Kim Long là hắn, hắn là Kim Long. Nhưng hiện tại, cơ thể hắn lại phát sinh dị biến.
Huyết mạch được tự động nâng cấp, Kim Long tựa như một cái máy lọc, nuốt vào nhả ra máu trong người hắn, loại bỏ đi toàn bộ tạp chất.
Tạp chất chỉ có ở trên người phàm nhân và tu sĩ cấp thấp.
Bởi vì khi hấp thu vào linh khí, còn có tạp chất khác ở trong không khí, sẽ đều bị hấp thu vào.
Tu sĩ khi tu luyện thì có thể thay da đổi thịt, đẩy cặn bã ra khỏi cơ thể.
Nhưng bên trong máu thì lại khác. Máu vận chuyển linh khí khắp cơ thể, cũng vì vậy mà nhiễm phải tạp chất.
Điều này không thể thay đổi.
Cũng bởi vì vậy mà Võ đạo mới có cảnh giới Luyện Huyết, để cơ thể có thể rửa tủy, thay máu.
Máu được lọc sạch, bắt đầu phát ra ánh vàng.
Màu đỏ dần bị chiếu vàng, tiếp tục vận chuyển đi khắp cơ thể.
Huyết mạch của Long thức tỉnh, bắt đầu truyền thừa cho Nguyễn Long Duy.
Không biết lại qua bao lâu, 1 người 1 phiến bất động yên lặng.
Chợt, Nguyễn Long Duy đưa tay về trước. Hai mắt vẫn nhắm lại.
Theo tốc độ mà Kim Long bắt đầu ngưng tụ trên tay, giọng nói của hắn cũng vang lên:
"Tâm ta là Nhàn
Kiếm ta như tâm
Nghịch Thiên cải mệnh
Thuận Thiên cải mệnh."
Kim Long há to miệng, nhả ra Minh Nguyệt Kiếm.
Kiếm rơi vào tay chủ, giống như được tăng cường năng lượng.
Lưỡi kiếm đổi thành màu vàng, lại được đính thêm vảy rồng do Hạo Nhiên chính khí tạo thành.
Mắt của hắn vẫn nhắm:
"Tâm ma chó c·hết, dám loạn tâm ta.
Tiếp kiếm của ta, nhìn ta cải mệnh."
Minh Nguyệt Kiếm chiếu càng sáng hơn, sánh ngang với sáng do mảnh lân giáp tạo ra.
Kiếm rời khỏi tay, tự hành t·ấn c·ông.
Rất nhiều đường kiếm được chém ra, nhưng đều là chém về phía hư không.
Hư không ẩn chứa những sợi dây vô hình, liên kết cùng suy nghĩ tiêu cực trong lòng của Nguyễn Long Duy biến nó thành tâm ma.
Những chiêu kiếm này đều để chặt đứt chúng.
Liên kết biến mất, tâm ma cũng không còn.
Tinh thần Nguyễn Long Duy khôi phục lại trạng thái tỉnh táo.
Hắn mở mắt ra, nhìn về phía mảnh lân giáp.
Kim Long trên người theo lệnh mà làm, rời khỏi thân thể của hắn. Long hóa lớn, bay về phía lân giáp. Nó cuộn thành từng vòng, siết chặt lại mảnh lân giáp.
Nguyễn Long Duy chuyên chú nhìn nó. Hai mắt hắn lúc này phát ra ánh sáng vàng kim, hình dáng tựa như mắt rồng.
Long Nhãn nhìn chằm chằm về phía lân giáp, lại giống như suy nghĩ điều gì.
Lại suy nghĩ thêm một chút, hắn ngự khí nâng lên cơ thể, chầm chậm bay đến lân phiến.
Tay phải vươn ra, chạm nhẹ vào lân phiến.
Miệng hắn không hề cử động nhưng lại phát ra được âm thanh đến từ ánh sáng màu vàng của Hạo Nhiên chính khí.
Thanh âm tựa như cuồng phong gào thét, lại giống lá rừng kêu xào xạc.
Thanh âm uy nghiêm, cao cao tại thượng khó mà với tới, vang lên truyền khắp không gian, lại cùng mảnh lân giáp giao tiếp:
"Ta không muốn thêm chữ Tổ vào tên, không có nghĩa ta không phải Long.
Mau cút về, đừng hòng tưởng bở."
Nguyễn Long Duy dùng Long ngôn để giao tiếp.
Lân giáp không trả lời, chỉ thu hồi lại ánh sáng của mình, bay mất vào trong miệng Kim Long.
Không gian biến về lại như cũ, thời gian cũng tiếp tục trôi.
Mảnh rừng được giải thoát, từng cơn gió thoảng nhẹ bay, tựa như đang thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Nguyễn Long Duy triệu hồi Kim Long về cơ thể, chầm chậm hạ chân xuống đất.
Bước chân vừa chạm đất, lại bước hụt, cả thân thể liền trượt ngã xuống. Đây là vì làm việc quá sức dẫn đến.
