Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80

Chương 338: Phiên ngoại (7)



Phòng chung cư xa hoa nào đó.

Cô gái kinh ngạc nhìn Nguyên Ứng: “Anh cho em hết mấy thứ này à? Số lượng lớn như vậy, không sợ vợ anh phát hiện ra sao?”

“Bây giờ cô ta ốc còn không mang nổi mình ốc, nào có thời gian quan tâm mấy thứ này. Em giữ đi.”

Cô gái kia gật đầu: “Vâng, vậy em giữ giúp anh.”

Nguyên Ứng ngồi trên sô pha, cắt điếu xì gà hút.

Cô gái kia tên Đường Niệm, đã ở cùng anh ta một năm. Tuổi không còn nhỏ, ít nhất không thể so được với đám con gái trẻ tuổi mười tám đôi mươi. Cô ấy đã hơn ba mwowii rồi, chỉ nhỏ hơn Cố Kiều vài tuổi, không kém bao nhiêu, là loại hình hoàn toàn trái ngược Cố Kiều, một người trong sáng đáng yêu, một người quyến rũ động lòng người.

Anh ta có vài người tình nhân như vậy, tất cả đều tò mò muốn biết địa vị, thân phận của anh ta, sao chọn tới chọn lui anh ta lại chọn Đường Niệm?

Điểm này Nguyên Ứng cũng không rõ nữa, có lẽ là vì Đường Niệm có sức hút đi. Cô ấy giống như một đống lửa, có thể thiêu đốt toàn bộ nhiệt tình trong lòng anh ta.

Cũng có lẽ là do cô ấy đặc biệt. Anh ta đã từng gặp rất nhiều loại phụ nữ rồi, đa phần trong mắt chỉ có tiền của anh ta. Đường Niệm lại khác. Nếu anh ta cho, cô ấy sẽ nhận, nếu anh ta không cho, cô ấy cũng không chủ động xin xỏ. Dù là cho, cô ấy cũng để đó, không dùng đến. Có một lần duy nhất cô ấy dùng đến, là lần anh ta gặp chuyện, cần một khoản tiền lớn. Mà chuyện này không thể để Cố Kiều biết. Sau khi Đường Niệm nghe tin, đã không hề nghĩ ngợi lấy tiền ra cho anh ta.

Anh ta đã từng hỏi, cô ấy vừa không tham tài, vừa không cần danh phận, đi theo anh ta được gì?

Cô ấy nói vì báo ơn.

Nhưng Nguyên Ứng đã quên từ lâu, mình từng giúp đỡ cô ấy khi nào nhỉ?

Nhưng đều không quan trong, quan trọng là Đường Niệm nghĩ vậy là được rồi.

Anh ta nhìn rõ tình thế bây giờ, sợ là Cố Kiều không qua nổi cửa ải này. Không biết nguyên nhân vì sao, lực lượng cổ quái trên người Cố Kiều đột nhiên biến mất, thậm chí bởi vì lực lượng này biến mất, bọn họ còn gặp phải phản phệ, kết quả phản phệ quá chấn động lòng người.

Những gì mới phát sinh có lẽ chỉ là khởi đầu, chuyện tồi tệ hơn còn ở phía sau.

Anh ta phải chuẩn bị đường lui cho mình trước. Anh ta với Cố Kiều là vợ chồng, tiền tài đặt dưới danh nghĩa anh ta không an toàn. Nếu như thật sự tới bước kia, cũng sẽ bị niêm phong. Chỉ đặt trên người người ngoài, mới giữ được.

“Làm sao vậy, không vui à? Có phải lại đau đầu không? Hay là em xoa bóp cho anh nhé?”

Nguyên Ứng cười dụi điều xì gà đi: “Ừ!”

Thời gian qua nhà anh ta loạn hết cả lên, con gái lại không hiểu chuyện, Cố Kiều rơi vào khốn cảnh, chuyện riêng cũng khiến anh ta đủ đau đầu rồi, còn phải trấn an người nọ, dỗ dành người kia, chỉ khi chạy tới chỗ này, anh ta mới được yên bình một lát.

Tham luyến phần dịu dàng này, mỗi ngày Nguyên Ứng đều lấy lý do qua đây, ngồi ngẩn ngơ cả ngày.

Nhưng thường xuyên đi bên sông, nào có chuyện không ướt giày, cuối cùng vẫn bị Cố Kiều phát hiện ra.

********

Trong phòng ngủ, ở biệt thự.

Cố Kiều ném một đống ảnh chụp lên người Nguyên Ứng: “Anh giải thích thế nào?”

Nguyên Ứng nhặt từng tấm ảnh lên, tất cả đều là ảnh của anh ta và Đường Niệm.

“Anh vẫn là phó chủ tịch đó! Tác phong của anh thế này, còn muốn làm chủ tịch à? Nguyên Ứng, tôi không chạy tới đó đánh ghen, là nể tình vợ chồng giữa chúng ta mười mấy năm, giữ thể diện cho anh. Anh không thể không có lương tâm như vậy!”

Nguyên Ứng bĩu môi: “Giữ thể diện cho tôi? Chẳng lẽ không phải vì giữ thể diện cho cô sao?”

Cố Kiều sửng sốt, chưa bao giờ nghĩ tới Nguyên Ứng sẽ nói ra lời này. Cô ta nghĩ Nguyên Ứng sẽ giải thích, dù là giảo biện, chỉ cần anh ta cầu xin tha thứ, cô ta sẽ bỏ qua việc này. Nếu là trước kia, có lẽ cô ta sẽ không nhịn, nhưng hôm nay thế cục đã thay đổi, cô ta không thể không nhịn. Nhưng cô ta không ngờ, Nguyên Ứng lại không thèm giải thích, trực tiếp mỉa mai.”

“Bây giờ tâm trạng cô đang bực bội, với mức độ nổi tiếng của cô, nếu thật sự chạy tới đó đánh ghen, chắc chắn chưa tới ngày hôm sau, đã có thể lên mặt báo rồi. Bây giờ thanh danh của cô không tốt, cô cho rằng còn có thể dùng thân phận vợ chính thức, để dư luận đứng về phía cô sao? Với những việc cô đã làm, người khác không vỗ tay khen ngợi, nói sảng khoái, đã không tệ rồi. Cô không gióng trống khua chiêng tới đó, chỉ lén lút cãi nhau với tôi, vì lý do gì chính cô hiểu rõ.”

Nguyên Ứng cởi áo khoác ra, ngồi xuống ghế sô pha: “Nếu cô đã biết, tôi cũng không cần giấu giếm nữa. Không có gì phải giải thích cả, sự thật như cô nhìn thấy!”

Đồng tử trong mắt Cố Kiều chấn động, sao lại như vậy? Sao anh ta dám làm vậy?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.