Thiên Vân vẫn như thường ngày, chuyển hóa linh tính rồi tu luyện. Hiện tại hắn chỉ còn cách Phân Chi cảnh hậu kỳ một bước ngắn. Hai gốc đạo thụ, mỗi gốc đã có sáu chi lớn, chồi non thứ bảy cũng đã có dấu hiệu hình thành. Chỉ cần chồi non này vươn mình phát triển, xuất hiện tán lá, Thiên Vân sẽ chính thức bước vào Phân Chi cảnh hậu kỳ.
Hơn ba năm, từ Phân Chi cảnh sơ kỳ bước vào trung kỳ đỉnh phong, tốc độ này đã rất tốt, so sánh với tuyệt thế thiên tài, chỉ kém một chút mà thôi.
Nhìn vào thức hải, thần hồn Thiên Vân đã vô cùng ngưng thực, thần niệm hiện tại cũng đã vươn xa tới 3200 mét. Thiên Vân dự đoán, nếu mình bước vào Phân Chi cảnh hậu kỳ, vậy có lẽ thần niệm sẽ bao phủ tới gần 4000 mét xa. Thần hồn của hắn tốc độ phát triển cực nhanh, tuy hiện tại chỉ có môn Đạo Thụ Triết Hồn phát huy tác dụng lớn nhất. Thế nhưng như vậy cũng đủ, sau này nếu có dịp săn giết ma tu, hắn tin thần hồn sẽ càng khủng bố. Phệ Hồn Ma Kinh sớm đã viên mãn, có điều từ lâu Thiên Vân chẳng buồn vận chuyển.
Khí hải Thiên Vân thay đổi không lớn, tổng lượng linh lực tuy rất nhiều, chẳng qua vẫn chưa thể thành biển.
Lúc này Thiên Vân đang khoanh chân ngồi trong phòng của mình, thần tình có chút do dự. Hắn nhìn vào thể nội, chỉ thấy linh tính đã khô cạn, chuyển hóa bao nhiêu liền bị hấp thu bấy nhiêu. Thiên Vân biết, một khi đột phá Phân Chi cảnh hậu kỳ, lượng linh khí cần phải hấp thu sẽ rất lớn. Đột phá cảnh giới không chỉ tăng lên bản thân đạo thụ, kể cả tổng lượng linh lực cũng phải tăng mạnh mới được. Hiện tại chỉ dựa vào việc hấp thu linh thảo, vậy không biết đến bao giờ cho đủ.
Thiên Vân cắn răng, xuất ra bốn viên cầu. Những viên cầu này có xanh, có đỏ, yêu khí nồng đậm tới cực điểm. Đây chẳng phải mấy viên yêu đan Thiên Vân thu thập được trong bí cảnh hay sao, còn có một viên lấy được từ Hỏa Diễm Điểu đây này.
Bản thân Thiên Vân vốn nuôi ý định cất giữ, đợi khi mình bước vào Phân Chi cảnh đỉnh phong, hấp thu những yêu đan này đột phá Phong Thân cảnh. Thế nhưng hiện tại xem ra, lượng linh khí hắn cần quá lớn, nếu không dùng yêu đan, vậy không biết bao giờ mới có thể đột phá.
Đã làm quyết định, Thiên Vân cũng không do dự nữa. Hạ Thi Phệ Linh Kinh một lần nữa vận chuyển, linh tính của yêu đan lập tức bị thôn phệ, cắn nuốt. Yêu đan là tinh hoa của một tam phẩm yêu thú, bên trong năng lượng quá mức khổng lồ, Thiên Vân phải dùng năm phút đồng hồ mới hấp thụ xong một khỏa.
Lại nhìn vào đan điền, chỉ thấy một đoàn linh tính màu tvrUY xanh đang lặng lẽ trôi nổi. Đoàn linh tính này to như một vầng mặt trời, tuy nhiên với tốc độ hấp nuốt cùng chuyển hóa của hai gốc đạo thụ, như vậy vẫn còn chưa đủ.
