Lại một tháng nữa trôi qua, khi mà lượng lớn tán tu vì tài nguyên tu luyện đổ dồn về Thanh Lam tông địa bàn.
Bởi vì một lượng lớn tán tu đổ về dẫn tới hoàn cảnh hiện tại nhiều chốn hết sức loạn, nhưng bởi vì Đại Đồng hội khu vực phía tây và phía nam vị trí tiếp giáp phía tây trước đó trải rộng đệ tử ra nhằm quản lý chặt chẽ mà tình trạng hỗn loạn khó có thể xảy ra.
Từ đó mà cả khu vực phía nam tình trạng cũng không xấu, nhưng trái lại về phía đông và khu vực phía bắc của Thanh Lam tông do Đỗ gia phụ trách dưới sự hỗ trợ của Thanh Lam tông lại không được như vậy.
Bởi vì Đỗ gia trước đó không thể hay đúng hơn là không dám dùng thế đè xuống hòng nắm chặt quản lý, còn Thanh Lam tông cũng không nguyện ý vạch mặt với những thế lực này khi mà hàng năm họ vẫn cống lên trên rất nhiều tài nguyên.
Thanh Lam tông lúc này mới vội vã trấn áp tình trạng, bởi vì hỗn loạn chưa bao giờ là điều tốt.
Nhưng mà đối với tà tu cùng ma tu nhóm, thời điểm mà Thanh Lam tông làm ra phản ứng cũng chính là lúc thời cơ đã chín muồi, và thế là gió nổi lên rồi.
Trong Thanh Lam chính điện, Thanh Lam tông cao tầng những ai không được phân công ra ngoài trước đó đều tập trung tại nơi đây.
Tông chủ Lý Thanh Tùng hỏi:
“Tam trưởng lão, phản đồ cùng thám tử do các thế lực các cài vào thì Chấp Pháp đường đã khống chế toàn bộ rồi chứ?”
Tam trưởng lão lúc này trình báo:
“Tất cả thám tử do Nhị trưởng lão cùng Đại trưởng lão cung cấp đều đã bị không chế, hiện tại chúng ta đang tra khảo toàn bộ hòng moi được cách liên lạc giữa chúng.”
Tông chủ Lý Thanh Tùng hài lòng gật đầu sau đó hỏi thăm rất nhiều những bố trí khác nhau, sau đó lại quay sang hỏi Đại trưởng lão:
“Đại trưởng lão, ngài đã kiểm tra lại chúng ta hộ tông đại trận rồi chứ? Có đảm bảo vận hành thông suốt không?”
Đại trưởng lão giọng nói chắc chắn hồi đáp:
“Chỉ cần có lệnh, tông môn hộ tông đại trận ngay lập tức mở ra.”
Hài lòng gật đầu, sau đó Lý Thanh Tùng bắt đầu phân phó cho Luyện Đan phong phong chủ:
“Hạ phong chủ, chiến trường của chúng ta xác định chính là ở phía bắc và phía đông địa bàn, nơi đó hiện đang do Đan phong cùng Đỗ gia tiến hành quản lý, thời gian tới sẽ có một số cái tin cậy đệ tử trà trộn vào làm Đan phong đệ tử cùng người nhận Đan phong nhiệm vụ.
Nhờ ngài bố trí cho bọn họ, thời gian tới chiến trận sẽ tổn thương rất nhiều, những đệ tử này sẽ nắm giữ tông môn cung cấp hiệu triệu lệnh bài từ đó sẽ trở thành một nhóm tương tự với trong q·uân đ·ội bách phu trưởng thống lĩnh một nhóm lớn đệ tử.”
Luyện Đan phong phong chủ bày tỏ bản thân đã nắm rõ.
Cuối cùng, tất cả mọi người chiến ý ngút trời, tinh thần cũng đẩy cao hết mức hòng tiếp đón trận bão sắp tới.
Thanh Lam tông chuẩn bị kỹ càng thì phía bên kia sao lại không chuẩn bị kỹ càng.
Tà tu nhóm trước kia ẩn núp ở phía tây nhưng sau đó bị quét đi đẩy lùi lên phía bắc, để tránh cho bọn chúng nghi ngờ mà Thanh Lam tông biểu hiện ra bên ngoài là trả thù mười năm trước thù.
