Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 211: Tinh Hà Quy Đấu Đại Trận



Thiên Vân thấy U Mộng Tiên Tử làm ra cử động như vậy, cũng không hiểu nàng muốn làm cái gì, một bộ mờ mịt bộ dáng.

"Biết vì sao khi ngươi đi lên, ta lại thi triển chướng nhãn pháp, cũng mở ra trận pháp nơi này hay không?" U Mộng Tiên Tử lúc này biểu tình liền cải biến, không còn vẻ cao cao tại thượng như trước nữa, mà giống với một vị tỷ tỷ, hướng đệ đệ hỏi thăm hơn.

Thiên Vân tuy rằng không hiểu trong hồ lô nàng bán thuốc gì, chỉ có thể nghĩ gì nói nấy. "Tiền bối để ta tự mình vượt qua cấm trận, ngoài khảo nghiệm trình độ trận pháp của ta, còn có loại thuyết pháp nào khác hay sao?"

U Mộng Tiên Tử mỉm cười gật đầu, mở miệng nói. "Ta nghe nói phương diện trận pháp ngươi là một thiên tài, đúng là ta có ý nghĩ khảo nghiệm người một chút. Nhưng ngươi có biết, vì sao ta lại muốn khảo nghiệm ngươi hay không?"

Thiên Vân vẻ mặt mờ mịt, hắn làm sao biết nàng muốn khảo nghiệm hắn là có ý gì nha. Lại nhớ tới nơi này bố trí vô số trận pháp, Thiên Vân trong lòng không khỏi máy động. "Thiên Mộng lâu xung quanh đều có cấm chế, hiển nhiên phương diện trận pháp tiền bối cũng có tạo nghệ vô cùng cao. Có điều vãn bối không hiểu, vì sao tiền bối lại muốn khảo nghiệm vãn bối. Ta tự nhận trong lĩnh vực trận pháp, ngộ tính có chút không sai, nhưng so với tiền bối, chỉ e ta ngay cả tư cách xách giày cho người cũng không xứng a"

"Ngươi đoán không sai, phượng diện trận pháp, phù pháp cùng khôi lỗi chi thuật ta đều có nghiên cứu, thành tựu cũng không sai. Chỉ là trong lòng ta đang gặp một ít vướng mắc, muốn tìm người thảo luận một phen. Thiên Quỳnh Cung ngoài ta ra, phương diện trận pháp hầu như không có người thực sự mạnh. Nghe nói Lý Hạo tới, ta cũng đã thử hướng hắn hỏi ý, đáng tiếc hắn cũng không thể đưa ra kiến giải gì. Lại nghe y nói, ngươi đầu óc cơ linh, thường xuyên đưa ra rất nhiều suy nghĩ khác thường, chính vì vậy ta mới lưu ngươi lại". U Mộng Tiên Tử gật đầu cười, cũng không có che giấu suy nghĩ của mình.

Thiên Vân không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh. Hắn nghe nói, nàng này năm nay mới 300 tuổi mà thôi. 300 tuổi Nguyên Anh kỳ chín tầng, lại tinh thông khôi lỗi thuật, trận pháp cùng phù pháp cũng mạnh mẽ như vậy. Tư chất bậc này, nghe thôi cũng khiến người ta hoảng sợ.

Thiên Vân cũng thở ra một hơi, nàng là muốn tìm hắn hỗ trợ, tất nhiên sẽ không gây bất lợi cho bản thân. Hắn vội vàng chắp tay, hướng U Mộng Tiên Tử hỏi. "Không biết tiền bối muốn tìm hiểu vấn đề gì? Nếu có thể đưa ra trợ giúp, vãn bối chắc chắn sẽ không giấu giếm"

U Mộng Tiên Tử cười cười, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái túi, nói. "Ta nghe nói, ngươi đang tìm kiếm kì trân dị bảo khôi phục thọ nguyên. Nếu ta đoán không sai, Yến Nam Thiên đã khiến ngươi hao tổn không ít thọ mệnh đi. Trong túi này là bảy trái Thiên Niên Đào Thụ, ăn vào một trái có thể bù đắp 20 năm thọ nguyên, coi như thay mặt Thiên Quỳnh Cung tạ lỗi với ngươi đi"

Thiên Vân vừa nghe tới Thiên Niên Đào Thụ, hai mắt không khỏi phát sáng, lập tức bắt lấy túi trữ vật, biểu tình có thể nói mừng như điên. "Đa tạ tiền bối! Đa tạ tiền bối!"

