Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 279: Bắc Đẩu Phá Cấm Liên Hoàn Trận



Chương 279: Bắc Đẩu Phá Cấm Liên Hoàn Trận

"Vì sao ngươi lại áp chế dục vọng của mình? Chẳng phải ngươi rất muốn biết mình là ai hay sao? Chẳng phải ngươi muốn tìm ra lý do gã nam tử áo trắng bài bố mình hay sao? Chấp nhận ta, ngươi sẽ có lực lượng, ngươi sẽ có trí tuệ toàn năng. Chỉ cần ngươi muốn, cả cõi vũ trụ này sẽ do ngươi chưởng khống. Vì cái gì ngươi không buông bỏ? Vì cái gì không chấp nhận con người thật của mình?"

Thiên Vân một đường tiến về phía trước, bên tai vẫn văng vẳng tiếng lẩm bẩm quen thuộc kia. Không thể không nói, những dụ hoặc từ tiếng lẩm bẩm nêu ra rất lớn, có điều Thiên Vân hiểu nó chỉ là cạm bẫy. Nếu hắn buông bỏ mình của hiện tại, có lẽ hắn sẽ thực sự nhận được sức mạnh mới, hoặc cũng có thể tu vi đột nhiên tiêu thăng. Thế nhưng hắn không dám chắc, bản thân lúc đó sẽ đọa lạc tới tình trạng gì.

Thiên Vân cứ thế nện bước đi trong rừng, cả người mồ hôi đã ướt nhẹp, cái trán gân xanh gồ lên, hai lỗ tai liên tục giật giật. Tiếng lẩm bẩm chưa từng dừng qua, cho dù Thiên Vân có làm thế nào đi chăng nữa.

Đi thêm được nửa ngày đường, bước chân Thiên Vân càng ngày càng trì trệ. Hắn có cảm giác, mỗi một bước chân bước ra chẳng khác gì đem toàn bộ khí lực của hắn vắt kiệt. Tầm mắt của hắn ngày một giảm sút, khắp nơi giăng đầy sương đỏ, cả khoảng rừng liên tiếp vang lên những âm thanh loạt xoạt, hiển nhiên có quỷ vật ẩn hiện quanh đây.

Thiên Vân biểu tình vô cùng căng thẳng, bởi vì không muốn bị tà tính ăn mòn, hắn chỉ còn cách đem thần thức thu lại. Nếu không phải trận chiến lúc trước Thiên Vân biểu hiện quá mức cường thế, chỉ e lúc này hắn đã sớm bị bầy quỷ quái bao vây.

"Tà tính nồng như vậy, có lẽ khoảng cách đã không còn xa nữa". Thiên Vân quét mắt nhìn xung quanh một vòng, thì thào nói.

Lại đi ra vài bước chân, bởi vì không đem thần thức phóng xuất, Thiên Vân vô tình đạp phải một vật gì đó có chút rắn chắc. Hắn tò mò nhìn xuống dưới chân, con ngươi theo đó co rụt lại. Lẩm bẩm nói một câu, bẫy cấm chế.

Giới tu luyện giả có rất nhiều loại hình học vấn, trong những môn học vấn này, trận pháp cấm chế có lẽ thuộc hàng ảo diệu bậc nhất. Một cao thủ về phương diện trận pháp, có thể sẽ không mạnh về khoản chiến đấu, thế nhưng muốn ở trong địa bàn của trận pháp sự cùng họ giao thủ, vậy khả năng cao tu sĩ thiên hướng thực lực sẽ ăn thiệt thòi lớn.

Trận pháp sư có thể dùng trận thủ hộ, cũng có thể nhờ vào nó vây giết địch nhân, thiên biến vạn hóa, chẳng biết đâu mà lần.

Thiên Vân vốn tưởng nơi này chỉ có duy nhất mình hắn tiến về, nào ngờ đột nhiên lại đạp phải một bẫy cấm chế. Lúc này hắn không làm giữ lại, vội vàng đem thần niệm nhìn quanh một vòng. Sau khi thần niệm phóng xuất, sắc mặt hắn không khỏi lạnh lùng thêm mấy phần.

Chỉ thấy khắp nơi bố trí những viên đá nhỏ có màu xám đen. Nhìn những viên đá này rất bình thường, thế nhưng bên trong lại ẩn chứa vô tận ảo diệu. Thiên Vân đã thấy qua rất nhiều loại điển tịch, hắn biết được trình độ trận pháp ở nơi đây cũng không yếu hơn nơi hắn sinh ra chút nào. Nhất là cái loại trận pháp có thể tự động vận hành này, chỉ cần sơ sẩy đạp vào, lập tức bẫy cấm chế sẽ phát động.

