Có Đỗ Quốc Cường gia nhập, mọi chuyện dễ dàng hơn rất nhiều. Tuy rằng Đỗ Quốc Cường không phải người thủ đô, nhưng đã ngây người ở thủ đô vài năm, có bạn học bên này, vợ anh ta cũng có đồng nghiệp, bạn bè.
Dù đa số người đều chế giễu anh ta, nhưng không thiếu người thật lòng tri kỷ. Đều là người tốt nghiệp đại học, đều làm việc trong cơ quan chính phủ hoặc đơn vị nhà nước, mạng lưới quan hệ đan xen nhau. Đỗ Quốc Cường và Cố Nam Sóc đều là người có năng lực, tặng quà hào phóng, các giấy tờ cần thiết nhanh chóng được phê duyệt.
Làm xong thủ tục, dư lại chính là tìm địa điểm.
Đầu tiên là kho hàng, chuyện này không khó. Thủ đô chính là thủ đô, là trung tâm kinh kế chính trị kinh tế của cả nước, mấy năm qua từ khi cải cách mở ra, xí nghiệp tư nhân phát triển, rất nhiều công ty đều nhắm tới cục thịt mỡ béo bở thủ đô này, bởi vậy phương diện này ở thủ đô đã có quy mô và phương tiện nhất định. Cố Nam Sóc trực tiếp thuê một cái.
Là chi nhánh công ty ở thủ đô, dù sao cũng phải có văn phòng chính thức. Vấn đề này Cố Nam Sóc không muốn tạm bợ, vốn dĩ hắn định mua, nhưng nhất thời không tìm được nơi thích hợp, đành thuê trước ba gian.
Cuối cùng trung tâm thể nghiệm đồ chơi. Cố Nam Sóc vẫn tiếp tục sử dụng phương pháp cũ, chọn mua mấy cửa hàng nằm giữa khu dân cư và khu công nghiệp, đả thông với nhau. Lần này diện tích cửa hàng lên tới ba trăm mét vuông, lớn hơn ở Bằng Thành, thật ra hắn có thể lợi dụng làm thêm việc khác.
Lần đầu tiên xuất hiện ở thủ đô, Nam Lân phải tạo cho người ta ấn tượng sâu sắc, một lần là nổi tiếng. Bởi vậy, chẳng những Cố Nam Sóc bỏ công phu lớn trong vấn đề trang hoàng, còn phí không ít tâm tư nghĩ ra các khu trò chơi mới.
Diện tích cửa hàng thể nghiệm đồ chơi ở Bằng Thành rộng chưa tới hai trăm mét vuông, lâu đài hơi, thế giới hải dương và các khu vực khác đều không lớn, thiết kế tạo hình cũng tương đối đơn giản. Lần này Cố Nam Sóc quy hoạch lại một lần.
Lâu đài hơi có ngoại hình đẹp mắt hơn, một lâu đài màu hồng nhạt cho các bé gái, một lâu đài màu xanh hải quân cho các bé trai, giữa hai lâu đài là một cây cầu, bên dưới là thế giới hải dương, trên không trung dùng ống dẫn dây leo nối lại với nhau, hai bên trái phải đều có cầu trượt màu sắc rực rỡ.
Mặt khác, hắn vẫn giữ lại giường nhún, khu thể nghiệm đồ chơi. Trang bị thêm bàn đu dây, khu vực leo núi, khu vực huấn luyện…
Có thể nói, đã không có gì khác so với khu vui chơi của trẻ em ở đời sau.
Cố Nam Sóc tự mình đo đạc diện tích cửa hàng, quy hoạch phạm vi lớn nhỏ cho mỗi khu vực, bỏ ra hai ngày hai đêm để vẽ bản thiết kế. Thứ quan trọng thế này, Cố Nam Sóc không yên tâm gửi qua đường bưu điện, nên bảo Triệu Lập An tự mình chạy về Bằng Thành một chuyến, nói rõ kích cỡ, điểm khó, điểm cần chú ý khi chế tạo.
Cứ như vậy, phía thủ đô bận rộn xây dựng trang hoàng chi nhánh công ty, phía Bằng Thành bận rộn sản xuất chế tác đồ đạc cần thiết, hai bút cùng vẽ, hai bên cùng tiến hành. Khi thủ đô trang hoàng xong, những món đồ chơi cần thiết cũng xuất xưởng, tính cả lô hàng đầu tiên, tất cả đều vận chuyển theo đường biển lên phía bắc.
Đồ dùng đặt đúng chỗ, đồ chơi chuyển vào kho hàng, khu thể nghiệm cũng khua chiêng gõ mõ đi vào giai đoạn lắp ráp, chờ ngày khai trương.
Đồng thời, Cố Nam Sóc cũng điều Đường Hiểu Yến qua bên này, phụ trách tuyển dụng và huấn luyện nhân viên cho trung tâm thể nghiệm. Từ giờ về sau, cô ấy sẽ thường trú ở thủ đô, làm việc dưới quyền Đỗ Quốc Cường, tổng quản lý hoạt động cửa hàng trung tâm thể nghiệm. Nói cách khác, sau này thủ đô mở thêm bao nhiêu trung tâm thể nghiệm đều do Đường Hiểu Yến quản lý, đảm nhiệm chức vụ Tổng giám đốc quản lý cửa hàng.
Ngày 22 tháng sáu. Trung tâm thể nghiệm đồ chơi nam lân đầu tiên ở thủ đô khai trương.
Cố Nam Sóc bảo hai nhân viên trong cửa hàng trang điểm thành chú hề, đứng cách cửa hàng không xa phát bóng bay miễn phí, bóng bay đa dạng về kiểu dáng, có hình mặt cưới, cũng có hình động vật, còn có nhiều kiểu dáng được chú hề xoắn lại tạo thành như đóa hoa, hình nộm…
Trẻ con nhận được đều yêu thích không buông tay, ồn ào chạy tới xem.
Chỉ một lát sau, trung tâm thể nghiệm đã chật cứng, khách đông như mây.
Có nhiều người biết về Nam Lân, càng hưng phấn hơn!
“Là Nam Lân! Là Nam Lân lần trước được tivi báo đài đưa tin, không phải bọn họ ở Bằng Thành sao?”
“Là trung tâm thể nghiệm đồ chơi Nam Lân! Mẹ, con muốn chơi! Tháng trước cha đưa con tới Bằng Thành từng chơi một lần, chơi rất vui! Mẹ, mau cho con vào đi!”
“Con đã nói rồi mà, vì sao Bằng Thành có trung tâm thể nghiệm chơi vui như vậy, thủ đô chúng ta lại không có? Nam Lân nên chạy tới thủ đô từ lâu rồi mới đúng! Con muốn mở thẻ hội viên! Cha, ngày nào cha cũng phải đưa con tới chơi đấy!”
“Vậy mà ở thủ đô cũng có! Ai, không biết ở Hải Thành có không nhỉ? Ngày kia tớ phải về Hải Thành rồi. Rốt cuộc khi nào Nam Lân mới chạy tới Hải Thành đây? Tớ cũng muốn được chơi đùa mỗi ngày!"