Thiên Vân còn đang phân vân, không biết phải đi nơi nào tìm kiếm kì trân dị bảo khôi phục thọ mệnh. Hiện tại thu được bảy trái Thiên Niên Đào Thụ, không khỏi giúp hắn tiết kiệm rất nhiều thời gian. Dù sao bản thân hắn tư chất quá kém, nếu trường kỳ đi tìm nơi hạ lạc kì trân dị bảo, chỉ sợ tu vi sẽ không thể tăng tiến, nguy cơ cao sẽ chết già ở nơi hoang dã.

Thấy Thiên Vân vui vẻ như vậy, U Mộng Tiên Tử cũng là mỉm cười, lại xuất ra một trúc quyển, đưa tới trước mặt hắn. "Tốt rồi! Nếu đã không còn gì để lo lắng nữa, vậy ngươi xem giúp ta, trận pháp bên trong này giải thích thế nào. Không cần quá mức ra sức, dù sao ngay cả ta cùng Lý Hạo cũng chỉ lý giải được một chút mà thôi"

Thiên Vân nghe vậy làm sao không hiểu, nàng căn bản không ôm hi vọng vào hắn, chỉ là còn nước còn tát mà thôi. Hắn cho dù trong lòng hơi phiền muộn một chút, cũng không dám biểu lộ lên mặt, hai tay cầm tới trúc quyển, cẩn thận mở ra xem một chút.

Vừa mới nhìn vào trúc quyển, đồng tử Thiên Vân không khỏi co rụt, sắc mặt tái nhợt.

U Mộng Tiên Tử cũng không lấy làm lạ, lần đầu tiên nàng nhìn thấy trúc quyển này, cũng cùng Thiên Vân không khác, trấn kinh cực kỳ. Nhất là trận pháp được khắc bên trên trúc quyển, quá hùng vĩ, cũng quá to lớn. Nếu thật sự có thể bày trận này đi ra, tỉ lệ cao trong đại kiếp sắp tới, Đại Việt sẽ là quốc gia kiên cố bậc nhất.

"Tinh Hà Quy Đấu Đại Trận"

Thiên Vân đọc năm chữ lớn ghi bên trên, trong lòng có chút run run. Lại nhìn vào cách sắp xếp vị trí từng khí cụ, phù chú cùng các mắt trận, hắn không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.

Trận pháp bình thường chỉ có YMYm6 một cái mắt trận, nhưng Tinh Hà Quy Đấu Đại Trận này, thế mà có tới chín cái. Bao gồm tám cái nhỏ và một cái lớn. Thiên Vân chưa từng nhìn tới loại trận pháp này bao giờ, lúc này nhìn thấy, không khỏi líu lưỡi.

"Cái này gọi là tử mẫu trận. Loại trận này vô cùng cường đại, cách bố trí cũng phức tạp cực kỳ, ta nghiên cứu đã có trăm năm thời gian, đáng tiếc vẫn chưa thể tìm hiểu được nửa thành". U Mộng Tiên Tử thấy Thiên Vân vẻ mặt kinh hãi, lúc này mới cười giải thích.

"Tử mẫu trận..." Thiên Vân trong lòng lẩm bẩm, cũng không truy vấn cái gì, mà cẩn thận đánh giá trên dưới một lần nữa. Đúng lúc này, trong đầu Thiên Vân không khỏi ong lên một tiếng, cảm giác đau đớn ập tới khiến lông mày hắn có chút chau lại.

"Sao thế? Ngươi không khỏe chỗ nào sao?" U Mộng Tiên Tử thấy cái trán Thiên Vân rịn ra mồ hôi, không khỏi nghi vấn hỏi.

Thiên Vân vội vàng lắc đầu, cũng không nói cái gì, khoanh chân ngồi xuống sàn, vận hành một vòng công pháp, lúc này cơn đau mới giảm đi.

"Phiến trời sao này, vậy mà cùng phiến tinh không trên cổ chiến thuyền, giống y như đúc". Chuyện này là sao? Tinh Hà Quy Đấu Đại Trận từ đâu mà có, tại sao lại rơi vào tay U Mộng Tiên Tử?" Suy nghĩ Thiên Vân không ngừng vận chuyển, trăm mối nghi hoặc chưa có lời giải đáp.

Không sai, tinh hà khắc bên trên trúc quyển này, cùng phiến trời sao Thiên Vân thấy trên cổ chiến thuyền nơi hai ông lão đánh cờ không hề khác biệt. Nơi đó tinh thần dày đặc, vô số ngôi sao trôi nổi không ngừng. Thế nhưng nơi đó cùng mảnh thế giới này khác biệt a, làm sao có thể bày đại trận này ra, nếu phiến trời sao kia cùng nơi này cách nhau quá xa được kia chứ.

