Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 176: Minh Hàn Tiên Tử ghé thăm



Những sách vở, điển tịch ở đây cũng không có cất giấu cái gì tuyệt thế thần công, hay vô địch kiếm pháp. Tất cả chỉ là một ít kì văn, dị sự mà thôi. Thiên Vân đọc được hai canh giờ, trời cũng đã dần trở về khuya. Đang định thu dọn nghỉ ngơi một chút, bỗng bên ngoài có tiếng người gõ cửa.

Thiên Vân thần thức mạnh như thế nào, vậy mà có người tìm tới cửa lại không thể phát giác được gì. Hắn vẻ mặt có chút ngưng trọng, trong đầu cũng đang suy đoán người tới sẽ là ai. Nhưng hắn hiểu được, người tới không mang ác ý, nếu người mang ác ý tới tìm hắn, sẽ không lễ phép gõ cửa như vậy.

Thiên Vân hít sâu một hơi, đi tới mở cửa tiểu viện. Đập vào mắt hắn là một bóng hình thướt tha, dung mạo xinh đẹp cực kỳ, có điều nàng này khí tức mạnh kinh khủng, chỉ sợ đã là Sinh Hoa cảnh cấp bậc. Thiên Vân vẻ mặt hơi tái, lập tức chắp tay cung kính nói. "Vãn bối Thiên Vân ra mắt tiền bối, không biết tiền bối tìm vãn bối có chuyện gì cần hỗ trợ?"

Ở nơi này, ngoại trừ Minh Hàn Tiên Tử, làm gì còn ai là nữ tu đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, Sinh Hoa nữa đây? Minh Hàn thấy Thiên Vân vẻ mặt trấn kinh, cung cung kính kính thì bật cười, mở miệng nói. "Cũng không phải người ngoài, sau này ngươi sẽ là hiền tế Thiên Quỳnh Cung ta, không cần phải quá đa lễ"

Thiên Vân nghe vậy thì ngẩn người, thế mới biết nàng này lại là trưởng bối của Tố Ngưng, sau này hắn cũng giống vậy. Thiên Vân vội vàng vâng dạ, mời nàng tiến vào trong phòng.

Minh Hàn Tiên Tử tiến vào phòng, liền tìm một chiếc ghế ngồi xuống, chằm chằm nhìn Thiên Vân một chút.

Thiên Vân cũng không biết nàng nhìn mình là có ý gì, tay chân nhanh nhẹn bưng trà rót nước, sau đó cung kính hỏi. "Vãn bối quanh năm đóng cửa khổ tu, rất ít đi ra bên ngoài, cũng chưa nghe Tố Ngưng kể qua chuyện trong cung, không biết tiền bối có thể báo cho vãn bối biết đạo hiệu của ngài"

"Ta là cô cô của Tố Ngưng, đạo hiệu Minh Hàn Tiên Tử. Ngươi sau này cứ học Tố Ngưng, gọi ta một tiếng cô cô là được". Minh Hàn Tiên Tử thấy Thiên Vân lễ phép như vậy, không khỏi gật đầu, cười nói.

Thiên Vân nghe thế không khỏi giật thót, hắn tưởng rằng đạo lữ của mình đã đủ trâu bò, không ngờ cô cô của nàng càng mạnh hơn không ít. Trong lòng không khỏi lẩm bẩm. "Sóng gió phủ đời trai, tương lai nhờ nhà vợ a. Ta hiện tại cùng mấy kẻ chuyên ôm đùi nhà vợ có gì khác nhau sao?"

Nghĩ thì nghĩ như thế, có điều hắn cũng không dám nói ra, vội vàng hỏi. "Cô cô không biết tìm Thiên Vân, có chuyện gì cần chỉ bảo? Nếu vãn bối có gì sai trái, xin cô cô lượng thứ cho"

Minh Hàn Tiên Từ lắc đầu, nhấp một ngụm trà, nói. "Ngươi rất tốt. Lần này ta đến, là muốn thương lượng với ngươi một việc"

"Không biết cô cô muốn thương lượng việc gì? Nếu không phải việc trái với luân thường đạo đức, tiểu tử làm được liền sẽ làm". Thiên Vân cũng không biết nàng muốn thương lượng cái gì, có điều nàng dù sao cũng là trưởng bối K9D5L của Tố Ngưng, sau này cũng là trưởng bối của mình, nếu không phải vấn đề quá lớn, hắn cũng không muốn làm nàng thất vọng.

