Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1962



Mẹ kiếp! Lại còn có chiêu này nữa à?

Trong lòng Lý Lan Hoa hung hăng chửi rủa, là bản thân cô ấy quá khinh địch rồi”

Tại văn phòng.

Lý Lan Hoa vắt hai tay sau lưng, đứng nghiêm túc. Trên bàn làm việc.

còn có một chiếc bao ghi “Gian lận” chứa chứng cứ được mở ra. Giáo viên chủ nhiệm ngồi trên ghế đau đớn nhìn cô, Cô Lý là một nữ giáo viên hơn năm mươi tuổi, tính cách nghiêm túc, coi trọng công tác giảng dạy, từ trước đến nay ghét nhất là gian lận.

Cho nên sau khi bắt được cô gian lận thì lập tức mời đồng nghiệp lên thay mình làm giám thị, trực tiếp mang cô đến văn phòng giáo dục.

“Cô Lý, em thật sự không có gian lận!” Lý Lan Hoa không thể cứ vậy mà làm người câm điếc mãi được, nên mới biện minh: “Tờ giấy phao được vo tròn đó không phải của em, có người hãm hại em!”

Cô chủ nhiệm ban nghe vậy, sắc mặt trở nên khó coi hơn.

Nghĩ rằng em ấy nhiều lm cũng chỉ không thừa nhận là của mình, hoặc đem trách nhiệm ấy đẩy cho bạn học khác, không nghĩ tôii giờ em ấy còn nói là có người hãm hại nên có chút không vui: “Lý Lan Hoa, em nói là có người hãm hại em, vậy em nói thử xem, trong tất cả mọi người trong phòng thi ai là người hãm hại em?”

“Chu Kỳ Kỳ!” Đôi mắt Lý Lan Hoa lạnh bằng.

Giọng nói của cô ấy chắc chắn, tựa như nói ra mà không do dự chút nào. Nhất định là Chu Kỳ Kỳ đã liên kết với bạn nam sinh kia. Trước khi cô lên ban thi thì đã viết một tờ giấy nhỏ nhét vào bàn học cô, muốn cô trực tiếp thất bại ở cuộc thi này”!

Không thể không nói, tính toán chỉ li đến chính xác.

“Chu Kỳ Kỳ?” Giáo viên chủ nhiệm kinh ngạc nói: “Chẳng phải Chu Kỳ lớp một sao? Sao lại phải hấm hại em?”

Lý Lan Hoa nói: “Cô Lý, em dám khẳng định một trăm phần trăm, chính là bạn ấy!”

Giáo viên chủ nhiệm ban nhíu mày, sau vụ ồn ảo trong bưồng radio phát thanh, tất cả thầy cô đến học sinh đều biết, giữa hai em này có xích mích. Nhìn ánh mắt Lý Lan Hoa kiên định như vậy nên hơi do dự.

Tuy tính cách tương đối nghiêm túc, nói một là một, hai là hai nhưng vẫn không muốn nghĩ oan cho bất kỳ học sinh nào.

Chủ nhiệm ban tự nghỉ vấn rồi gật đầu: “Được, vậy cô gọi bạn Chu Kỳ Kỳ đến hỏi một chút!”

Năm phút sau, Chu Kỳ Kỳ cũng bị gọi đến văn phòng.

“Bạn học Chu Kỳ Kỳ, Lý Lan Hoa lớp chúng ta nói bạn ấy nghĩ việc gian lận là do em hãm hại, em nói xem thế nào?”

Mặt Chu Kỳ Kỳ kh biến sắc, sau đó lập tức phủ nhận: “Sao có thể vậy được!”

“Sao lại không thể có chuyện đó?” Lý Lan Hoa lạnh lùng lên tiếng, “Cô Lý, em học ở lớp một, chuyện làm Lý Lan Hoa gian lận cũng đâu có liên quan gì đâu!” Chu Kỳ Kỳ nói với chủ nhiệm ban ba xong thì quay mặt sang hướng cô: “Lý Lan Hoa, chuyện cậu gian lận không tính, sao còn mang chậu phân úp lên đầu tôi?”

Chiêu vừa ăn cướp vừa la làng đứng nhất trong trăm trò quả không sai, Lý Lan Hoa trợn mắt, trực tiếp chỉ ra: “Chu Kỳ Kỳ, cậu xúi giục mấy bạn nam trong lớp trước khi thi chuẩn bị sẵn tờ giấy rồi nhét vào bàn tôi!”

Bốn mất nhìn nhau, Chu Kỳ Kỳ có vẻ rụt rề hơn Quả nhiên cô ấy biết hết mọi chuyện như nào, nam sinh kia là một fan não tàn của Kỷ Ngữ Lam, tùy tiện cho cậu ta một chút lợi ích liền mừng rõ tung ta tung tang, nếu định tìm ba người họ giãng co thì họ cũng tuyệt đối không bán đứng mình. Bây giờ chỉ chết cũng không thừa nhận là được”!

Nghĩ như vậy, Chu Kỳ Kỳ thẳng lưng lại, hợp tình hợp lý nói: “Cô Lý, em không hiểu Lý Lan Hoa đang nói gì? Em đúng là có quen biết cácbạn lớp ba, nhưng chuyện này bình thường mà, chẳng lẽ em không được nói chuyện với mấy bạn lớp bên sao? Cô không thể vì bạn ấy là học sinh lớp cô mà bôi nhọ em!”

Chủ nhiệm nghe bên nào cũng có lý nên có chút lưỡng lự, một lân nữa cầm tờ giấy trên bàn lên phân tích.

Điện thoại di động trong túi bỗng rung lên.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.