Sehun muốn phản đối, không chịu chấp nhận tình huống này, nhưng Mihee đã giơ tay lên và ngăn điều Sehun định nói. Cô ngay lập tức nhấc điện thoại và bấm số liên lạc nội bộ và gọi cho thư ký của mình. "Luật sư Do đang đợi bên ngoài đó đúng không? Cô bảo cậu ấy đến văn phòng luật sư cang ngồi đợi nha. Tôi sẽ cử luật sư Kang xuống đó sau 10 phút nữa."
Sau cuộc gọi chưa đầy 1 phút, Mihee liền đặt ống nghe xuống và hất nhẹ đầu, ý bảo cho Sehun rời đi. Hắn ta cười khô khốc khi chứng kiến sự vô lý đang diễn ra ngay trước mắt mình. "Hóa ra đây là lý do hả."
"Sehun à, cứ thử làm việc với cậu ấy trước đi. Cũng không quá muộn nếu kết quả không khả quan cơ mà. Cậu bé đó thực sự là một đứa trẻ rất thông minh."
"Đây là lý do à. Cậu ta là luật sư đầu tiên được tuyển vào làm nhờ quan hệ kể từ khi chị đưa tôi về đây đấy. Điều này có nghĩa là cậu ta có phải thực sự có giá trị thì chị mới đưa hắn ta đến đây, tất nhiên là không thể sánh bằng tôi rồi. Nhưng chúng ta không chỉ có một vài đối tác ở trong công đâu mà có hơn 20 phòng ban, quá kỳ lạ khi chị đẩy hắn ta cho tôi đấy, rõ ràng tôi không vui vẻ gì tiếp nhận cậu ta mà. Chắc chắn phải có nguyên nhân sâu xa nào đấy khiến chị nhất định phải đặt cái gã đó dưới chướng của tôi hơn là việc nghĩ đến tài năng luật sư của hắn đúng chứ?"
Ngay từ đầu, Sehun đã đoán ra mọi việc, vì vậy Mihee cũng chẳng có ý lừa Sehun. Cô chỉ có thể cười gượng gạo đáp lại. Nhờ đó, Sehun càng chắc chắn hơn về linh cảm và lập luận của mình.
"Chị thậm chí còn không cố gắng che giấu điều đó."
"Cậu đừng có quan trọng hóa vấn đề nữa. Ngay cái hôm cậu cùng tôi đi xem buổi bào chữa lần, cậu đã biết rằng cậu nhóc kia là con trai của giáo viên cũ của chúng ta, Giáo sư Do từ Khoa Luật Đại học Hàn Quốc, ông đã dạy chúng ta luật tố tụng dân sự. Họ thực sự giống nhau mà."
"Tôi không làm việc với những lý do ủy mị như thế. Chị thực sự còn không biết giá trị của tôi trong cái ngành này là do đâu mà có à?
"Không phải chỉ vì lý do đó đâu. Còn cái này nữa chứ. Khi tôi nói cậu nhóc ấy là con trai của Giáo sư Do, thì nó cũng có nghĩa cậu ấy là em trai duy nhất của vợ con trai thứ tập đoàn Soohan, chị gái cậu ấy tên là Do Ikyung. Anh cũng đã nhìn thấy cô Do tại đám tang giáo sư của chúng ta rồi còn gì. Cậu không nhớ sao?
Sehun hồi tưởng lại những gì đã xảy ra trong quá khứ và đột nhiên cắn chặt môi mình. Hắn cau màu khó chịu trong giây lát. Mihee để y phản ứng của Sehun khác với ban nãy và hỏi, "Kang Sehun, có chuyện gì vậy?"
"Đừng lo, không có gì đâu" Sehun nói.
"Dù sao đi nữa thì Sehun à, cậu phải cúi đầu trước việc này thôi. Đó là vì lợi ích của công ty. Cậu biết rằng tôi thường không trực tiếp nói với cậu những điều thuộc về bản chất này. Nhưng cậu biết nó quan trọng như nào mà đúng chứ?"
Do cấu trúc tập trung vào lợi nhuận, nên Doguk không thể tách rời khỏi hoạt động kinh doanh với các tập đoàn lớn. Thêm vào đó, họ là những khách hàng quan trọng mà công ty không thể để mất. Thứ mang lại tiền cho một công ty luật không phải là các vụ kiện cá nhân. Hầu hết lợi nhuận đến từ việc giải quyết tranh chấp giữa các tập đoàn hoặc tư vấn cho các tập đoàn về các khoản đầu tư của họ hoặc là những giao dịch mua bán lại công ty khác.
Trong số các công ty trong nước, Chủ tịch hội đồng quản trị của Soohan Group có quan hệ với cha của Mihee, giám đốc điều hành của Doguk. Nhờ đó, kể từ khi thành lập công ty, Soohan Group đã giao phó rất nhiều vấn đề của tập đoàn cho Doguk. Ngoài ra, khi các công ty con của tập đoàn cần tư vấn pháp lý cho các dự án của họ, thì tất cả đều được giới thiệu qua Doguk. Với vị trí của công ty, đây là một yêu cầu mà họ không thể ngó lơ được.
Sehun nhìn chằm chằm vào người phụ nữ ngồi đối diện anh trước khi hắn ngả người ra sau đủ mạnh và khiến chiếc ghế kêu cót két. Có lẽ Sehun không thể diễn tả toàn bộ cảm xúc của mình qua đôi lông mày nhíu lại, vì cử chỉ tay của anh ta lúc này đây cũng cực kỳ khó chịu.
"Có phải bên Soohan không? Hay đây là yêu cầu cá nhân của Giám đốc Ikyung?"
"Ikyung đại diện cho Soohan. Tôi là luật sư đại diện cho Doguk giải quyết các vấn đề với Soohan và các công ty con của họ, nên việc này không thể hời hợt ngó lơ được Sehun à."
"Bên đó có nói rằng họ sẽ cắt hợp đồng với chúng ta nếu chúng ta không chấp nhận em trai cô ta không?"
"Cô ấy không nói thế, nhưng đó là điều chúng ta phải chuẩn bị nếu từ chối yêu cầu này. Cô ấy đã đích thân yêu cầu em trai mình phải được làm việc dưới sự bảo vệ của cậu và cậu có trách nghiệm dạy tên nhóc đó làm sao để sống sót qua địa ngục."
Sehun chế giễu thành tiếng. "Tên đó nghĩ đây là trường học à? Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói rằng mình có đủ tiêu chuẩn để trở thành giáo viên thay vì một luật sư đấy."
"Nghe có vẻ hơi vô lý đúng không, nhưng tôi nghĩ cô ấy muốn bảo vệ em trai mình vì cậu ấy làm việc mà không quan tâm đến bản thân. Về mặt "cá nhân" này thì Kang Sehun Kang là một ví dụ tốt."
"Vì vậy, cô ta muốn một người trông trẻ chứ không phải một người hướng dẫn đúng chứ. Tôi cũng không có sở thích trông trẻ con đâu"
"Đừng như vậy mà Sehun. Chỉ cần dạy cậu ấy những gì lóe lên trong đầu cậu là được rồi."
'Haizzz...' Sehun thở dài thất bại khi mắt anh chìm trong những suy nghĩ phức tạp.
Mihee nhanh chóng đọc được suy nghĩ của Sehun và nói thêm,
"Hãy nghĩ về việc này theo cách này - một người thích kinh doanh như cậu, chăm sóc một thành viên trong gia đình của một người thuộc gia tộc Soohan. Cậu sẽ không mất mát gì với thỏa thuận này cả. Cậu cũng biết rõ rằng việc này trên thực tế là một cuộc chiến về thông tin và mạng lưới mà. Rồi cuối cùng, một con ngỗng vàng sẽ hạ cánh trong vòng tay của cậu. Tất nhiên, công ty đó nhất định sẽ giao cho chúng ta những vụ án lớn vì chúng ta có cậu ấy làm ở đây mà. Không hề tệ chút nào, cậu thấy đúng chứ?"
"Vậy, chốt lại là đây là một đặc ân từ Soohan và cũng là lời đe dọa hả?"
"Hãy gọi đó là có qua co lại. So với việc trả thêm lương cho cậu ấy thì những gì chúng ta thu được là rất lớn".
Bỏ qua tính cách của Yoonshin, suy đi tính lại thì đây không phải là một thỏa thuận tồi đối với Sehun nếu anh chỉ nhìn vào những điểm tích cực.
Không có ngoại lệ nào cả, gia đình chính xác là điểm yếu cho toàn nhân loại. Từ đó, Sehun có thể nắm được điểm yếu của Soohan. Mặc dù bây giờ trái cây chưa chín, chưa hái lượm được nhưng anh ta sẽ gieo những hạt giống cho tương lai sau này. Vì Sehun là một trong những học sinh của Giáo sư Do nên anh ấy càng có lý do để nhận công việc này.
Tuy nhiên, có điều gì đó Sehun cảm thấy vẫn chưa ổn. Ngược lại, anh còn có cảm giác khó chịu hơn.
Tại sao lại là cậu ta cơ chứ?
( lúc Mihee nói đến đám tang của bố em Yoonshin, thì anh Kang cũng ở đó, và nhìn thấy em ấy khóc, ổng nhớ mãi ó)