Vừa nãy lại còn phải gọi ra Minh Nguyệt Kiếm chém tâm ma, dùng hết toàn bộ linh lực còn lại trong cơ thể.
"Rầm"
Nguyễn Long Duy dùng đầu gối quỵ xuống, vừa cầm kiếm chống xuống làm điểm tựa. Hào quang trên mắt hắn biến mất, lại trở về hình dạng mắt nâu đen.
Hắn lắc đầu than thở:
"Lại luyện tâm. Lần này mém chút bị cho ngậm trái đắng.
Về sau cần đề phòng hơn."
Kim Long cũng biến về dạng khí, mang theo lân phiến quay trở về cơ thể.
Tiếp đến, hắn chật vật sờ lên mi tâm của mình, nơi đang có một chấm đỏ nhỏ, lẩm bẩm nói, cuối cùng lại cười khổ một cái:
"Chấm đỏ à. Lại thoát nạn.
Dù sao tâm ma kia cũng phản ánh đúng mong muốn của ta, chỉ có điều khác phương thức đạt được mà thôi.
Nhưng mà cái giấc mơ cả ngàn thê th·iếp vẫn nên dừng lại ở mơ mà thôi. Hiện thực không đẹp như vậy đâu. Ai da."
Một ngày lại trôi qua.
Nguyễn Long Duy vừa hấp thu linh khí để hồi phục linh lực, vừa thả lỏng tinh thần nghỉ ngơi.
Hắn hoàn toàn buông cảnh giác xuống, chỉ có dây leo đang canh chừng.
Không còn cách nào, hiện tại bất lực phân tâm.
"Cơ thể có chút biến đổi. Máu có vẻ tinh khiết hơn nhiều, mỗi lúc đều được Hạo Nhiên chính khí chắt lọc.
Nên tranh thủ cơ hội này để bước vào Luyện Huyết kỳ luôn không nhỉ?
Dù sao luyện cơ cũng hơn tám năm rồi, đều đã dãn hết cỡ, không thể làm gì thêm trong thời gian ngắn.
Ừm, quyết định như vậy đi."
Lại tiếp qua một ngày, Nguyễn Long Duy đã khôi phục lại tám phần linh lực.
Đầu tiên là Mộc linh lực khôi phục, sau đó mới tới Phong linh lực.
Dù sao, Mộc linh lực có thể hỗ trợ tăng lên tốc độ khôi phục thương thế.
Máu trong cơ thể cũng được phối hợp cùng với các bước luyện huyết của Võ đạo, bắt đầu tiến vào quá trình thay máu, tẩy tủy.
Thay máu ở đây không phải là đem máu chuyển đi, đổi một cái mới cho vào cơ thể.
Thay ở đây là thay đổi tính chất của máu khiến cho nó càng phù hợp với cơ thể tu sĩ, võ sĩ hơn.
Bởi vì có Hạo Nhiên chính khí hỗ trợ lọc máu nên quá trình thay máu càng dễ dàng hơn.
Nguyễn Long Duy không cần phải tu luyện mà máu sẽ thay hắn làm.
Hạo Nhiên chính khí có khả năng ghi nhớ cách máu vận chuyển khi chủ nhân thực hiện các động tác luyện huyết trước kia, từ đó điều khiển máu bên trong cơ thể vận chuyển theo giống như vậy.
Nguyễn Long Duy đứng lên làm một tư thế vươn vai đầy sảng khoái, sau đó bước chậm về phía nữ tử đang ngủ.
Hai ngày nay, nàng chưa hề tỉnh lại, cơ thể cũng không có chuyển biến tốt.
Bởi vì bản thân cũng suy yếu, hắn chỉ có thể tạm cho nàng ăn một ít linh thảo hái cất bên mai rùa, rồi dùng một ít Mộc linh lực kiểm tra cách mấy tiếng.
"Cô gái, tạm thời chỉ có thể để ngươi thiệt thòi nằm trên võng. Đợi đến nơi an toàn thì bản công tử sẽ nghĩ cách giúp ngươi hồi phục."
Nguyễn Long Duy nói xong, truyền Mộc linh lực điều khiển dây leo quấn quanh nàng.
Không giống như các bạn thường thấy trong các tác phẩm đồi trụy, dây này dùng Mộc linh lực để duy trì sinh lực trong cơ thể nàng.
Dây leo quấn quanh nữ tử, lại nâng nàng đặt lên võng lông thú của Thừa Phong Kiếm.
Vẫn còn chưa an tâm lắm, hắn dùng Hạo Nhiên chính khí bọc lấy một ít nước, rót vào miệng nàng.
Cuối cùng, thu hồi Tụ Phong Chuông, tiếp tục di chuyển về nơi an toàn.
Ngoài lề của tác:
Trên app MTC bị lỗi mất dấu chấm phẩy, mọi người có thể lên Vtruyen.com để đọc. Đây là web của mtc.
Đạo hữu đọc tới đây nếu thấy hay thì xin cho tại hạ một cái đánh giá 5 sao để khích lệ. Rất cảm ơn.
Nếu thấy không hay thì có thể bình luận góp ý nha.