Thiên Vân vẫn ngồi ở đỉnh núi, nhắm mắt cảm ngộ, không hề hay biết mình thu được cực lớn ban thưởng.
Một tuần... Hai tuần...
Mãi tới tuần thứ ba, lúc này thân thể Thiên Vân mới có chút động đậy. Mí mắt hắn bắt đầu khiêu động, mất một lúc mới hoàn toàn bừng tỉnh.
Thiên Vân nhìn một chút thân thể, lại nhìn một chút mây trời, miệng khẽ nhếch, đứng thẳng người, bước ra một bước. Một bước bước ra, thân ảnh hắn vẫn còn yên tại vị trí cũ, có điều ở nơi đó cách xa năm trăm trượng, cũng xuất hiện một thân hình đứng chắp tay, ngước mắt nhìn lên trời.
"Độn pháp này cứ gọi Nhất Thốn Thiên Lý đi". Thiên Vân mỉm cười, phóng thích thần niệm. Lúc này chỉ cần nơi nào thần niệm của hắn có thể quét tới, nơi đó hắn liền có thể tiến đến, vô cùng kỳ diệu
Thiên Vân lúc đầu, vốn muốn sáng tạo một môn độn thuật, có thể giúp mình đi tới bất kỳ nơi đâu trong tầm mắt. Chỉ là hắn nghĩ quá đơn giản, nếu làm được như vậy, đã không có Thuấn Di, đã không có Thượng Hoa Phiêu.
Tuy hắn chỉ có thể di chuyển tới nơi thần niệm có thể bao phủ, thế nhưng vậy cũng đủ rồi. Thần niệm của Thiên Vân hiện tại có thể bao phủ hơn 2000 mét, nếu hắn muốn chạy, may ra Sinh Hoa cảnh tu sĩ mới có thể bắt được. Thủ đoạn bực này, hắn đủ tự tin nghiền ép tu sĩ cùng cảnh giới. Hơn nữa hắn mới chỉ khai chi tán diệp một lần, hắn vẫn còn rất nhiều lần đột phá, vẫn còn có thể đốn ngộ.
"Tiểu tử, tới chính điện một chuyến, ta có việc muốn trao đổi với ngươi đây". Thiên Vân vừa định trở về động phủ, đúng lúc này giọng nói của Lý Hạo vang lên bên tai.
Thiên Vân nghe vậy lập tức quay đầu, thẳng hướng Bắc Hà Phong chủ điện mà đi.
Vừa bước vào chủ điện, Thiên Vân đã thấy Lý Hạo đang ngồi uống trà, vẻ mặt mang theo tươi cười.
"Đệ tử bái kiến sư tôn. Không biết sư tôn tìm đệ tử có việc gì?" Thiên Vân lập tức chắp tay, cung kính hỏi.
"Ngồi đi! Nơi này không có người ngoài, cũng không cần khách sáo như vậy". Lý Hạo chỉ vào vị trí đối diện, nói.
Thiên Vân cũng không lên tiếng phản đối, lập tức đi tới, rót thêm cho Lý Hạo một ít trà, cũng rót cho mình một chén mới ngồi xuống.
Lý Hạo vốn rất thưởng thức thiên phú trận pháp của Thiên Vân, càng thưởng thức hơn với cách đối nhân xử kG0fp thế của tên đệ tử này. Thấy Thiên Vân ngồi xuống, lúc này ông ta mới lấy ra chiếc nhẫn trữ vật Thiên Tùng Tử ban thưởng, đưa cho đệ tử, miệng nói. "Các vị lão tổ đã thống nhất ban thưởng cho ngươi một kiện cực phẩm linh khí, 10 vạn thượng phẩm linh thạch, 100 vạn trung phẩm linh thạch, ngươi nhìn một chút"
Thiên Vân nghe vậy sắc mặt không khỏi lộ vẻ vui mừng, cẩn thận nhận lấy nhẫn trữ vật, thần niệm đảo quanh một lượt.
Bên trong nhẫn trữ vật linh thạch nhiều vô số, hàm lượng linh khí ẩn chứa vô cùng cao. Thiên Văn lấy hai khối linh thạch ra nhìn một chút. Một khối màu xanh ngọc, một khối màu trắng.
Thiên Vân thấy được, khối linh thạch màu xanh ngọc nồng độ linh khí gấp cả trăm lần khối màu trắng, hiển nhiên là thượng phẩm linh thạch. Hắn vui mừng quá đỗi, thầm hô may mắn, may mắn vì mình đã để lộ tin tức mới vớt được chỗ tốt lớn như vậy.
Có số linh thạch này, hắn chẳng cần phải ra ngoài chém giết yêu thú, đóng của bế quan chục năm liền có thể thẳng tiến Phong Thân cảnh rồi.
Thần niệm hắn lại lần nữa tiến vào nhẫn trữ vật, từ bên trong lấy ra một thanh đao.
Đao nay cùng Dạ Vũ đao tạo hình không khác, chỉ có điều màu sắc bất đồng mà thôi. Thanh đao này tuy cũng có màu đen, thế nhưng không phải là loại đen kịt như Dạ Vũ đao, mà toàn thân trong suốt như thủy tinh, thỉnh thoảng mới có một ít màu sắc khác. Những màu này phần lớn có màu xám, tựa như sương khói. Chẳng những không làm thanh đao trở nên kém thẩm mĩ, ngược lại càng tôn lên vẻ mờ ảo. Nếu để ý nhìn kĩ sẽ thấy, thanh đao này thỉnh thoảng tán phát một ít ánh sáng lập loè.
Nhìn tới những điểm lốm đốm sáng này, Thiên Vân lập tức liên tưởng tới mênh mông tinh hà, hùng vĩ tráng lệ không gì diễn tả nổi.
"Tinh Vẫn thạch". Thiên Vân hấp một ngụm khí lạnh, lẩm bẩm nói.
"Đúng là nó, ngươi có được một kiện linh khí làm từ Tinh Vẫn thạch, ở trong cảnh giới Phân Chi, gần như không có đối thủ rồi". Lý Hạo cười ha hả, gật đầu nói.
Thiên Vân đã từng xem qua một quyển cổ tịch, có đề cập tới loại vẫn thạch này. Theo lời đồn, loại khoáng thạch này là kết tinh của một ngôi sao. Lúc một ngôi sao sụp đổ, sẽ giải phóng vật chất ẩn chứa bên trong, một số ít bị nhiệt độ giải phóng nung chảy, hoà làm một, biến thành Tinh Vẫn Thạch. Khoáng thạch này cứng cỏi vô cùng, cũng nặng vô cùng. Không dùng Sinh Hoa Thần Hoả hoặc Nguyên Anh chi hỏa luyện hóa chục ngày, căn bản là không thể làm nó nóng chảy, cũng đừng mong làm nó tổn hại dù chỉ một chút.
Thiên Vân hai tay run run đón lấy thanh đao, yêu thích không thể rời tay.
"Trở về lại nhìn đi, đoạn thời gian tới Đại Việt sẽ diễn ra một trận thịnh hội, ngươi có muốn tham gia hay không?" Lý Hạo thấy đệ tử say mê, không khỏi cười nói.
"Thịnh hội? Không biết là thịnh hội gì? Xin sư tôn nói rõ". Thiên Vân vội đeo nhẫn trữ vật lên tay, quay sang hỏi.
Lý Hạo lúc này mới đem chuyện Long Phụng Tiên Bảng nói ra.
Thiên Vân nghe thế, cũng không lập tức đưa ra đáp án, chỉ hứa nếu thấy hợp lý sẽ tham gia.
Thiên Vân hiện tại không muốn quá nhiều lộ mặt, hắn vẫn muốn ẩn tàng thực lực một chút. Lại nói hiện tại hắn có nắm chắc bước vào Phong Thân cảnh, cũng không đặc biệt ham hố danh lợi, chẳng qua nếu phần thưởng thực sự khiến hắn động tâm, vậy tham gia một chút cũng không phải không thể.
Thiên Vân trở về động phủ, lần nữa thấy được muội muội.