Kì thực những viên đá nhỏ này cũng chẳng khác trận bàn là bao. Thế nhưng bởi vì trình độ giả kim thuật ở nơi này quá mạnh mẽ, cho nên mỗi viên đá nhỏ này có thể ẩn chứa không chỉ một loại cấm chế. Thiên Vân chỉ vừa nghĩ tới đó, đã thấy hai mắt nhòe đi, xung quanh là vô số sinh vật kì kì quái quái tiến tới. Đám quỷ quái này khí tức cực cường, thậm chí có thể gây uy hiếp được hắn.

Thế nhưng Thiên Vân là ai? Hắn dù sao cũng là một thiên tài trận pháp sư, làm sao có thể để mình bị vây khốn bởi một ảo trận được kia chứ? Hắn quét nhìn đám quỷ quái đang tiến tới một lượt, khóe miệng nở một nụ cười nhạt. "Cũng chỉ là một cái ảo trận cùng sát trận liên hoàn, thế mà cũng muốn vây hãm ta? Đúng là si tâm vọng tưởng"

Thiên Vân có bảy bảy bốn mươi chín cách phá đi trận này, mà cách tốt nhất, chính là đem nó thu hồi trở lại, hắn rất muốn biết người bày ra thủ đoạn này là ai. Dù sao mỗi quốc gia đều đã có phân công từ trước, không lí nào lại có người rảnh rỗi đến mức đi làm thay phần việc của người khác. Nhất là khi phần việc này vô cùng I5za7e nguy hiểm, có thể nói nguy hiểm nhất cũng không ngoa chút nào. Thiên Vân cười lạnh một tiếng, lập tức đem Thiên Diễn Thuật phát động. Đồng tử Thiên Vân trực tiếp biến thành hai đầu vòng xoáy, chằm chằm nhìn vào đám quỷ ảnh đang đi tới. Đám quỷ ảnh vừa rồi còn nhe nanh múa vuốt, tính bổ nhào về phía Thiên Vân. Vừa bị đôi đồng tử kia chiếu vào, lập tức biến thành trì độn, sau đó liền tan biến không thấy đâu nữa.

Ảo trận cùng sát trận liên hoàn. Bởi vì không có ảo trận quấy nhiễu, sát trận cũng chẳng còn tác dụng gì. Viên đá màu xám vừa rồi Thiên Vân dẫm dưới chân, phù văn lập tức tán loạn, một chút động tĩnh cũng không thấy nữa.

"Hừ! Cũng chỉ có như thế. Để ta xem, ngươi là người phương nào. Dám tới nơi này, lại mang theo nhiều cơ quan như thế, chín phần mười không phải quỷ vật rồi. Thế nhưng có thể an toàn băng qua khu rừng, lại tùy tiện bày ra cơ quan, hiển nhiên cũng là quỷ tu một thành viên đi". Thiên Vân cười nhạt, mặc kệ tiếng lẩm bẩm vẫn còn vang bên tai. Hắn nghe nhiều đã thành một loại kháng tính, giờ khắc này có thể tiếp tục thi triển Liễm Khí Thuật đi đường.

Thiên Vân cẩn thận bước đi, dù sao hắn cũng không muốn tiếp tục đạp phải cấm chế. Việc phá giải ảo trận đối với người sở hữu thần thức mạnh như hắn, gần như không hề có chút gánh vác nào. Thế nhưng nếu phải phá giải quá nhiều, Thiên Vân sợ sẽ nơi lỏng cảnh giác, từ đó bị tà tính ăn mòn.

Vòng vèo một đoạn thời gian, cuối cùng Thiên Vân cũng rời khỏi nơi ẩn chưa bẫy rập. Trước mắt hắn lúc này là một khoảng rừng rộng lớn, một tòa cổ lão mà xa xưa lăng mộ đứng thẳng.

Đứng ở bên ngoài, Thiên vân có thể ngửi thấy được từng luồng tà tính xộc vào mũi. Nơi này sương đỏ tràn ngập, nếu hít thở không khí nơi này dài hơn một chút, chỉ sợ ngay cả ý chí kiên định như hắn cũng sẽ biến thành tà vật.