Cùng với đó tận dụng tình thế xua đuổi tà tu, ma tu nhóm tiến về Thái Thanh tông địa vực hòng nhân cơ hội c·ướp lấy chút gì đó.
Thế là tà tu cũng nhanh chóng tìm cách móc nối lại với Thái Thanh tông như trước kia từng làm.
Mười năm trước trận chiến kia, Thái Thanh tông cùng Hải Kình tông cũng muốn mượn gió bẻ măng ý tứ nhưng cuối cùng Thanh Lam tông mạnh mẽ vượt ý liệu dẫn tới thất bại.
Nhưng trận chiến đó cũng làm Thanh Lam tông trọng thương một kích.
Hiện tại, phần vì kiêng kỵ Thanh Lam tông thế hệ tiếp theo người kế thừa, phần vì thèm thuồng đan dược con đường làm ăn, vì thế mà hai tông môn này rất nguyện ý tiếp tục mượn gió bẻ măng một lần nữa.
Một ngày này, lấy cớ rằng Thanh Lam tông chống lên đuổi tà tu lá cờ nhưng mục đích chính là muốn lấn chiếm Thái Thanh tông địa bàn vì thế mà Thái Thanh tông tập hợp đệ tử tiến hành phản kích.
Ngay lập tức, Hải Kình tông cũng lớn tiếng đứng lên chỉ trích Thanh Lam tông trước đó làm việc phách lối không coi người khác ra gì và tuyên bố sẽ hỗ trợ Thái Thanh tông.
Riêng Thiên Kiếm tông cùng Đại Lực tông thì tĩnh quan kỳ biến.
Chiến trận một mở ra là bắt đầu đánh cho kinh người, từng nhóm từng nhóm đệ tử được đẩy về khu vực giao chiến.
Thanh Lam tông đệ tử lần lượt được đẩy đi về các thành, hiệp trợ các nơi thành chủ chống đỡ cuộc t·ấn c·ông của hai đại tông môn.
Âu Dương Phi Vân suất lĩnh một nhóm gồm một trăm đệ tử tương ứng với mười tiểu đội đệ tử tiến về chiến trường, lần này cưỡi là một nhóm phẩm chất cực cao cấp bốn linh kỵ tương đương với đệ tử Kết Đan cảnh giới.
Diệp Phàm cũng được xuất lĩnh mười tiểu đội Hóa Hải cảnh đệ tử tiến về chiến trường.
Tất nhiên, đệ tử còn ở Ngưng Khí cảnh cùng Luyện Thể cảnh sẽ không được đẩy ra chiến trường để chiến đấu rồi, vì ra đó chỉ có làm pháo hôi, từ đấy mà được xung vào hậu cần đội ngũ tiếp viện khắp nơi chiến trường.
Bởi vì kiếp trước Âu Dương Phi Vân cực kỳ hâm mộ Thành Cát Tư Hãn nên hắn cũng rất hiểu biết về chế độ q·uân đ·ội cũng như chiến thuật tác chiến của đội quân Mông Cổ.
Thứ nhất, đó là Mông Cổ đội quân làm được liên lạc thông suốt giữa từng thành viên qua từng loại ám hiệu cũng như chỉ lệnh do đó mà hiệu lệnh của chỉ huy đưa ra được chấp hành hết sức chính xác.
Thứ hai, dựa vào điều thứ nhất mà cấu trúc chỉ huy của q·uân đ·ội Mông Cổ rất linh hoạt, cho phép q·uân đ·ội Mông Cổ t·ấn c·ông hàng loạt.
Từ đó, họ chia thành các nhóm nhỏ để bao vây kẻ thù như một cuộc đi săn con mồi nhử cho chúng đến kiệt sức hoặc dẫn quân thù địch vào một cuộc phục kích, hoặc chia thành các nhóm nhỏ khoảng 10 người để truy quét tàn quân kẻ thù chạy trốn trong tình thế tan vỡ.