Thu Phượng sau khi ăn vào cực phẩm Trú Nhan đan, dung mạo hiện tại chẳng khác nào thiếu nữ tuổi đôi mươi. Xinh đẹp chẳng khác gì tiên tử, dù sao nàng cũng là muội muội cùng cha cùng mẹ với Thiên Vân, dung mạo tất nhiên sẽ không thua kém hắn bao nhiêu.
"Tiểu Phượng! Hiện tại muội tin ta rồi chứ, lúc này nói muội 18 tuổi, bảo đảm không ai nghi ngờ". Thiên Vân cười ha hả, vui vẻ nói.
"Ca! Không cho trêu chọc ta". Thu Phượng đỏ mặt, giậm chân nói.
"Được rồi! Được rồi! Sắp tới sơn môn sẽ đóng lại, muội có muốn trở lại cố thổ, nhìn một chút thế gian hay không?" Thiên Vân nhớ tới việc Lạc Diệp Tiên Tông sắp phong bế sơn môn, lúc này mới hỏi.
"Để ta suy nghĩ một chút, huynh cũng mau đón chị dâu tới đi, ta rất muốn nhìn xem nàng là ai đây. Nếu không thể xuất sắc như Vân Hà thánh nữ, vậy ta sẽ phải xem xét lại đây". Thu Phượng vẫn như trước, một bộ líu lo đùa nghịch.
"An tâm, nàng rất nhanh sẽ tới". Thiên Vân chắc chắn đáp.
Cứ như vậy hàn huyên một lúc, Thiên Vân lần nữa trở lại phòng luyện công, đóng cửa bế quan. Hắn muốn tìm hiểu Long Huyết Luyện Thể, sau khi tìm hiểu xong, hắn còn muốn tiến về Vạn Pháp Trì một chuyến đây.
Tu luyện quên ngày tháng, Thiên Vân lại lần nữa không ăn không ngủ, một đường tìm hiểu Long Huyết Luyện Thể. Tuy môn thể pháp này đã bị cải biên, có điều tinh túy vẫn không sai biệt lắm. Thiên Vân đã luyện tới tầng thứ hai, hiện tại luyện lại, cũng không tốn quá nhiều thời gian.
Cứ như vậy, một tháng thời gian qua đi, Thiên Vân chỉ thỉnh thoảng ra ngoài hỏi thăm muội muội, tuyệt nhiên không rời khỏi động phủ dù chỉ một bước.
Một tháng này tu tiên giới xảy ra đủ thứ chuyện.
Một môn phái tu tiên hạng ba gọi Phượng Nghê sơn, trong vòng một đêm biến mất, không có bất kỳ tin tức nào được thả ra. Không có một tu sĩ nào từng thấy người của sơn môn này, tựa như môn phái này đột nhiên bốc hơi khỏi thế gian.
Một nhóm tu sĩ Phong Thân cảnh tiến vào Hải Vân Lĩnh, toàn bộ mệnh đăng đều dập tắt.
Ba toà linh sơn quảng thu đệ tử, chuẩn bị ứng phó Đại Kiếp.
Đại Chu tu tiên giới chấp thuận việc Vụ Giao Đảo thoát ly, cũng đạt thành hiệp nghị với Đại Việt, hợp tác cùng ứng đối đại kiếp.
Hoa Trì, Đại Hàn, Cổ Viêm, Đại Chu, Đại Việt, Xích Hạ, Viêm Quốc...
Tất cả các nước hiện tại đều mở cửa, cùng đồng lòng nghênh đón đại kiếp...
Có thể nói, chưa bao giờ nhân loại tỏ ra đồng lòng tới mức này.
Thiên Vân không quan tâm tới mấy sự vụ này, hắn chỉ một lòng tu luyện, một ngày này hắn cuối cùng cũng xuất quan.
Chỉ thấy quanh thân hắn lúc này rậm rạp đồ án, thân thể trải đầy hoàng kim vảy rồng. Khí thế ngút trời mà lên, mạnh không thể tưởng tượng. Lại nhìn vào thể nội. Chỉ thấy vô biên sông dài linh lực đang nhanh chóng tiêu hao, khắp mặt sông bốc lên khí vụ, đám khí vụ này dùng nhập thân thể, tạo thành từng mảnh, từng mảnh vảy rồng.
"Long Huyết Luyện Thể. Thành!"
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