Minh Hàn Tiên Tử nhìn hắn cười một cái, mở miệng nói ra suy tính của mình. "Ngươi cũng biết Tố Ngưng là thánh nữ của Thiên Quỳnh Cung. Vậy có lẽ cũng biết, sau này nàng sẽ tiếp quản chức vụ trưởng môn rồi chứ?"

Thiên Vân là người thông minh, chỉ nghe tới đây liền hiểu mục đích của nàng. Hắn mỉm cười đáp. "Vãn bối biết việc này. Ngài cứ an tâm, ta sẽ không bắt nàng phải theo ta sống tại Lạc Diệp Tiên Tông"

"Ồ! Vậy ngươi có suy nghĩ tiến về Thiên Quỳnh Cung ở lại sao?" Minh Hàn Tiên Tử lại hỏi.

"Cái này! Vãn bối cũng không có ý định này. Vãn bối sắp tới muốn đưa tiểu muội tới Thiên Quỳnh Cung một thời gian, tiện cho nàng cùng Tố Ngưng có cơ hội gặp mặt. Sau đó vãn bối sẽ tiến về ba tòa linh sơn một chuyến, tu hành một đoạn thời gian, cố gắng tăng cao thực lực. Đại kiếp sắp đến, ta muốn cố gắng tranh thủ một chút. Ta không cầu có thể bảo vệ Tố Ngưng, nàng sẽ càng ngày càng mạnh, ta chỉ muốn có sức bảo vệ chính mình, tránh để nàng bởi vì ta mà phân tâm". Thiên Vân lúc này mới nói ra suy nghĩ của mình.

Minh Hàn Tiên Tử nghe vậy thì mỉm cười, gật đầu nói. "Ngươi rất không sai, tuy rằng tu vi hiện tại hơi thấp một chút. Thế nhưng qua lần tỉ thí vừa rồi, ta biết bản lãnh của ngươi không thể dùng tu vi tính toán. Cứ quyết định như vậy đi, Thiên Quỳnh Cung trước nay chưa từng ép buộc đệ tử phải thích người này, chán ghét người kia, vạn sự đều tùy duyên. Hai người các ngươi đã thành tâm thành ý. Vậy sau lần tranh đoạt tiên bảng này, hai ngươi các ngươi cũng tổ chức hôn lễ đại điển đi thôi"

"Cái này! Cái này có phải hay không hơi nhanh một chút?" Thiên Vân ngẩn người, có chút bối rối hỏi.

Minh Hàn Tiên Tử lườm hắn một cái, hừ lạnh đáp. "Hai người các ngươi đã làm những gì, tưởng ta không phát hiện ra hay sao? Nếu không phải ta dùng thủ đoạn che giấu, chỉ sợ cao tầng Thiên Quỳnh Cung cũng đã biết chuyện này"

Thiên Vân nghe vậy sắc mặt lập tức biến đỏ, vội vàng cung kính nói. "Vậy vạn sự nhờ cả vào cô cô. Dù sao đây cũng là việc lớn, vãn bối sẽ lập tức thông tri với sư phụ"

"Tốt lắm, ta cũng không làm phiền ngươi nữa, nghỉ ngơi cho tốt đi. Cố gắng tiến vào ba vị trí đầu, xem như làm sính lễ gửi tới Thiên Quỳnh Cung đi". Mình Hàn Tiên Tử nói hết câu, thân ảnh trực tiếp tan biến.

Thiên Vân nhìn chằm chằm vào nơi nàng vừa biến mất, cái trán bắt đầu hiện lên đồ án trăng khuyết màu trắng. Hắn muốn cảm ngộ độn thuật của Minh Hàn Tiên Tử, điều này rất tốt cho quá trình cái tiến Nhất Thốn Thiên Lý.

Cứ như vậy một đêm qua đi, sáng sớm hôm sau đoàn người đã có mặt trên quảng trường, chuẩn bi theo dõi vòng đấu tiếp theo, cũng muốn nhìn xem các hạng ban thưởng có những gì.

