêm Nguyệt trong thời gian này.

Nhưng hoặc nhiều hoặc ít, họ có thể thấy được một chút manh mối.

Dù sao cuối cùng, người biến thành Đại Huyền Thiên chính là Hứa Thanh,

lại chiến thắng Viêm Huyền Tử.

Nhưng manh mối cũng chỉ là manh mối mà thôi, bọn họ không cách nào

tưởng tượng, rốt cuộc là loại trải nghiệm, có thể khiến Phàm Thế Song sau khi

nhìn thấy Hứa Thanh, e ngại đến mức độ này.

Phải biết rằng Phàm Thế Song cũng là Uẩn Thần!

Hơn nữa, bản thân hắn càng là đại thiên kiêu trên danh sách của Viêm

Nguyệt Huyền Thiên tộc, nổi danh Vọng Cổ.

Dù trước đó hắn đến Nhân tộc lựa chọn bế quan, khiến người ta nghi hoặc,

nhưng việc này cũng bình thường, thân là tu sĩ, lại vừa mới Uẩn Thần, ở thời

khắc tu hành mấu chốt, bế quan cũng là chuyện phải có.

Dù sao chuyện đàm phán cũng không cần Phàm Thế Song hắn tham dự, với

tư cách là giám sát, hắn chỉ cần chứng kiến ký kết khế ước cuối cùng là được.

Mà trước đó dù có người nhắc đến Hứa Thanh trong yến hội, dù l hắn ập tức

ngăn cản, nhưng chỉ có thể nhìn ra hắn không vui qua những chuyện này.

Người không biết được nội tình nhìn thấy, sẽ bản năng cho rằng giữa Phàm

Thế Song và Hứa Thanh tồn tại mâu thuẫn không nhỏ.

Nhưng bây giờ... Hết thảy đều có đáp án!

Sở dĩ Phàm Thế Song bế quan ngay sau khi đến Nhân tộc, rõ ràng là vì trốn

tránh Hứa Thanh!

Mà trước đó có người nhắc đến Hứa Thanh, hắn lập tức ngăn cản, không vui

là thật, mâu thuẫn cũng là thật, nhưng thực ra, vẫn tồn tại cảnh giác, đây là cử

động sợ bị liên lụy.

Hết thảy chuyện này, khi phần lớn đám người kịp phản ứng, thế là chấn

động trong lòng lại càng kịch liệt.

“Ở Viêm Nguyệt Huyền Thiên, Hứa Thanh... Lại kinh khủng đến trình độ

như vậy!”

Mọi người rung động.

Tam công chúa lộ ra vẻ mặt hốt hoảng, nàng không khỏi nghĩ đến từng màn

quen biết cùng Hứa Thanh.

Ngay từ đầu nhìn thấy trến yến tiệc của Thất hoàng tử ở Thánh Lan đại vực,

cho đến khi gặp nhau lần nữa, Hứa Thanh đã là Thánh Lan Vực Chủ, sau đó

cùng nhau tiến vào Hoàng Đô đại vực….

Đến chuyện Chấp Kiếm Đại Đế triệu hoán, trường phái Dị Tiên quật khởi,

chém giết Thất hoàng tử, từng cảnh tượng ấy, thanh thế to lớn, rung động bát

phương tại Hoàng Đô.

Mà nàng vốn dĩ cho rằng đây đã là đỉnh điểm của Hứa Thanh.

Nhưng sau chuyện Viêm Nguyệt, đối phương lại nhảy lên biến thành Đại

Huyền Thiên của Viêm Nguyệt, tức thì bị Nhân Hoàng phong Vương chữ Trấn,

lại gia phong làm Thái phó hoàng tử...

Hết thảy, đã khiến nàng phải ngước nhìn, cũng chỉ có thể nhìn thấy một

bóng lưng.

Nhất là hôm nay, nàng cảm nhận được sự kinh khủng của Hứa Thanh một

cách trực quan, Phàm Thế Song cao cao tại thượng mà nhóm người mình phải

cẩn thận đối mặt, thế mà lại thấp thỏm trước mặt đối phương như vậy.

Bây giờ nàng đã có thể tưởng tượng được được, trong khoảng thời gian ở

Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc kia, Hứa Thanh là hung danh mênh mông bậc

nào.

Tứ hoàng tử bên cạnh, cũng là có vẻ nỗi lòng hỗn loạn, sắc mặt biến hóa,

nhưng... Từ bên trong lại có một vệt sắc bén kỳ dị thoáng qua rồi mất.

“Có người muốn mượn ta câu cá dẫn ra Phàm Thế Song, nhưng sư tôn đã

nhìn rõ ràng, để ta thuận thế mà làm. Như vậy, Hứa Thanh đột nhiên đến, có

thể... Cùng nhau vẫn lạc hay không!”

Nghĩ tới đây, đáy lòng Tứ hoàng tử bản năng phân tích được mất.

Bên trong đám người, còn có một nữ tử giờ phút này cũng rung động, trong

mắt nàng lộ ra thần thái, nhìn về phía đại điện bên ngoài.

Nàng này, chính là Tố Nguyệt, vị đại gia khúc nhạc có phần danh tiếng tại

Hoàng Đô kia.

“Hắn, chính là đệ đệ của người kia à...”

Hứa Thanh không chú ý đến hết thảy bên trong đại điện, không lâu sau, một

nhóm ba người bọn họ đã đi tới Thượng Linh phủ của Hứa Thanh.

Trong phủ, Hứa Thanh khoanh chân, sắc mặt bình tĩnh nhìn Phàm Thế Song

bày ra vẻ âm trầm trước mặt.

Còn Đội trưởng, thì vẻ mặt tươi cười.

“Phàm huynh, trước đó tại Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, ta đã nhìn ra thế

siêu phàm của ngươi, thành tựu đối với khôi lỗi của ngươi càng là đạt tới được

trình độ đỉnh cao.”

“Chắc hẳn, ngươi sẽ không khiến ta thất vọng, dù sao nếu ta thất vọng, tiểu

sư đệ của ta cũng sẽ thất vọng, hai chúng ta đều thất vọng... Như vậy ngươi

cũng sẽ thất vọng.”

Đội trưởng tằng hắng một tiếng, cũng không cho Phàm Thế Song cơ hội mở

miệng, nâng con rối chắp vá trong tay mình, đặt xuống trước mặt Phàm Thế

Song.

“Mời Phàm huynh giúp một chút, sửa xong nó, uy lực thì... Phải đạt tới trình

độ ban đầu.”

Đội trưởng liếm môi một cái.

Hứa Thanh mặt không biểu cảm.

Phàm Thế Song thầm mắng dưới đáy lòng, nhưng mặt ngoài không dám lộ

ra mảy may. Cuối cùng hắn vẫn nhẹ nhàng thở ra, nhìn ra đối phương thật sự

đến để cho mình hỗ trợ, cũng không phải có hàm ý khác.

Nếu đổi lại là những người khác tìm hắn, hắn còn có thể ra vẻ, nhưng đối

với Phàm Thế Song bây giờ, hắn chỉ muốn mau sớm hoàn thành, rồi mau chóng

rời đi, rời xa nơi đây.

Cho nên hắn không nói một lời, sau ánh mắt rơi vào trên con rối kia. Hắn

vung tay lên, con rối này lập tức ầm một tiếng, sụp xuống, thành vô số linh

kiện.

Sau khi vẫy tay cầm lên một linh kiện, Phàm Thế Song thở sâu, cố gắng để

cho mình bình tĩnh trở lại, rồi bắt đầu nghiên cứu.

Nhìn một chút, nét mặt hắn hơi động.

“Đây là cổ vật, lại có vẻ đã tồn tại chí ít vài vạn năm.”

“Trên đó còn nhiễm thi khí... Đây là thủ pháp luyện chế của một mạch Liêu

Huyền, thịnh hành ở thời đại Huyền U Cổ Hoàng.”

“Con rối bọn họ luyện chế, thường thường lấy tế sống làm chủ, lấy máu sinh

linh để nuôi, kinh mạch làm liên kết, cốt nhục làm tài liệu, lại kết hợp với rất

nhiều vật liệu, cuối cùng hình thành con rối huyết nhục.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.