Thiên Vân lại cắm răng hấp thu một khỏa.
Lần nữa nhìn vào đan điền, chỉ thấy linh tính đang xẹp đi một cách nhanh chóng, chỉ một thời gian ngắn nữa thôi sẽ không còn gì.
Thiên Vân khổ sở không thôi, thầm than. "Bao nhiêu công tích góp, cứ như vậy không còn"
Tuy rằng tiếc rẻ, có điều hắn cũng không dừng lại, tiếp tục hấp thu khỏa thứ ba sau đó là khỏa thứ tư.
Rất may cho Thiên Vân, sau khi khỏa yêu đan thứ tư được hấp thu, tốc độ hấp nuốt của hai gốc đạo thụ đã yếu dần. Có thể tính toán, với tốc độ hấp nuốt như thế này, khả năng cao đoàn linh tính này vẫn còn thừa.
Trong đan điền. Trên thân hai gốc đạo thụ lúc này, hai chồi nhỏ đã đâm rách thân cây, chậm rãi thành hình, tốc độ vươn ra cũng rất nhanh. Bắt đầu khai chi tán diệp, chỉ chốc lát nữa thôi sẽ hoàn toàn phát triển tới tối đa.
Lại nhìn xuống dưới, chỉ thấy mênh mông sông dài đã lớn thêm không ít. Lúc này gọi nó là biển cũng không phải không được.
Nhìn vào thức hải, chỉ thấy thần hồn lại ngưng thực thêm một chút, ngũ quan càng thêm tinh xảo.
Thiên Vân mở mắt, cố gắng khiến tâm tình bình ổn, chỉ mỉm cười nói một câu. "Phân Chi cảnh hậu kỳ cũng chỉ có thế"
Nói xong hắn liền xuất ra một viên Tĩnh Tâm đan ăn vào. Trước khi rời đi, Lý Hạo đã đưa cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật, trong này cũng có không ít đan dược, Tĩnh Tâm đan cũng có mười viên nhiều. Hơn nữa những đan dược này phẩm chất đều rất tốt, thấp nhất cũng là thượng phẩm"
Thiên Vân đã quá quen với việc đốn ngộ, ngựa quen đường cũ, bắt đầu cảm ngộ độn thuật cùng Luân Hồi Đao Pháp.
Nửa tháng trôi qua, Thiên Vân cuối cùng cũng từ trong trạng thái đốn ngộ trở ra, vẻ mặt lúc nào cũng mang ý cười.
"Nhất Thốn Thiên Lý ta đã cảm ngộ không sai, có điều vẫn chưa phải cực hạn. Về phần Luân Hồi đao pháp, đao thứ hai xem như đã thành, có điều vẫn chưa chính thức viên mãn, ta vẫn phải cố gắng thêm. Đao thứ nhất cứ gọi "Tương Tư", về phần đao thứ hai, cứ gọi "Đoạn Duyên" đi". Thiên Vân lẩm bẩm một mình, cuối cùng hắn thở ra một hơi, mở cửa đi tới mạn thuyền.
Ngày hôm nay Dương Cầm Long cầm lái, thấy Thiên Vân đi ra ngoài, mỉm cười nói. "Vân sư đệ tu luyện rất chăm chỉ nha, thế nào tiến triển tốt chứ?"
"Cũng có một chút, chẳng qua so với các ngươi, ta vẫn là kém xa tít tắp". Thiên Vân gật đầu cười, nói xong liền hướng mũi thuyền đi tới.
Thiên Vân càng đột phá, tướng mạo cùng khí chất càng tăng lên. Trước kia gọi hắn là tiên nhân bị đọa xuống phàm trần, hiện tại đã không còn từ nào để nói nữa. Cái gì ôn nhuận như ngọc, cái gì tuyệt thế kiếm tiên, cái gì nhân gian trích tiên, tất cả gắp hắn chỉ có thể ngà mũ cúi đầu.
