Căn phòng trọ không quá to ,không quá nhỏ yên lặng ,tĩnh mịch trong không gian tối đen một màu. Tưởng chừng là sự lạnh lẽo khiến người khác rợn người. Nhưng có một tia sáng ấm áp của mặt trời len lỏi chiếu vào từng góc phòng. Bao trùm lên người con gái đang say giấc nồng trên cái giường êm ái.
- Ưm.
Nắng chiếu vào khiến Hạ Thanh không khỏi khó chịu mà nhăn mày.
Chói quá , cô không ngủ được.
Hạ Thanh tỉnh dậy ,ngồi một lúc trên giường lấy sự tỉnh táo. Rồi cô thẩn thờ đi từng bước vào nhà tắm .
Hạ Thanh hoảng hốt nhìn người trong gương. Mái tóc đen mượt mà ,óng ánh như thác chảy. Đôi mắt hoa đào linh động ,tươi sáng như thấy cả một thời thanh xuân tươi đẹp. Làn da mịn màng ,trắng sáng cùng đôi môi ửng hồng xinh xắn. Là một vẻ đẹp không ai có thể phủ nhận ,nói giai nhân tuyệt sắc cũng không ngoa.
Nhưng điều đó mới khiến Hạ Thanh kinh sợ. Cô nhớ rằng mới hôm qua những vết thương bầm dập còn hiện rõ mồn một trên thân thể ,khuôn mặt cô. Giờ đâu hết rồi ?
Hạ Thanh nghĩ mãi không ra đáp án ,điều này vốn là sao ? Sao cô lại khôi phục kinh người như vậy ?
Càng nghĩ càng bí ẩn .Hạ Thanh quyết định ngụy tạo vết thương rồi băng bó .
Bây giờ có vô số nguy hiểm đang cận kề bên gối .Nếu ai đó biết được khả năng hồi phục đáng kinh sợ này sợ rằng cô sẽ bị bắt đi làm thí nghiệm. Chưa kể rơi vào tay Ngọc Bạch Hoa càng nguy hiểm tính mạng.
Nhìn trong gương tay chân băng bó cùng băng gạc trên mặt.Hạ Thanh âm trầm. Ai ? Cô có thể tìm ai để có thế lực chống lưng ? Cô có gì để trao đổi ?
Đầu Hạ Thanh hiện giờ liên tục lên kế hoạch ,lật lại những thông tin trong tiểu thuyết .
Hạ Thanh nhìn trong gương lấy tay vuốt ve khuôn mặt rồi mỉm cười đáng sợ. Lục gia ,là thế lực mà cô chọn !
Hạ Thanh ngâm nga lời nhạc ra khỏi phòng tắm. Ánh mắt xinh đẹp liếc vào chiếc gương lớn .Là hình ảnh người con gái với vết thương đầy mình cùng giọt máu lan vào nền nhà .
Chấm đỏ tô xuyến cho màu trắng tinh khiết.
Hạ Thanh lại ngâm nga.
Người con gái trong chiếc gương cùng vệt máu biến mất.
Tiếng xì xào bàn tán không ngừng vang bên tai Hạ Thanh. Cô làm như không nghe thấy đi vào lớp học .
Mộc Mộc thấy Hạ Thanh đến liền cười vui vẻ :
- Hạ Thanh ,cậu xem ! Tớ chuyển đến chỗ của cậu nè !
Mộc Mộc ngồi bên cạnh cô , vẫy vẫy tay hớn hở.
Lúc này Hạ Thanh mới nhìn rõ khuôn mặt của Mộc Mộc.
Đôi mắt hai mí rõ ràng , khuôn mặt bầu bĩnh phúc hậu .Mái tóc nâu hạt dẻ cột cao một bên. Thân hình nhỏ nhắn , năng động .Là một mỹ nhân ngọt ngào ,hiền hậu.
Nghĩ đến đây Hạ Thanh không khỏi lắc đầu. Đúng là không được trông mặt mà bắt hình dong.
Khuôn mặt đáng yêu thế này , thân hình nhỏ nhắn thế này đã từng một thời đánh "cô" không trượt phát nào.
- Không ai nói gì chứ ?
Hạ Thanh híp mắt cười ,phong lưu. Mộc Mộc hứng thú không kém ,tay trái gồng lên , tay phải vỗ chuột tay trái .
- Ai dám đụng đến tớ ? Đừng nhìn Mộc Mộc tớ nhỏ con mà dễ ăn hiếp , ông nội đã dạy thái cực quyền cho tớ từ nhỏ .
Mộc Mộc ưỡn ngực tự hào ,đầu ngẩng lên, mũi cũng muốn nở theo .
Nghe xong mặt Hạ Thanh cũng tái đi .Nguyên chủ thật nghị lực .
Nhìn vẻ mặt hết trắng rồi đen của Hạ Thanh ,Mộc Mộc nghĩ cô không tin liền hùng hồn đứng dậy chân đạp ghế .
- Hạ Thanh, xem đây !!!
Giọng nói hùng hồn ,ánh mắt quyết liệt, hành động chuẩn xác .Mộc Mộc một tay đập vỡ bàn học .
Trên đầu Hạ Thanh như có con chim bay qua để lại ba dấu chấm .Này là chuyện gì xảy ra vậy ?
(・_・;)
Còn chưa kịp ổn định tinh thần .Cánh cửa phòng học đang đóng đã bị mở ra một cách tàn bạo .
" Rầm ".
- Hạ Thanh, phá hoại bàn học nhà trường . Mau lên phòng kỉ luật!!!
" Chuyện gì đang xảy ra ?"
Hạ Thanh tròn mắt ngờ vực bị người khác kéo đến phòng kỉ luật.
Cô còn chưa kịp tiêu hóa vấn đề mà. Mọi người có thể nào sống chậm chút được không ?
Mộc Mộc cũng không tin nổi , ngó đầu ra cửa hung bạo hét :
- Thả người ra ! Thả Hạ Thanh ra ! Người đập bàn là Mộc Mộc !
Mộc Mộc vừa hét vừa chạy đuổi theo .
Đám người áp giải Hạ Thanh thấy có người đuổi theo ,một trong đám người hét lớn :
- Có con tinh tinh đuổi theo , mau thay đổi chiến thuật !
Đám người lần đầu vốn mỗi người một bên xách nách , tay Hạ Thanh mà chạy. Giờ liền trực tiếp khiêng Hạ Thanh bên trên rồi chạy một cách nhanh chóng.
Người dẫn đầu trong đám người là Tạ Đông.
- Đồ khốn Tạ Đông kêu ai là tinh tinh ? Thả Hạ Thanh ra mau !!!
Mộc Mộc vừa chạy vừa hét như thổi ra lửa , sống động vô cùng.
Tạ Đông thấy thế cũng không chịu thua , đầu quay đằng sau đôi co với Mộc Mộc :
- Chính là nói ngươi đấy , nhóc con !
- Kêu ai là nhóc con, đồ đần ?!
- Nói ai là đồ đần hả nhóc con ?
Hai người cứ thế đôi co không ngừng .Dường như quên mất sự hiện diện của Hạ Thanh.
Hạ Thanh lúc này vẫn chưa kịp tiêu hóa vấn đề mà ngây ngốc .