Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80

Chương 246: Mua nhà



Nhìn trung tâm thể nghiệm đồ chơi chi nhánh thủ đô, hai mắt Cố Nam Sóc híp lại thành một đường thẳng, thành công vượt quá tưởng tượng của hắn.

Trong suy nghĩ của Cố Nam Sóc, tin tức về Nam Lân truyền ra từ thủ đô, Kinh Đại còn công khai ủng hộ các hoạt động tọa đàm, có thể nói danh tiếng của Nam Lân ở thủ đô không hề kém ở Bằng Thành, ngày khai trương trung tâm thể nghiệm cũng sẽ không kém. Nhưng hắn không ngờ, vậy mà còn có rất nhiều các bậc phụ huynh và các bạn nhỏ đã từng tới Bằng Thành, bắt đầu tự động tuyên truyền giúp hắn, giúp hắn giải thích các khu vực và chế độ hội viên, trong lời nói mức độ tán dương Nam Lân tương đối cao.

Lực lượng quần chúng không thể khinh thường, chưa tới một ngày, tính cả số tiền bán đồ chơi và tiền làm thẻ hội viên, trung tâm thể nghiệm đã thu về được số tiền hơn năm ngàn tệ.

Đương nhiên, một phần cũng là do khu vực này dân cư đông đúc, nhiều đơn vị sự nghiệp và nhà xưởng lớn, thậm chí còn có không ít gia đình quan chức cấp cao. Đám trẻ con trong các gia đình đó, 80% là trong nhà có điều kiện, không thiếu tiền.

Đêm đó, Cố Nam Sóc làm ông chủ, đặt một bàn tiệc trong nhà hàng, tổ chức tiệc chúc mừng chi nhánh thủ đô thành lập, chúc mừng trung tâm thể nghiệm đồ chơi nổi tiếng chỉ trong một ngày. Lương Chấn Bang, Đường Hiểu Yến, Đỗ Quốc Cường, Triệu Lập An và nhân viên khác đều tham dự, không thiếu một ai.

Người uống được thì u ống, không uống được thì ăn. Một bữa cơm ăn uống suốt hai tiếng đồng hồ mới tan tiệc.

Ngày hôm sau Cố Nam Sóc tới công ty, Đỗ Quốc Cường đã tới từ trước rồi, vừa thấy hắn đã hỏi: “Lần trước cậu nói đợi bên này khai trương xong, tình hình ổn định sẽ về bên kia, đã quyết định ngày nào chưa?”

“Ừ, ngày kia!”

“Vậy vẫn còn thời gian, nhân lúc hiện tại trong tay không có việc gì, không biết cậu có hứng thu đi xem nhà với tôi không?”

Đỗ Quốc Cường giải thích: “Cậu từng nói muốn mua một căn tứ hợp viện ở thủ đô, tôi vẫn luôn nhờ người hỏi thăm, tôi hôm qua mới nhận được tin tức. bên ngõ Hạnh Nhi có căn phong muốn bán, phòng khách rộng hai gian, trái phải là phòng ngủ, công trình phụ đều đầy đủ, lại gần xưởng thủy tinh, vị trí cũng thích hợp.”

Cố Nam Sóc vừa nghe đã động lòng, đi chứ! Tội gì không đi!

Khi bọn họ đến nơi, chủ nhà nhận được tin đã chờ sẵn.

Vào nhà mới phát hiện ra, vậy mà là một căn tứ hợp viện nhị tiến, diện tích không lớn lắm, nhưng cũng không nhỏ, tất cả các phòng cộng lại lên tới mười lăm mười sáu gian, chỉ có điều quá rách nát.

Chủ nhà cũng là người thành thật, anh ta nói thẳng: “Vốn dĩ căn n hà này là của ông nội tôi. Năm 68, ông nội tôi bị phê đấu, bị hạ phóng, không chịu đựng nổi tới khí sửa lại án xử sai. Không lâu sau bà nội cũng đi theo. Nhân khẩu nhà chúng tôi điêu tàn, cha mẹ tôi đã mất khi vừa mới sinh ra tôi. Cha tôi mất năm bảy lăm. Sau này tới năm 77 án oan của ông nội tôi mới được phán xử lại, nhà nước trả cho chúng tôi nhà cửa, tài sản, đều đứng dưới tên tôi.”

Chủ nhà cười thảm: “Nhưng tôi cầm chúng nó thì có ích lợi gì? Các cậu nhìn xem, sau bao nhiêu năm, không biết đã có bao nhiêu người từng vào sống trong căn nhà này rồi, không phải nhà mình không ai biết quý trọng, đã phá hoại nó tan hoang cả. Vỗn dĩ vẫn có thể miễn cưỡng ở được, nhưng vừa nghe nói tôi muốn lấy lại nhà, bọn họ đã hùng hổ phá hoại thêm. Chắc bọn họ nghĩ, dù không chiếm được cũng không muốn tôi thoải mái.”

“Tôi đã hỏi thăm rồi, nếu muốn sửa lại toàn bộ, phải mất mấy ngàn tệ. Tôi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Chút đồ đạc trong nhà đã mất hết từ mấy năm khó khăn kia rồi. Có nhà lại không ở nổi, muốn sửa lại không sửa nổi, tôi chỉ có thể ra ngoài thuê nhà. Cậu xem, sau mấy năm không ai trông nom, càng rách nát hơn rồi.”

“Tôi vừa mới tìm được bạn gái, sắp tiến tới hôn nhân, nên nghĩ bán đi cũng tốt. phòng để không cũng lãng phí, bán đi lấy tiền bù vào tiền lễ hỏi còn hơn, dư lại còn có thể mua một căn phòng nhỏ, ổng định cuộc sống, tội gì không làm? Nhưng mà… Ừm…”

Chủ nhà ngập ngừng mấy lần, mới nói tiếp: “Cái giá tôi đưa ra thật sự không thấp. Bản thân tôi cũng hiểu rõ, chào giá căn nhà này tận bốn vạn rưỡi là không thích hợp. Có tiền mua tòa tứ hợp viện rách nát này, thà mua nhà kiểu tây còn hơn. Nhưng mà… Dù sao cũng là tổ trạch nhà chúng tôi, tôi không có năng lực mới phải bán. Cái giá này mua tứ hợp viện không đắt, nếu bán quá thấp, tôi cảm thấy rất có lỗi với tổ tông.”

Nói xong, anh ta không ngừng liếc mắt nhìn trộm Cố Nam Sóc.

Chút tâm tư nhỏ này… Không phải vì bản thân muốn bán được nhiều tiền hơn sao?

Cố Nam Sóc bật cười, vị trí tốt, nhà nhiều phòng, mọi thứ đều thích hợp, còn rách nát ư? Sửa một chút là được, thật ra không sao cả. hắn đồng ý một cách sảng khoái: “Được! Bốn vạn rưỡi thì bốn vạn rưỡi! Có sổ đỏ chưa? Có sang tên luôn được không?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.