Thiên Vân vội vàng phong bế khứu giác, thẳng hướng lăng mộ mà đi. Không sai, lăng mộ này chính là nơi đặt một phần tàn chi của Thái Dương Thần. Có điều cửa lăng sớm đã bị đẩy ra, hiển nhiên người tạo ra bẫy cấm chế đã tiến vào bên trong.

Bên trong trung tâm lăng mộ, một gã trung niên nam tử mái tóc đỏ như lửa đang chậm rãi đi xung quanh một chiếc quan tài bằng đá. Chiếc quan tài này nắp đậy rất kín, bên ngoài lại khắc lên vô số cấm chế. Có điều sương đỏ vẫn cứ thẩm thấu ra ngoài, hiển nhiên cấm chế khắc xung quanh quan tài sớm đã nới lỏng, e rằng ngày nó bị hủy đã không còn xa.

"Chỉ là một chút phá cấm chế mà thôi, làm sao có thể ngăn cản ta được kia chứ?" Gã trung niên nam tử sau khi tìm hiểu kĩ cấm chế khắc trên quan tài, mở miệng cười gằn một tiếng. Hắn không chút do dự lấy từ vòng tay trữ vật ra một ít khí cụ bày trận.

Những khí cụ này có linh thạch, cũng có một ít viên đá đủ loại màu sắc. Những viên đá này được y khống chế rất tốt, sắp xếp từng cái phương vị, một li cũng không cho sai sót. Nếu Thiên Vân ở tại đây, lập tức sẽ hiểu ra. Trận này sắp xếp theo chòm sao bắc đẩu, bố cục thiên về phá cấm. Trận này có tên Bắc Đẩu Phá Cấm Liên Hoàn Trận.

Trận này tên như ý nghĩa, lợi dụng thất tinh bắc đẩu để phá đi phong cấm các loại cơ quan, trận pháp thủ hộ động phủ.

Thiên Vân rất nhanh đã đi tới nơi này, dù sao đường phía trước gã trung niên tóc đỏ đã mở sẵn, hắn căn bản không gặp phải chút phiền phức nào.

Vừa nhìn vào trận pháp người trung niên tóc đỏ bày ra, Thiên Vân sắc mặt không khỏi phát chìm. Hắn có một dự cảm không lành, chỉ sợ nếu người kia kích hoạt Bắc Đẩu Phá Cấm Liên Hoàn Trận, cả hai sẽ phải bỏ mạng tại nơi này.

Nơi này tuy được nhận định là một thế giới song song, cùng thế giới kia tương tự. Thế nhưng Thiên Vân không dám chắc, liệu nơi này có chòm sao bắc đẩu hay không. Giả sử nếu là có, liệu nó cũng giống như ở thế giới cũ, các ngôi sao sẽ sắp xếp đúng vị trí, hay là đảo ngược từ trái qua phải. Cũng giống như lúc người ta soi mình vào gương vậy, phải trái đảo lộn.

Lại nhớ tới lúc vừa tiến vào nơi này, Thiên Vân cùng những người khác đều bị cảm giác trời đất đảo lộn vây hãm, vẻ mặt hắn không khỏi đại biến. Nếu như những gì Thiên Vân suy đoán là thật, vậy một khi kích hoạt Bắc Đẩu Phá Cấm Liên Hoàn Trận. Không những cấm trận khắc bên trên quan tài sẽ không phá, ngược lại Bắc Đẩu Phá Cấm Liên Hoàn Trận sẽ biến thành sát trận, đem cả tòa huyệt mộ này nghịch đảo, chôn vùi toàn bộ.

Bắc Đẩu Phá Cấm Liên Hoàn Trận là một cao giai trận pháp, nếu thực sự bởi vì đảo ngược vận hành mà nổ tung, đừng nói là Phong Thân cảnh tu sĩ, Nguyên Anh, Sinh Hoa cũng có khả năng toi mạng.

Điểm lợi của việc sử dụng loại trận pháp này chính là mượn lực lượng cường đại của sao trời, mưu lợi phá trận. Thế nhưng nếu để luồng lực lượng này phản phệ, vậy kiếp này coi như bỏ.

Thiên Vân biết không thể ngồi chịu chết, lại thấy đối phương đã sắp bày trận thành công, hắn không chút do dự mở ra đôi cánh, thẳng hướng miệng lăng mộ bay nhanh.

Cơ Giới Luyện Kim Thuật Sĩ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.