Lại nói, người tạo ra Tình Hà Quy Đấu Đại Trận này là ai? Vì cớ gì trận pháp lớn như vậy, lại xuất hiện ở thế giới này. Rõ ràng nhìn nó chỉ giống như một đại trận cỡ lớn, thế nhưng Thiên Vân không hiểu sao, càng nhìn càng có cảm giác hãi hùng khiếp vía. Hắn sợ tất cả chỉ là một hồi âm mưu, nếu trận pháp này thực sự bày ra, e rằng phiến thế giới này sẽ triệt để xong đời.

"Tiền bối! Ngài đã từng nhìn thấy phiến trời sao này hay chưa?" Thiên Vân đi tới nơi U Mộng ngồi, chỉ tay về phiến tinh hà được khắc trên trúc quyển, hỏi.

U Mộng Tiên Tử lắc đầu, có chút thở dài, mở miệng nói. "Ta cùng Lý Hạo cũng bởi vì không thể tìm hiểu được phiến trời sao này, mới bị vây tại bình cảnh, không thể đột phá. Ngươi nhanh như vậy đã nhìn ra điểm mấu chốt, phải chăng đã tìm hiểu được gì rồi?"

Thiên Vân nhắm mắt lại, hơi làm đối chiếu một chút, lúc này mới lấy ra một miếng ngọc giản, đưa lên trán. Hắn muốn làm sơ tái hiện phiến trời sao kia, tất nhiên sẽ không thể làm quá mức chân thật.

Sau khi tái hiện sơ qua phiến trời sao, Thiên Vân cũng thay đổi góc độ nhìn một chút, thay vì nhìn từ trên xuống, lại biến thành từ dưới lên. Như vậy sẽ không khiến U Mộng nghi ngờ, cũng càng giống với tinh đồ khắc bên trên trúc quyển một chút.

"Tiền bối, ta đã thử tái hiện phiến trời sao này, ngài nhìn một chút". Thiên Vân pháp lực trực tiếp rót vào ngọc giản, một màn sáng xanh lập tức hiện lên.

Chỉ thấy trên cao là một phiến tinh không dày đặc tinh thần, một loại bàng bạc đại khí phả vào mặt. Vô số tinh thần không ngừng du tẩu, tự động xoay tròn.

U Mộng Tiên Tử đã từng làm sơ tái hiện phiến trời sao này, có điều so với tinh đồ Thiên Vân tái hiện, hiển nhiên có chút không bằng. Dù sao Thiên Vân cũng là tận mắt chứng kiến, còn nàng chỉ là mô phỏng mà thôi, đương nhiên không thể cùng đánh đồng.

U Mộng quét mắt nhìn phiến trời sao, lại nhìn vào Tinh Hà Quy Đấu Đại Trận, không khỏi gật đầu nói. "Ngươi so với ta tưởng tượng càng muốn ưu tú, tinh đồ ngươi tái hiện, quả thực còn muốn chân thực không ít"

"Tiền bối đừng nói cái này, ngài thử nhìn vào trận pháp một chút. Nếu chúng ta nối tất cả mắt trận, khí cụ lại, phải chăng có thể hoàn mĩ nối liền phiến trời sao kia với đại trận". Thiên Vân lại dùng một ít khí cụ bày trận ra, hướng phía dưới ném đi. Khí cụ bày trận của hắn không nhiều, bởi vậy cũng chỉ bày ra một phần tư. Có điều một phần tư đó, đủ để U Mộng Tiên Tử nhìn ra, quả thực vừa vặn không sai biệt chút nào.

U Mộng Tiên Tử cũng không lấy làm lạ, hiển nhiên nàng đã thử làm như vậy, cười nói. "Không sai, ta đã từng làm tương tự, có điều phiến trời sao này nơi chúng ta ở vốn không có. Bày toàn bộ đại trận này đi ra, cũng chẳng thể câu thông tới phiến tinh thần kia"

"Không! Có thể câu thông. Thậm chí chẳng cần chúng ta hoàn toàn bày ra trận pháp này, phiến tinh thần kia đã có thể câu thông tới mảnh thế giới này". Thiên Vân lắc đầu, không cho là đúng nói.

"Ý ngươi nói là?" U Mộng Tiên Tử có chút không hiểu hỏi.

"Tử mẫu trận này, chỉ sợ không nhằm mục đích phòng thủ hay tấn công, mà là một loại truyền tống vượt giới". Thiên Vân to gan nói.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.