Thiên Vân đã đột phá Phân Chi, cũng đã tiến hành hai lần đốn ngộ, hiện tại là lúc tiến vào Vạn Pháp Trì tu luyện.
Vạn Pháp Trì, cái tên này làm người ta liên tưởng tới Vạn Pháp đan. Có điều không giống, Vạn Pháp đan giúp tu sĩ tiến hành cảm ngộ thần thông, thuật pháp nhanh hơn, loại đan này Nghịch tu sử dụng rất nhiều. Người ta nói Thuận tu có Tĩnh Tâm đan, Nghịch tu có Vạn Pháp đan là vì vậy.
Về phần Vạn Pháp Trì, nó không liên quan gì tới việc tìm hiểu thần thông thuật pháp, mà nó giúp tu sĩ gia tăng khả năng vận chuyển công pháp, đẩy nhanh tiến độ tu luyện. Ao này có công dụng cả với tu sĩ Phong Thân, Sinh Hoa, thế mới nói nó là một trong ba trọng địa của Lạc Diệp Tiên Tông. Những tu sĩ môn phái khác muốn tiến về tu luyện, cái giá phải trả sẽ không hề nhỏ.
Vạn Pháp Trì là một hồ nước nằm sau Nghênh Vân Phong, ngày đêm có Phong Thân cảnh chân nhân trông giữ cẩn mật. Người có thể tiến vào Vạn Pháp Trì, nếu không phải chiến công hiển hách, cũng là hạng người có chỗ dựa lớn. Tỉ như Nghiêm Trấn, Vân Hà thánh nữ. Những người này muốn tiến vào Vạn Pháp Trì, chỉ cần đưa ra một số lượng lớn tài nguyên liền tốt. Về phần đám người như Thiên Vân, nếu không phải vì thi đấu nội môn giành vị trí cao, vậy đừng bao giờ mơ tưởng.
Vừa tiến về Nghênh Vân Phong, Thiên Vân lập tức bị người cản lại. Đây là một trung niên nam tử, tu vi Phong Thân cảnh hậu kỳ, người này lông mày tựa hai con sâu róm, biểu tình có chút không tốt cho lắm.
"Đệ tử Thiên Vân, bái kiến tiền bối. Ta lần này tiến về Vạn Pháp Trì muốn tu luyện một đoạn thời gian, đây là lệnh bài thân phân của ta. Lần nội môn thi đấu trước, ta đoạt được vị trí thứ nhất, xin mời tiền bối kiểm tra". Thiên Vân vội vàng lấy ra lệnh bài, kính cẩn nói.
"Ồ! Ngươi chính là Thiên Vân a. Không sai, không sai. Đám tiểu bối kia thường ngày dựa dẫm quan hệ, không coi phép tắc ra gì, năm nào cũng tiến vào Vạn Pháp Trì một lần, ta còn tưởng ngươi cũng giống bọn chúng đây". Vị chấp sự biết là Thiên Vân đến liền không khỏi mỉm cười, cũng không quên nói móc đám người Nghiêm Trấn một phen.
Thiên Vân chỉ biết cười trừ, không dám đàm tiếu chuyện này, thân phận hắn còn rất nhỏ bé, không biết giữ mồm giữ miệng, chết lúc nào không ai biết.
"May cho ngươi. Thời điểm hiện tại vừa lúc Vạn Pháp Trì khôi phục, lại không có người tiến vào tu luyện, ngươi vào đi thôi. Ngươi giữ lấy miếng ngọc bài này, khi miếng ngọc bài này chuyển thành màu đỏ, ngươi đi ra là được". Vị chấp sự gật đầu cười, lại đưa cho Thiên Vân một miếng lệnh bài màu trắng, sau đó để hắn đi vào.
"Đa ta tiền bối chỉ điểm, vậy đệ tử xin phép vào trong tu luyện". Thiên Vân vội vàng chắp tay, rảo bước đi vào bên trong.
"Không sai! Rất ổn trọng, cũng rất biết cách đối nhân xử thế. Nếu kẻ này tư chất tốt một chút, có lẽ sẽ không thua kém gì Nghiêm Trấn. Ài! Đáng tiếc a". Vị chấp sự nhìn theo bóng lưng Thiên Vân rời xa, cảm khái nói.
