Kết quả đã được định, Vương Ngạo cùng Phong Nam được sư huynh đệ đồng môn đưa xuống. Cả hai đều bị thương, có điều không phải rất nặng, điều trị một lát liền khỏi.
Phong Nam dù sao cũng là đệ tử của Thiên Kiếm môn, đường đường là đỉnh cấp tông môn Đại Việt, làm sao có thể thiếu đan dược chữa thương. Y được Kiếm Vô Tình cho ăn một hạt đan dược màu trắng sữa, chỉ hơi điều tức một lát, vết thương trên người lấy tốc độ mắt thường có thể thấy, nhanh chóng khép lại.
Thiên Vân cũng không quan sát Phong Nam nữa, mà tiếp tục để ý những lôi đài khác.
Lý Tuyết Kỳ cuối cùng cũng ra sân, đấu với nàng ta là một nữ đệ tử Thiên Quỳnh Cung. Tuy tu vi nữ đệ tử Thiên Quỳnh Cung cao hơn một chút, có điều Lý Tuyết Kỳ thủ đoạn cũng quá kinh khủng, chỉ ba nhịp thở nữ đệ tử Thiên Quỳnh Cung đã bại.
Thiên Vân để ý rõ, quanh người Lý Nhã Kỳ khí tượng cùng Phong Nam đồng dạng. Tuy quanh thân nàng không có kiếm khí ngang dọc, thế nhưng hoa tuyết cùng lông vũ bay múa, sức sát thương lại không kém chút nào.
Nàng này tu vi Phong Thân cảnh trung kỳ, hiển nhiên mạnh hơn Phong Nam rất nhiều.
Cứ như vậy 6 trận đấu đã qua đi, mỗi lôi đài chỉ còn 6 người, lúc này Tàng Kiếm Lão Nhân sẽ bốc thăm một lần nữa. Lần bốc thăm này sẽ quyết định ai sẽ đấu với ai.
Lôi đài thứ nhất, Dương Cầm Hổ đấu với Tố Ngưng...
Lôi đài thứ hai, Quỳnh Cơ đấu với Vân Hà...
Lôi đài thứ ba, Nguyên Phụng đấu với Hạng Chuyên...
Lôi đài thứ tư, Nam Cung Tố Tố đấu với Viên Thừa Chí...
Lôi đài thứ năn, Vương Đống đấu với Yến Nam Thiên...
Lôi đài thứ sáu, Lý Bằng đấu với Bạch Chính...
Lôi đài thứ bảy, Triệu Nhã đấu với Văn Mặc...
Lôi đài thứ tám, Lý Tuyết Kỳ đấu với Ưng Hoả...
Lôi đài thứ chín, Hà Thanh Sơn đấu với Nguyên Cung...
Lôi đài qxO6p thứ mười, Kiếm Vô Tình đấu với Trịnh Mai...
Lượt đấu này Thiên Vân được xếp đấu với một tu sĩ Phong Thân Cảnh sơ kỳ. Sau khi Lý Tuyết Kỳ đấu, hắn sẽ phải đăng tràng.
Tên tu sĩ được chỉ định đấu với Thiên Vân tên Hàn Thương. Người này vừa biết mình sẽ đấu với Thiên Vân, sắc mặt không khỏi tái nhợt, ẩn ẩn muốn từ bỏ quyền thi đấu.
Thiên Vân cũng không coi là việc gì to tát. Kẻ này lượt bốc thăm đầu tiên gặp được một gã tu sĩ Phân Chi cảnh, bình yên thủ thắng. Thiên Vân cũng là Phân Chi cảnh, có điều bản thân hắn thực lực như nào, ai chứng kiến trận đấu trước cũng sẽ biết. Hàn Thương dù có ăn gan hùm, mật báo cũng không dám xem Thiên Vân như đá kê chân.
Chưa phải chiến đấu, Thiên Vân liền dành thời gian quan chiến, những người hắn lưu ý toàn bộ còn tại trên đài. Quan sát một chút đám người này, cũng rất có lợi cho hắn.
Dương Cầm Hổ cũng đủ đen đủi, gặp phải Tố Ngưng trong lượt này. Y chỉ thủ được một hơi liền bị Tố Ngưng một chưởng vỗ bay, căn bản một chút thuật pháp cũng chưa kịp làm.
Thiên Vân nhìn ra, Tố Ngưng vậy mà cũng tu luyện qua thân thể, thực lực hiển nhiên không yếu chút nào.
Bên phía lôi đài thứ hai, Vân Hà cùng một nữ đệ tử Thiên Quỳnh Cung giao đấu. Nữ tu này tên Quỳnh Cơ, tu vi Kim Đan trung kỳ, thậm chí nhỉnh hơn Vân Hà một chút.
Có điều trước nay Phong Thân cảnh tu sĩ luôn có tiếng mạnh mẽ, nếu so sánh cùng đẳng cấp, một khi tung hết sức, Kim Đan tu sĩ rất khó chống lại.
Vân Hà đường đường là tông chủ Lạc Diệp Tiên Tông, làm sao có thể để thua ở vòng này. Vừa lên đài nàng liền xuất ra một phần đạo thụ hình chiếu. Từ xa nhìn tới, chỉ thấy sau lưng nàng xuất hiện một gốc cổ thụ cao ngàn trượng. Gốc cổ thụ vừa hiện, thiên địa linh khí lập tức biến đổi, Vân Hà tay cầm một thanh kiếm gỗ, trực tiếp chém ra ba đạo kiến mang. Kiếm mang được thiên địa linh khí quấn quanh, uy thế mạnh không thể tưởng tượng.