"Vân huynh lại có đột phá nha, khí chất lúc này quả thực yêu nghiệt. Người như ngươi không có dăm ba cái đạo lữ, cũng thật ủy khuất cho ngươi". Thiên Vân tâm tình vừa mới tốt một chút, vừa nghe được giọng nói của Hà Thanh Sơn, tâm tính ấy lập tức chìm xuống đáy cốc.
"Hà huynh chớ nói giỡn, ta thật không tiếp thụ nổi trò đùa của ngươi a". Thiên Vân một bộ khó xử, lắc đầu nói.
Hà Thanh Sơn từ trên phi xa bay tới, cười thần bí nói. "Ta đây là nói thật, Nam Cung thánh nữ vừa rồi thấy ngươi đi ra, còn hướng ta truyền âm đây này"
Thiên Vân khóe miệng không khỏi giật giật, thầm kêu khổ không thôi. Trong tông môn có quy định cấm sử dụng thần niệm dò xét, hắn lúc đầu còn cảm thấy phiền phức. Giờ đây hắn ước gì khắp nơi đều có hạn chế này, cũng miễn cho hắn gặp phải rắc rối.
"Nam Cung thánh nữ nói gì nha". Thiên Vân tuy rằng rầu rĩ, có điều vẫn muốn biết nàng này nói cái gì.
Hà Thanh Sơn một bộ nghiêm túc đáp. "Thánh Nữ nói, kì thực ngươi hiểu lầm, nàng chỉ muốn cùng ngươi kết thành huynh muội mà thôi"
Thiên Vân vẻ mặt mộng bức, không hiểu Nam Cung Tố Tố trong hồ lô chứa thứ gì. Có điều huynh muội cùng đạo lữ không đồng dạng, hắn cũng yên tâm một chút. Chắp tay hướng Hà Thanh Sơn nói. "Phiền huynh đài nói với thánh nữ, kẻ hèn tu vi yếu ớt, thật không dám mạo phạm. Ta nguyện ý gọi nàng một tiếng tỷ tỷ, về phần kết giao huynh muội, tha thứ ta không thể nghe theo"
Hà Thanh Sơn nghe vậy thì trợn mắt, hắn có nghĩ nát óc cũng không thể nghĩ ra, Thiên Vân lại sẽ trả lời như vậy. Hắn giơ ngón tay cái lên, hướng Thiên Vân nói. "Cao minh, Vân huynh quả nhiên cùng ta là người một đường"
Thiên Vân khóe miệng lại lần nữa giật giật, cái trán nổi lên gân xanh. Chỉ muốn vung chân hướng tên này đạp cho mấy cước.
Thấy Thiên Vân làm bộ muốn đánh, Hà Thanh Sơn lập tức xua xua tay, hề hề nói. "Vân huynh bình tĩnh một chút, đừng nóng vội. Ta nói ngươi nghe, trong tu chân giới này có biết bao nữ tử tu vi thấp, muốn ôm đùi các vị đại lão bay lên? Nhiều lắm, nhiều lắm. Thế nhưng ta hỏi huynh, vì cái gì họ lại lọt vào mắt các vị tiền bối kia? Chẳng phải nhờ vào dung mạo hay sao? Bọn họ làm được, chúng ta cũng làm được a. Ta dự định mở ra một hội nhóm, tập hợp những người như chúng ta, sau này tìm kiếm vài vị nữ tiền bối, ôm đùi đi tới đỉnh phong, vừa không phải lo tài nguyên, vừa có người bảo hộ, vậy chẳng phải rất tốt sao?"
Thiên Vân nghe vậy, triệt để không nói nổi, hai bàn tay nắm thành quyền, muốn xông tới tẩn tên này một trận cho hả dạ.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