Thứ ba, thứ ngựa Mông Cổ cực kỳ bền lực, mỗi người lính lại có tới 5 con ngựa để thay đổi trong suốt quá trình chiến đấu, thì tại thế giới này, linh mã sức bền cực kỳ kinh người muốn nó kiệt sức mà thua thì chỉ có kéo tới vài ngày.
Nên biên chế người đi theo Âu Dương Phi Vân mỗi người chỉ cần một ngựa thôi.
Cuối cùng, chiến trường diễn ra ở phía bắc và phía đông của Thanh Lam tông, nơi mà các loại cao nguyên chiếm hữu, từng đồng cỏ xanh mướt cực kỳ thích hợp cho chiến mã tung hoành.
Từ đó, Âu Dương Phi Vân nhặt ra những người biết dùng cung giỏi rồi thì những người dùng thương kích chia ra thành tả quân và hữu quân.
Hữu quân là những kỵ binh dùng cung có nhiệm vụ quây, lùa, nhử con mồi về khu vực đã được sắp đặt sẵn.
Tả quân là những người dùng các loại binh khí còn lại khi mà hữu quân đang nhử thì tả quân dần dần từ vị trí ở phía xa xiết chặt vòng vây để khi mà đã tới khu vực chỉ định thì lúc này đột kích từ tứ phía một kích hủy diệt quân địch.
Lý thuyết là như vậy, nhưng còn phải xem trên chiến trường diễn ra như thế nào.
Trận đầu tiên, Âu Dương Phi Vân gặp một nhóm gồm hai trăm đệ tử của Thái Thanh tông cùng Hóa Kình tông.
Nhóm này gồm Hóa Hải cảnh chiếm đa số, chịu sự quản lý của Kim Đan cảnh đệ tử.
Vừa thấy Âu Dương Phi Vân hữu quân tiến đến chỉ có hơn bốn mươi người, nhóm này đệ tử điên cuồng đuổi theo hòng đoạt lấy chiến công.
Nhận chỉ lệnh, hữu quân vừa rút lui vừa dùng tên tiêu diệt từ từ địch quân.
Bởi vì Hóa Hải cảnh đã có thể phi hành, Kim Đan cảnh có thể thoải mái bay lượn vì thế mà truy binh rất gắt gao.
Tất nhiên, sức người sao nhanh bằng linh mã, hữu quân vẫn có thể duy trì một khoảng cách an toàn, hễ kẻ địch dừng lại nghỉ ngơi thì mình lại quay qua q·uấy r·ối.
Thế là địch nhân hết sức khó chịu, âm thầm chia tách một nhóm đệ tử dựa theo phương hướng hữu quân di chuyển lẻn đi hòng bố trí mai phục ở một vị trí chỉ định, nhóm truy đuổi từ từ đẩy Âu Dương Phi Vân hữu quân tiến về vị trí mai phục.
Nhưng bởi vì bọn họ đâu biết rằng đó cũng là mục đích của Âu Dương Phi Vân, một chính diện địch hai không bao giờ là ý tưởng hay vì thế hữu quân được hắn lệnh phải giả vờ chạy về hướng núi sau đó giả như bị núi cản trở di chuyển muốn lượn theo góc cung lớn hòng quay lại.
Từ đó để kẻ địch chia quân hai đường hòng đón đầu hữu quân.
Nhưng chúng đâu ngờ rằng, nhóm này hơn năm mươi người phục kích quá trình bị Âu Dương Phi Vân thu vào tầm mắt, thế là tả quân được lệnh, tả xung hữu đột diệt gọn đám này phục binh.
Quá trình diễn ra hết sức nhanh chóng, bởi vì mượn lực lao vào của linh mã, trường thương hướng về phía trước, tay đao tay kích quơ lấy vài đường đã dễ dàng đánh nát địch nhân giáp trụ một đường lao tới dễ dàng diệt gọn năm sáu người.
Làm gọn gàng rồi, tả quân chia thành sáu tiểu đội, âm thầm tản ra hòng tạo thế gọng kìm.
Một nhóm khác Ngưng Khí cảnh đệ tử phụ trách hậu cần được sắp xếp nhanh chóng dùng kẻ địch thân xác dàn lấy trận hình như sẵn sàng đón địch.