Thiên Vân đã từng nhìn qua kiếm này, nó tên Trảm Tam Căn. Vì sao lại gọi Trảm Tam Căn?
Tu sĩ trên người có ba loại lực lượng, một khi mất đi ba loại lực lượng này, mười phần chắc chín là chết. Không sai, là Tinh Khí và Thần.
Đây là một chiêu kiếm vô cùng khó học, ờ cảnh giới Phong Thân chỉ có thể trảm đi Khí của một người mà thôi.
Có điều ba kiếm này từ lâu đã không ai dám luyện. Nghe nói ba chiêu kiếm này quá hung ác, một khi luyện thành có thể chặt đứt cả ba kiếp của một người. Tin đồn không biết là thật hay giả, chỉ biết người luyện nó khi bước vào Tứ Tiết, chắc chắn sẽ bị thiên đạo trách phạt, mười phần chắc chín là chết.
Vân Hà xuất thủ không thể nói không nặng. Dù sao đây cũng chỉ là một trận tỉ thí mà thôi, nếu Quỳnh Cơ bị chém, sau này muốn khôi phục Khí cũng mất rất nhiều thời gian.
Quỳnh Cơ biết có đánh nữa cũng không thắng được, chỉ sợ lại bị tổn thương tới thân thể, đành cắn răng rời khỏi chiến đài. Vân Hà cứ như vậy thủ thắng.
Trên đài quan chiến của các vị lão tổ, Minh Hàn Tiên Tử lạnh nhạt nói. "Vân Hà tông chủ cũng đủ quyết liệt nha. Vậy mà xuất ra đạo thụ hình chiếu, lại còn thi triển cả Trảm Tam Căn"
Thiên Tùng Tử cười khổ, có chút áy náy nói. "Nàng từ trước tới nay tuy rằng tư chất rất tốt, có điều tính tình lại rất quyết đoán. Những việc nàng muốn làm, ngay cả sư phụ của nàng cũng không thể quản. Dù sao đệ tử quý phái cũng không xảy ra việc gì, đạo hữu cũng đừng để bụng"
"Cũng không có gì, ta cũng chưa từng nghĩ Quỳnh Cơ sẽ thủ thắng. Có điều Trảm Tam Căn từ lâu đã không ai luyện, Vân Hà không biết chuyện này hay sao?" Minh Hàn Tiên Tử khoát khoát tay, lại nghi hoặc hỏi.
"Biết! Có điều nàng không nghe lời khuyên, sư phụ của nàng cũng không thể làm gì. Dù sao thiên địa đã biến, kiếp nạn sắp hiện. Bây giờ luyện hay không luyện cũng không quá ảnh hưởng. Nếu trời giáng lôi phạt, vậy cũng phải chờ nàng đột phá Tứ Tiết. Đại kiếp đã sắp tới, tăng cao thực lực vẫn là điều cần đặt lên hàng đầu, không phải sao?". Thiên Tùng Tử lắc đầu, thở dài nói.
"Cũng đúng, đột phá Tứ Tiết sao mà khó, hiện hại tăng lên thực lực vẫn tốt hơn. Bo bo quan điểm cũ, chỉ sợ một khi đại kiếp tiến đến, cái mạng cũng chưa chắc giữ được". Minh Hàn Tiên Tử gật đầu, ánh mắt lại chuyển sang một lôi đài khác.
Lại nhìn về phía lôi đài thứ ba, Nguyên Phụng thế mà thua. Nàng bị một thanh niên tên Hạng Chuyên đả bại, người này tu vi thậm chí yếu hơn Nguyên Phụng một ít, có điều kinh nghiệm chiến đấu rất nhiều, nàng căn bản bị đè ra đánh, cuối cùng đành phải bỏ cuộc.
Thiên Vân sớm đã đoán được tình huống này, Nguyên Phụng mạnh thì có mạnh, chẳng qua chưa từng rời núi lịch luyện, thua trên tay một người kém mình không xa, cũng chẳng phải điều gì quá khó hiểu. Nguyên Phụng rất nhanh đã bay trở về, Thiên Vân cũng chỉ gật đầu chào hỏi nàng một cái, ánh mắt nhìn về phía lôi đài thứ tám.
Lý Tuyết Kỳ lần này đấu với một thanh niên tên Ưng Hỏa. Ưng Hỏa này xuất thân từ Thiên Ưng môn, một tam lưu tông môn, nhìn mặt đoán tuổi, khoảng chứng 25, 26 gì đó. Người này tu vi Phong Thân cảnh trung kỳ đỉnh phong, hơi thở cũng rất ổn, hiển nhiên kẻ này cũng thuộc dạng thiên tài.
Hai Người đánh có qua có lại, mãi vẫn chưa thể phân ra thắng bại. Có điều Thiên Vân nhận ra, Lý Tuyết Kỳ đang ẩn giấu thực lực. Trong chiến đấu, nàng này luôn bảo trì trạng thái thong dong, một cái phất tay, một cái niệm quyết đều ưu nhã cực kỳ. Về phần đối thủ của nàng, từ đầu tới cuối chật vật không thôi, càng đánh ưu thế càng nghiêng về một phía.
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm