Hạ Thanh lúc này không có ý thức , trôi nổi lơ lửng giữa một không gian rộng lớn .
"- Hạ Thanh . Hạ Thanh."
Có một giọng nói lanh lảnh vang lên như chuông .
" Là ai đang kêu mình ?"
"- Hạ Thanh ,dậy đi nào !"
Giọng nói tiếp tục vang lên.
" Là ai ?"
"- Hạ Thanh."
Hạ Thanh từ từ chậm rãi mở mắt. Đập vào mắt cô là một không gian đen tuyền tối như màn đêm. Nổi bật lên cả một vùng là một người con gái hệt như tinh linh.
Người con gái đó như phát sáng. Linh động , trong trẻo mà nhảy múa ,ngâm nga.
Người con gái đó là " Hạ Thanh " !
"- Hạ Thanh , cả hai chúng ta đều chết rồi."
"- Nhưng cả hai chúng ta đều xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn đúng không ?"
Hạ Thanh không trả lời .
"- Hạ Thanh ,ông trời thương xót ,vận mệnh thương xót cho chúng ta cảm nhận mọi điều tốt đẹp ở thế gian đến cuối mệnh."
- Là sao vậy , Hạ Thanh?
"- Cả hai đều có cuộc sống ,thế giới khác nhau. Nhưng số mệnh lại giống nhau ,quá ngắn ngủi."
"- Mọi chuyện rồi sẽ trở về quỹ đạo ."
Nhìn " Hạ Thanh " đang tan biến dần , cô gấp gáp hỏi :
- Quỹ đạo là sao ? Mọi chuyện vốn là thế nào ? Hạ Thanh , đừng đi !
"- Hạ Thanh ,tỉnh dậy đi ! Có người đang chờ cô !"
- Ai chờ ...
Không chờ cô hỏi xong , " Hạ Thanh" đã tan biến.
Cô ngỡ ngàng. Lúc này như có một lực hút vô hình ,vô cùng mạnh mẽ cuốn Hạ Thanh vào một không gian khác .
- A...
Hạ Thanh người toát đầy mồ hôi tỉnh dậy. Nhìn xung quanh là phòng bệnh .Cô tỉnh rồi ?!
Cơn đau tra tấn người cũng không còn nữa. Hạ Thanh động đậy tay. Cảm giác có cái gì nắm chặt tay của cô ,Hạ Thanh cúi đầu nhìn xuống .
" Là anh Trần !"
Trần Nguyệt Quang nắm chặt tay Hạ Thanh mà thiếp đi trên ghế dựa.
Nhận thấy có chuyển động Trần Nguyệt Quang mở mắt. Nhìn Hạ Thanh đầy sức sống mà tim hắn lay động không ngừng.
" Rốt cuộc em là ai ,từ đâu đến , Hạ Thanh ?"
- Em tỉnh rồi .
Trần Nguyệt Quang mỉm cười dịu dàng nói.
Hạ Thanh thấy cảnh này không khỏi đơ người. Cô muốn chảy máu mũi !
- Đừng chảy máu mũi , em mất máu nhiều rồi .
Nghe Trần Nguyệt Quang nói ,Hạ Thanh không khỏi ngượng ngùng. " Anh ấy đi guốc trong bụng mình sao ?"
Trước khi Hạ Thanh tỉnh lại.
Trần Nguyệt Quang ngồi được một lúc liền đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại.
Từ màn hình điện thoại vang lên một giọng nói nghiêm túc đầy kính cẩn :
- Lão đại ! Có thế lực ngăn cản bên ta điều tra !
- Ai ?
Giọng nói nghe thì mềm mại nhưng lại lãnh lẽo đến thấu xương.
- Là thế lực bên Lang gia thưa lão đại .
Đầu dây bên kia tiếp tục nói :
- Thuốc được tiêm vào Hạ tiểu thư là VK444S .Một loại thuốc mê bên Lang gia mới điều chế ra chưa được công bố rộng rãi trên thị trường ,cũng chưa có thuốc giải ,thưa lão đại.
- Tiếp tục tra .
- Vâng !
Cúp máy ,Trần Nguyệt Quang quay về phòng bệnh. Thuốc mới ra ,chưa rộng rãi trên thị trường. Nhưng lại được tiêm vào người Hạ Thanh vốn sống rụt rè ,nhạt nhòa. Phạm vi thủ phạm được thu hẹp lại : Lục gia ,kẻ thù của Hạ phu nhân , Mạc Lạc , và Ngọc Bạch Hoa. Ai là người có trao đổi qua lại với Lang gia?
Trần Nguyệt Quang thâm trầm ,lạnh lẽo đến thấu xương.
Người đã được hắn định phải bảo vệ ,ai động vào cũng đừng mơ tưởng được thoát !
- Gần đến thi học kì rồi ,em không ôn là thi điểm thấp mất.
Cô thật sự có chút đau đầu vụ này. Đến thế giới này chưa được bao lâu. Bài vở thì không hiểu mà kì thi lại sắp đến.
- Anh kèm em .
Trần Nguyệt Quang ngồi làm việc bên laptop ,vừa chắc nịch trả lời Hạ Thanh.
Tiếng " lách tách " của bàn phím cũng không che nổi tiếng tim đập " thình thịch " của Hạ Thanh.
Thật sự là cô không nghe nhầm chứ ? Trần Nguyệt Quang thật sự muốn kèm cho cô sao ?
Càng nghĩ tim Hạ Thanh đập càng nhanh.
Tay bấm laptop của Trần Nguyệt Quang bấm ngày càng lợi hại. Thánh thoát ,vô cùng nhanh .
Hạ Thanh không thể thấy gáy của Trần Nguyệt Quang đã đỏ lựng lên ,sống động vô cùng.
Hắn lén nhìn Hạ Thanh. Nhìn biểu cảm ngốc nghếch của cô ,hắn không khỏi cười .
- Anh Trần , em muốn xuất viện .
Hắn khẽ đơ người.Trần Nguyệt Quang thấy Hạ Thanh thật sự không muốn ở trong phòng bệnh sặc mùi thuốc sát trùng. Hắn kêu bác sĩ đến kiểm tra lần nữa , xác định ổn liền làm giấy thủ tục xuất viện.
Về đến trọ ,Hạ Thanh nằm xuống giường suy nghĩ. Cô không có chứng cứ Ngọc Bạch Hoa đánh cô. Cũng không có thế lực chống lưng để đánh bại Ngọc Bạch Hoa.
Nước đi đối đầu với cô ta ,Hạ Thanh phải đi từ từ mà chắc chắn. Tìm thấy sơ hở liền đạp phá tấn công.
Thù này Hạ Thanh cô đã định!
Giờ thì cô liền vùi đầu vào sách vở ,học tập. Con đường học tập , nâng cao kiến thức chưa bao giờ là lỗi thời .