Đúng giờ mão, Tàng Kiếm Lão Nhân thân ảnh trống rỗng xuất hiện giữa bầu không, thanh âm trầm trầm nói.
"Mười tu sĩ đứng đầu sẽ được tiến về tổ miếu, chắc các ngươi cũng rõ ràng. Có điều ba vị trí đầu sẽ được ban thưởng những gì, các ngươi chắc sẽ không biết. Hiện tại ta sẽ công bố phần thưởng ba vị trí đầu, hi vọng các ngươi xuất toàn lực, vì tông môn cũng là vì mình, tranh đoạt một trận cơ duyên"

"Tu sĩ tiến vào vị trí thứ ba, ngoài việc được tiến về tổ miếu, còn được ban thưởng những dạng phần thưởng sau. Một viên Ngưng Văn đan cực phẩm, nếu là tu sĩ Phân Chi, sẽ đổi thành một viên Phong Thân Đan cực phẩm. Hơn nữa hai loại đan dược này, toàn bộ đều không có độc tính, ăn vào sẽ không sợ gặp tác dụng phụ. Tiếp theo là một giọt chân huyết, ẩn chứa tinh hoa của một vị Hóa Hình Yêu Tu. Luyện hóa chân huyết thành công, khi đột phá cảnh giới Sinh Hoa, Nguyên Anh, sẽ thêm ra hai thành khả năng tiến giai". Tàng Kiếm Lão Nhân hai tay chắp sau lưng, cười nói.

"Cái này! Ngưng Văn đan cực phẩm a, lại còn là 10 thành phẩm chất. Tu sĩ Phong Thân cảnh ăn vào đan này, thấp nhất cũng có được một, hai trăm năm pháp lực đi". Tu sĩ toàn trường trực tiếp trấn kinh, lắp bắp nghị luận.

"Hừ! Ngưng Văn đan đã tính là gì? Chân huyết kia mới thực sự đáng quý. Muốn lấy được chân huyết, ngoại trừ yêu tu tự nguyện lấy ra, còn không, ngươi có làm cách nào cũng chỉ vô dụng. Nếu không phải yêu tu cùng chúng ta liên minh, chỉ sợ vật này sẽ không bao giờ xuất hiện". Một tu sĩ có chút hiểu biết, hừ lạnh nói.

"Thật có chuyện này? Nói như thế, chân huyết này chẳng khác nào một viên Tụ Hoa đan, Ngưng Anh đan đi". Đám người nghe thế không khỏi sôi trào, nghị luận ầm ĩ.

Tàng Kiếm Lão Nhân mỉm cười, ra dấu bảo tất cả yên lặng, tiếp tục nói. "Hạng thứ hai, ngoài những thứ nêu trên, còn có thể nhận được một kiện Cổ Bảo"

"Cổ Bảo? Cổ Bảo là vật gì? Tại sao ta chưa từng nghe tới cái tên này?"

"Ngươi tại sao không chịu đọc một ít sách? Cổ Bảo chính là pháp bảo của cổ tu sĩ. Thời đại đó trong trời đất thiên tài địa bảo nhiều vô số, cổ tu sĩ dùng những thiên tài địa bảo này, luyện chế thành pháp bảo cho mình dùng a. So sánh với pháp bảo hiện tại, linh tính hơn rất nhiều, cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều. Tuy rất nhiều kiện đã bị hư hao do thời gian, có điều so sánh với bản mệnh pháp bảo, chỉ sợ không kém chút nào"

"Lại có chuyện như vậy? Xem ra ta cũng phải tìm một chút điển tịch đọc qua mới được"

"Phần thưởng dành cho vị trí thứ nhất. Ngoài những vật phẩm kể trên còn nhận được một bình Vạn Năm Linh Tủy. Đặc biệt nhất, tu sĩ đứng đầu sẽ được chọn làm đạo tử. Từ nay có thể tiến tới tất cả các môn phái trong lãnh thổ Đại Việt, được xếp ngang hàng với Thánh Tử, Thánh Nữ các tông phái khác". Tàng Kiếm Lão Nhân lần nữa mở miệng.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.