Tô Mộc đoán là nam thần nhà cô tuyệt đối không thích kiểu xưng hô này.
Phòng phát sóng trực tiếp đánh mưa đạn điên cuồng.
Gió thổi lạnh cái mông:【 OMG! Lại là một nam thần! 】
Gió thổi lạnh cái trứng:【 Một nam thần! 】
Gió thổi lạnh cái JJ:【 Bà xã! 】
Ta dạy Mary Sue chơi cung đấu:【 Thế giới này sao có nhiều nam nhân đẹp như vậy? 】
Tiểu khoai tây chạy trốn mau:【 Tôi muốn cùng hắn yêu đương! 】
Sát thủ không quá ấm:【Nghĩ cũng đừng nghĩ, người nam nhân này không nhìn trúng các ngươi. 】
Đứa trẻ mà ta đặt trong tủ lạnh:【 Tiểu Hung cũng không nhìn trúng sao (′???`)】
Sát thủ không quá ấm:【 Đó là đương nhiên. 】
.....
Hắn không nhìn trúng mình, cô thật đúng là cám ơn trời đất a.
Tô Mộc bĩu môi, cô có thể cảm nhận được người nam nhân này không có sát khí đối với mình, hắn yên tĩnh ngồi ở đối diện, cô hỏi: "Ngươi tới tìm ta có chuyện gì?"
"Ngươi giả trang là Thẩm Lưu Dật trước mặt ta chuyện này cũng không có gì kỳ quái."
"Cũng không phải là hoàn toàn.... Thực ra ta cũng chỉ là xác định có người giả trang là đại tiểu thư không, nhưng lại không thể khẳng định giả trang nàng...... Là một người nam nhân." Nói xong, cô cẩn thận quan sát dáng vẻ của hắn.
"Không có cách nào khác, Tiên Tiên nói rằng việc ta cần làm, đó là phải ngụy trang thành thân phận của Thẩm Lưu Dật, tính kế đối phó thật tốt với lão già xấu xa." Khi nói về điều này, nam nhân trong y phục trắng mang ngữ khí có vẻ rất u oán, "Đáng tiếc chính là, từ sau khi tiểu nha đầu ngươi xuất hiện, Tiên Tiên hắn liền đuổi ta rời đi."
Nói đúng ra, là Thẩm Nam Tiên không có ý định cùng hắn hợp tác nữa.
Thương Hải lại thở dài một tiếng, phá vỡ một loại cảm giác thế nhân đều say chỉ có mình ta tỉnh táo, tại sao trên trên thế giới này, có người luôn phải tìm một việc gì đó để tìm ra nhược điểm của chính mình?
Giống như Thẩm Nam Tiên trước khi gặp Tô Mộc, Thương Hải chỉ nghĩ hắn và Thẩm Nam Tiên là cùng một loại người, bọn họ đều là người không có nhược điểm.
Tô Mộc cảm giác được nguy cơ đang tới gần, "Cho nên ngươi tới tìm ta đến tột cùng là vì cái gì?"
Sau khi Thẩm Lưu Dật xuất hiện ở Tử Câm, làm Tô Mộc hoài nghi nhiều hơn, hơn nữa sau đó lại được Tiền Bối Bối nói ra tin tức về mộ dương hoa, cô lại càng chắc chắn hơn, nam thần nhà cô vì tính kế Thẩm Phóng đã sớm đưa Thẩm Lưu Dật đến Tử Câm, mà Thẩm Lưu Dật ở Thẩm gia trang kia, lại là...... Nghe đồn là do vị Thương Hải tiên sinh kia giả trang.
Hiện tại kết hợp những lời của Thương Hải nói cùng nam thần nhà cô "Hợp tác", hợp tác cái gì đây? Mọi người đều biết, Thương Hải tiên sinh nghiên cứu chính là phương thuốc để trường sinh bất lão.
"Tiểu nha đầu đừng khẩn trương, ta tới đây chỉ là vì đáp lễ." Thương Hải cười, nụ cười thuần khiết vô hại, hắn nói: "Lần đầu gặp mặt, ngươi tặng một nhánh hoa hải đường cho ta, ta còn chưa tới kịp đáp lễ, ta rất nhanh phải rời khỏi Thẩm gia trang, hai quyển sách này coi như là quà đáp lễ ta tặng cho ngươi, cũng coi như là đưa trước lễ vật đại hôn của ngươi cùng Tiên Tiên."