Thiên Vân không biết vị chấp sự thưởng thức chính mình, cho dù biết, hắn cũng không để tâm. Thiên Vân hiểu mình có vị trí nào trong lòng các vị cao tầng Lạc Diệp Tiên Tông, đừng tưởng hiện tại họ đối tốt với hắn mà nhầm, nếu không phải vì hắn cống hiến lớn, giúp họ biết trước tiên cơ, vậy hắn cùng đám nội môn đệ tử ngoài kia, không khác biệt lắm.
Vạn pháp trì được bao quanh bởi vô số cấm trận, nếu không có lệnh bài màu trắng trong tay, muốn tự tiện xông vào, chỉ e Sinh Hoa cảnh tu sĩ cũng chẳng thể chống nổi ba hơi thời gian, liền bị chém giết.
Nghe nói, năm xưa khai tông tổ sư đã cất công bày một đại trận cấp cao tại đây. Với thủ đoạn của ông năm đó, thế hệ hiện nay gần như không ai có thể bì nổi. Cũng chính vì có đại trận này, Lạc Diệp Tiên Tông mới sừng sững không đổ cho tới thời điểm hiện tại.
Bước qua trận pháp, Thiên Vân chỉ thấy thân hình có chút nhẹ tênh, khi trở lại trạng thái bình thường, hắn đã thấy mình đứng ở một nơi xa lạ. Nơi này không phải trên đỉnh Nghênh Vân Phong, nói nó là bên trong một lòng núi thì thích hợp hơn. Vị trí trung tâm có một hồ nước rộng khoảng 100 mét vuông, bốn góc dựng tượng tứ linh Long Ly Quy Phụng.
Tứ linh miệng phun thần thủy, mỗi con một màu sắc khác nhau. Miệng rồng phun ra thần thủy có màu vàng ánh kim, đầu phượng hoàng phun thần thủy đỏ rực như lửa, đầu kỳ lân phun ra thần thủy màu lam, đầu kim quy phun ra thần thủy có màu lục.
Dưới hồ nước sâu, bốn loại thần thủy xoay tròn, có điều lại không tan vào nhau, mà cứ như vậy quyện lại, kì dị vô cùng. Đi tới gần quan sát, chỉ thấy mùi thơm nhức mũi. Hít sâu một ngụm, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, thư sướng không thôi. Tu vi Thiên Vân vừa mới đột phá, ngay lúc này lại bắt đầu rục rịch muốn tăng.
Thiên Vân không khỏi chấn kinh, hắn biết ao này vô cùng thần kỳ, có điều chỉ hít một ngụm khí, tu vi đã bắt đầu rục rịch, vậy cũng quá khoa trương rồi.
Thiên Vân cũng không có thời gian mất công tìm hiểu ngọn ngành bí mật, hắn khí vận kém cỏi, muốn hiểu hoàn toàn bí ẩn nơi này, vậy không thực tế cho lắm. Những việc vơ vét tạo hoá như này, chỉ có thể đợi đám khí vận chi tử tiến tới làm mà thôi.
Thiên Vân lập tức trút bỏ y phục, chỉ để lại một chiếc quần cộc, tiến vào Vạn Pháp Trì, bắt đầu quá trình tu luyện.
Vừa tiến vào trong ao, Thiên Vân chỉ thấy có vô số khí vụ hướng lỗ chân lông chui vào, dọc theo kinh mạch, bắt đầu tiến vào huyệt vị, sau đó nắng đọng trong đan điền.
Một loại tê tái cảm giác dâng lên, Thiên Vân không khỏi rên khẽ, thân thể lập tức buông lỏng, bắt đầu vận chuyển công pháp.
Ở trong loại tình huống như thế này, Thiên Vân không dám lần nữa vận chuyển ba môn công pháp cùng lúc. Nơi này có tới bốn loại lực lượng cùng lúc rót vào người, hắn không dám xác định, liệu đồng thời vận chuyển quá nhiều công pháp, có thể dẫn tới bốn loại lực lượng mất cân bằng hay không. Nếu điều tồi tệ này xảy ra, dám chắc thân thể hắn sẽ bị loại lực lượng này phá hủy, hoặc cũng có thể làm nơi này bạo tạc, hỏng mất.
Thiên Vân tự mình hiểu mình, khí vận của hắn vô cùng thấp, nếu cố tình làm loạn, chỉ sợ chín phần mười là ăn quả đắng.
Nghĩ như vậy, Hạ Thi Phệ Linh Kinh liền bắt đầu vận chuyển. Một vòng chu thiên, trước đây Thiên Vân phải mất một cái hô hấp mới hoàn thành. Hiện tại một lần hô hấp, hắn có thể vận chuyển hai mươi cái chu thiên. Lại thêm nơi này linh khí dày đặc, tốc độ tiến triển của hắn vô cùng nhanh.
Vận chuyển chu thiên cùng chuyển hoá linh tính hoàn toàn khác nhau. Một cái là qua môi giới, tinh lọc ra năng lượng, cuối cùng mới rót vào đạo thụ. Một cái là trực tiếp hấp thu, thẳng hướng đạo thụ rót vào, tốc độ hiển nhiên có khác. Điều này lý giải, vì sao Thiên Vân chuyển hoá nhiều linh tính như vậy, mới chỉ vừa đột phá Phân Chi cảnh. Nên nhớ, linh tính Thiên Vân từng hấp thu, phần lớn đều là tu sĩ cùng yêu thú có tu vi bằng, hoặc trên hắn rất nhiều. Đám linh tính này tuy rất tinh thuần, có điều những loại năng lượng xấu vẫn phải có. Năm xưa Hạ Thi Điệp vì cái gì nổi điên, vì cái gì một thân nghiệp lực, chính là vì không chịu tinh lọc loại năng lượng trái chiều này mà ra.
Thiên Vân thì khác, hắn chỉ có thể hấp thu loại năng lượng tốt cho thân thể, nếu hắn hấp thu toàn bộ, vậy giờ này hắn đã không còn duy trì được hình dạng con người, chỉ sợ đã hoá bướm từ lâu. Nếu thay thế việc chuyển hoá linh tính bằng việc vào Vạn Pháp Trì Tu Luyện, vậy hắn đã không phải khổ sở, bị người coi như phế vật.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, Vạn Pháp Trì là trọng địa của Lạc Diệp Tiên Tông, muốn tiến vào tu luyện, ắt phải trả một cái giá vô cùng lớn. Còn chuyển hoá linh tính, Thiên Vân có thể săn giết yêu thú, hấp thu linh tính từ Linh Khí, Pháp Khí, rất nhiều 1yH3b cách. Với tư chất của hắn, nếu tu luyện ở ngoài, với nồng độ linh khí mỏng manh đến đáng thương, vậy đến ngày nào, tháng nào mới có thể đột phá? Với tu vi Phân Chi, cho hắn khoanh chân ngồi đến già, chưa chắc đã tăng lên một cảnh giới. Bản thân hắn là bán cổ, tại sao không dùng thiên phú tu luyện? Tại sao phải men theo lối mòn, làm một cái phàm nhân tu tiên?
Thiên Vân trước kia rất bài xích cái thân phận bán cổ, có điều nếu hắn không phải bán cổ, vậy giờ này chắc hắn vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác, sống không có mục đích đến hết đời. Trong lúc bất tri bất giác, Thiên Vân đã tiếp nhận thân phận của mình, cũng không còn bài xích như trước nữa. Trong tâm thức của hắn, chỉ cần mình đủ cường đại, vậy những kẻ ghen ghét cứ trực tiếp giết là được. Thiên Vân chưa từng lạm sát kẻ vô tội, trên thân một sợi nghiệp lực cũng không có, nói rõ hắn và những con cổ khác không giống.
Bốn loại lực lượng ở ngoài vốn chưa từng hoà hợp, vậy mà khi đi qua kinh mạch, huyệt vị lại hoà hợp đến lạ. Sau khi vận hành xong một cái chu thiên, bốn loại lực lượng này lập tức trở thành chất dinh dưỡng, theo linh căn tiến vào đạo thụ.
Gốc đạo thụ màu vàng hiện tại đã cao tới ngàn trượng, tuy vẫn không bằng gốc đạo thụ màu lam, nhưng khí cơ ẩn ẩn lớn hơn một chút. Cành cây to, nơi đoạn thân thứ 13 đã phát triển tới tối đa, cành lá rậm rạp, tán lá che rợp cả một vùng trời. Đúng lúc này, đoạn thân thứ 12 cũng bắt đầu phát sinh dị biến.
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm