Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

Chương 16



Buổi chiều, Trì Tảo Tảo đang thiết kế sản phẩm mới, các đồng nghiệp nữ bên cạnh lại buồn chán lướt Weibo, bàn tán về ngày hội mua sắm vừa rồi.

“Có người tới, đó là một anh chàng đẹp trai! Đệch! Đẹp trai quá!” Nữ đồng nghiệp từ trong phòng nghỉ vội vàng chạy tới, nói nhỏ với mọi người, nhưng giọng nói cũng đủ để người khác nghe thấy.

Tiếng bước chân lại gần, bút chì trong tay Trì Tảo Tảo thoáng dừng lại, ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa.

Trì Tảo Tảo thầm chửi thề trong lòng, cô không muốn đối mặt với người đàn ông này!

Các đồng nghiệp nữ nhìn người đàn ông bước vào với vẻ ngưỡng mộ, tất cả đều suy đoán về thân phận của anh.

Trì Tảo Tảo như đứng đống lửa, như ngồi đống than.

“Chào mọi người, tôi là Tạ Cảnh Diệu.”

Anh vừa giới thiệu tên, mọi người lập tức hít sâu một hơi, ai nấy đều đứng dậy chào hỏi.

Tạ Cảnh Diệu gật đầu, ánh mắt quét qua mọi người, Trì Tảo Tảo cũng đứng lên theo họ nhưng không hề nhìn anh.

Được lắm, thỏ con của anh cũng bản lĩnh đấy.

“Từ giờ trở đi tôi sẽ phụ trách công việc ở đây, chắc hẳn mọi người cũng nhận được thông báo từ trụ sở chính rồi.”

“Để công việc sắp tới thuận lợi, tôi sẽ nói chuyện với từng người một.”

Hai mắt Trì Tảo Tảo tối sầm.

“Lúc tới, tôi đã xem qua sơ yếu lý lịch của mọi người, bây giờ tôi gọi tên ai thì người đó hãy vào văn phòng với tôi.” Tạ Cảnh Diệu nhìn về phía Trì Tảo Tảo, đọc tên: “Bộ phận thiết kế, Trì Tảo Tảo.”

Hai chân Trì Tảo Tảo mềm nhũn, nếu bên cạnh không có bàn thì chắc hôm nay cô đã sợ đến mức ngã ngồi xuống đất.

Tạ Cảnh Diệu đi tới trước bàn làm việc của cô, cầm bản thảo cô còn chưa vẽ xong lên, gõ ngón tay xuống mặt bàn.

Trì Tảo Tảo cay đắng nhìn vẻ mặt thông của các đồng nghiệp xung quanh, sau đó theo bước chân của Tạ Cảnh Diệu đi về phía văn phòng trong cùng. ong

Khoảnh khắc cửa văn phòng đóng lại, sau lưng Trì Tảo Tảo đã ướt đẫm, cho dù có điều hòa thì cô vẫn cảm thấy nóng gần chết.

Cả văn phòng đã được xử lý cách âm, một khi đóng cửa sẽ không thể nghe được âm thanh bên ngoài. Trì Tảo Tảo hoảng loạn, người dán chặt vào cửa không dám động đậy.

Nhìn Tạ Cảnh Diệu ngồi xuống bàn làm việc, Trì Tảo Tảo vẫn không dám cử động.

“Tôi không ăn em đâu, lại đây ngồi đi.” Tạ Cảnh Diệu chỉ vào cái ghế trước bàn làm việc, xem xét bản thảo trong tay, khẽ nhíu mày.

Trì Tảo Tảo chậm rãi cất bước, cuối cùng cũng kéo ghế ra ngồi trước mặt Tạ Cảnh Diệu trước khi anh xem xong bản thảo trong tay.

Đối mặt với cấp trên, trong lòng Trì Tảo Tảo vẫn hơi sợ hãi, cùng với quan hệ của họ, hiện tại Trì Tảo Tảo rất hối hận, hối hận hôm qua đã đồng ý với anh.

“Em nghĩ đối tượng khách hàng cho đồ chơi em thiết kế là gì?” Tạ Cảnh Diệu cầm bút lên, đánh dấu vài nét trên bức vẽ của cô, ngẩng đầu hỏi.

Trì Tảo Tảo chớp chớp mắt, ngây thơ đáp: “Chủ yếu là sinh viên ạ? Chiến dịch marketing lần này là dành cho sinh viên đại học.”

“Vậy thì em cảm thấy sinh viên có dám lấy đồ chơi này ra trước mặt phụ huynh không? Ngoài ra, sinh viên hiếm khi quan hệ tình dục, đồ chơi mà em thiết kế là đồ chơi trong cơ thể. Em đã xem xét đến nhu cầu của sinh viên chưa?”

Các câu hỏi liên tục được đưa ra khiến Trì Tảo Tảo không biết trả lời thế nào cho phải. Quả thực, cô đã thiết kế đồ chơi trong cơ thể, nhưng cô cũng đã điều chỉnh và thay đổi thiết kế. Bộ phận vào trong cơ thể rất nhỏ, nó có thể lọt qua giữa màng trinh, nhưng cũng vì rất nhỏ nên trông nó thực sự là đồ chơi chứ không giống thứ gì khác.

Tạ Cảnh Diệu vẽ lại trên bản phác thảo của cô và thay đổi nó thành một bản khác dựa trên thiết kế cũ. Tính sáng tạo ban đầu được giữ lại, thêm vào đó là thiết kế giống như tai nghe. Đồng thời, hai ống nghe của tai nghe cũng có thể trở thành một cái máy rung nhỏ.

Trì Tảo Tảo bị anh hấp dẫn, đôi mắt nhìn chăm chú vào khuôn mặt nghiêm túc làm việc của anh.

“Tôi đẹp thế này, tối nay tôi sẽ cho em ngắm đủ nhé?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.