Tô Mộc vừa thấy hai quyển sách kia, một quyển là 《18 chiêu thức giang hồ 》, vừa mở trang đầu, chính là một bức tranh xuân cung đồ sinh động như thật, mặt cô đỏ bừng lên, lại xem đến quyển kia, là 《 Tống tử bảo điển 》, cũng là một quyển...... Xuân cung đồ sinh động như thật.
Cô đỏ bừng mặt, đem sách che lại, "Ngươi...... Ngươi đã tìm được Lỗ Vô Thủ chưa?"
"Yên tâm, ta chỉ là cầm bí tịch đi mà thôi, đồ nhi cùng vị Hoàng Phủ cô nương kia liền đưa cho ta cái này."
"Cái này...... Vậy ngươi đưa ta hai quyển sách này là có ý gì?"
"Hai quyển sách này nếu phối hợp lại......" Hắn đè thấp thanh âm nói: "Ngươi tương lai chính là có thể vì Thẩm gia trang khai chi tán diệp, ba năm ôm hai, 5 năm ôm tam, hoàn toàn không có vấn đề."
Này!
Ngươi đây là nghiên cứu phương thuốc trường sinh hay là nghiên cứu về sinh hài tử a!
Ánh mắt Thương Hải hơi hơi nhìn về phía cửa, hắn cười cười, "Lễ vật ta cũng đưa đến rồi, trước tiên chúc tiểu nha đầu ngươi tân hôn đại hỉ, giang hồ đường xa, chúng ta có duyên gặp lại."
"Không." Số 38 nói: "Đây là một người vô cùng nguy hiểm."
Gió thổi mạnh, màn đêm bao trùm.
Ở lối vào của Thẩm gia trang, Thương Hải tiên sinh đi tới trước cửa liền bị người ngăn cản, hắn làm bộ làm tịch thở dài, "Bất quá ban đêm chỉ xông vào khuê phòng mà thôi, Tiên Tiên ngươi cần gì phải nhằm vào ta như vậy?"
"Thương Hải tiên sinh." Thẩm Nam Tiên lễ phép, cười nhạt "Ta không phải đã nói sao? Ta không muốn ngươi đi quấy rầy nàng."
Thương Hải cũng cười, "Ta cũng nói qua, đem một người xem trọng như thế, sẽ chỉ làm ngươi có nhiều nhược điểm hơn thôi."
"Vấn đề này ta sẽ không cùng ngươi nói nhiều, ngươi chưa bao giờ đem bất luận kẻ nào để vào trong lòng, đương nhiên sẽ không thể hiểu."
"Ta cũng không cần thiết phải hiểu." Thương Hải thú vị nói: "Đúng rồi, ta quên nói với ngươi, lần trước ngươi kêu ta cho tiểu nha đầu dùng thuốc, ta không cẩn thận đã dùng sai thuốc...... Tuy rằng trong một năm này nàng sẽ không có khả năng mang thai, nhưng một năm này qua đi, trong vong tám năm, nếu nàng không thể mỗi một năm sinh con một lần, tính mạng của nàng...... Có thể gặp phải nguy hiểm."
Thẩm Nam Tiên khẩn trương nắm chặt kiếm.
Thuốc này, chính là Thương Hải vì Thẩm Nam Tiên dùng công phu trong một ngày để nghiên cứu ra, đương nhiên, cũng chỉ đối với phái nữ mới có tác dụng.
"Tiên Tiên, ta chính là thực sự tin tưởng năng lực của ngươi." Thương Hải có ý vị khác khẽ cười một tiếng, "Cho nên ta cũng sẽ không dùng nhiều tâm tư suy nghĩ thuốc giải, mấy năm kế tiếp, ngươi cần phải nỗ lực nhiều hơn nha."
Ánh mắt Thẩm Nam Tiên tối sầm, "Thương Hải, ngươi đây là đang trả thù ta sao?"
"Tiên Tiên, ta thực ra là đang trả thù ngươi." Hắn cười tựa như không cười, trong mắt toàn là biểu tình khiêu khích, không tồi, hắn chính là đang trả thù.
Thẩm Nam Tiên là người hắn coi trọng đầu tiên, càng sâu về sau đều lôi kéo hắn cùng nhau nghiên cứu kế hoạch trường sinh, nhưng Tô Mộc lại xuất hiện ngoài ý muốn, Thẩm Nam Tiên muốn rút lui khỏi kế hoạch.
Thương Hải thật sự là không muốn thừa nhận chính mình bị mù mắt, hóa ra Thẩm Nam Tiên cũng sẽ bị ràng buộc bởi tình cảm thế tục với người bình thường.