Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1963



Lý Lan Hoa đang định nói thì nhíu mày lại, muốn lấy ra ấn tắt thì thấy trên màn hình hai chữ “Chú nhở”

trung Nhân lúc cô chủ nhiệm đang dò hỏi Chu Kỳ Kỳ, Lý Lan Hoa nín thở lùi về sau hai bước lập tức dừng ngón tay lại giữa không Hơi nghiêng người, chuyển máy lên bên tai: “Dạ”

Cách nhau qua đường dây như vậy cũng có thể cảm nhận rõ hơi thở.

anh ta, cô có thế khẳng định anh đang ở Lạng Sơn, hít vào thở ra toàn sương mù của núi Trong đầu lại hiện ra hình ảnh những ngày ở bệnh viện, mặt Lý Lan Hoa lại ửng lồng, nói giọng mũi: “Khụ, chú nhỏ, có chuyện gì sao?”

“Bắt được tội phạm trốn trại rồi” Trần Văn Sáng nói xong, dừng một chút rồi giải thích: “Cháu không cần nói gì, bắt được người nên báo cho cháu một tiếng thị Lý Lan Hoa phản ứng lại: “À ài”

Lần trước cô đã ba lần phá anh ta bắt tội phạm, trong lòng băn khoăn, biết được đã bắt được người nên cục đá trong lòng cũng có thể buông xuống rồi.

Cùng lúc đó, Chu Kỳ Kỳ thừa cơ hội đang ở cùng chủ nhiệm tiếp tục tranh nói: “Cô Lý, không có chuyện em lừa gạt cô đâu, em và Lý Lan Hoa kì thực có tranh nhau trong thành tích nhưng chuyện bạn ấy gian lận cũng có thế lý giải mà! Cảm thấy tức giận khi bị cô bắt được nên cố tình nói bản thân bị hãm hại, còn làm liên lụy đến em, mục đích rõ ràng quá còn gi!”

Lý Lan Hoa nghe thấy những lời này, nhất là bên trong còn võ mông ngựa như thế, thiếu chút nữa là định cho Chu Kỳ Kỳ một tràn pháo tay rồi.

Chủ nhiệm hạ giọng kêu cô: “Lý Lan Hoa, em lại đây!”

“Chú nhỏ, bên này đang có chuyện gấp, không thể nói chuyện với chú được!” Lý Lan Hoa nói xong thì nhanh chóng cất điện thoại vào túi. Bước nhanh lại đứng song song với Chu Kỳ Kỳ trước bàn làm việc.

“Cô Lý, cô tin em, em thật sự không gian lận, là Chu Kỳ Kỳ hãm hại em.

“Cô Lý, em không có. Cô nhất định sáng suốt vào, không để ai phải chịu oan! Thành tích Lý Lan Hoa như nào mọi người đều biết mà!” Không đợi cô nói xong, Chu Kỳ Kỳ đã cắt ngang lời, còn chất vấn cô: “Lý Lan Hoa, cơm có thế ăn bậy nhưng nói thì không thể nói bậy. Nếu cậu cứ nhất quyết nói tôi hãm hại cậu thì chứng cứ đâu?”

Khóe miệng Lý Lan Hoa nhấp nháy, không nói được câu nào.

Chu Kỳ Kỳ có thể nói ra lời thề sắt son sắc lem như vậy hẳn là nắm chắc trăm phần trăm, nói vậy nghĩa là nam sinh kia cũng nhất định không thừa nhận. Xác định một ngụm cắn chết là cái chắc, nhất thời không còn cách nào đấu lại đối phương.

Đầu óc bắt đầu suy nghĩ, Lý Lan Hoa lập tức tìm cách đối phó.

Chủ nhiệm lớp đợi nửa ngày không thấy cô nói gì liền thở dài, nói: “Lý Lan Hoa, hành vi gian lận của em lần này làm chủ nhiệm lớp như.

cô thật sự rất thất vọng nhưng nghĩ em vừa mới chuyển trường, lại vi phạm lần đầu nên không cần lên báo cáo, em viết một bản kiểm điểm tự về tội mình đi!”

“Chỉ viết bản kiểm điểm thôi sao mà được!”

Chủ nhiệm ban một, thầy Triệu đã đến đây. Mỗi ban thường ngày phải tranh nhau thành tích rất gắt gao nên nghe tin thì lập tức đến bảo vệ Chu.

Kỳ Kỳ lớp mình, không thế đơn giản mà giải quyết chuyện này như thế được.

Trải qua vài đợt tra khảo, thầy Triệu làm chủ đánh nhịp nói: “Chuyện này rất nghiêm trọng, lại liên quan đến danh dự học sinh lớp tôi, không thể dễ dàng bỏ qua như vậy được, cần phải mời phụ huynh lên dạy dỗ!”

Lại muốn mời phụ huynh?

Lý Lan Hoa suýt nữa lại trợn mắt, trong lòng trực trào.

“Kếo kẹt.”

Cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra.

Lý Lan Hoa theo bản năng quay đầu lại, đập vào mắt là một đôi giày quân đội.

Tâm mắt dời lên phía trên liền nhìn thấy đôi chân dài thẳng tắp, lồng ngực to lớn rắn chắc, cùng với ngũ quan anh tuấn.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.