Nhận được cuộc gọi của Mendes, Tùng cảm thấy vô cùng bất ngờ. Vội vã nói với Pele một tiếng, Tùng nhanh chóng di chuyển đến quán café quen thuộc tại quảng trường Belem.
Vẫn trong trang phục của một thân sĩ thành công, Mendes ngồi tại một góc, với một bộ mắt kính đen khá to như muốn che khuất khuôn mặt, nhưng Tùng vẫn nhanh chóng nhận ra được ông. Phải nói thật, dù đã tuổi trung niên, nhưng nhìn ông vẫn rất phong độ, thậm chí Tùng còn thấy vài cô gái còn hướng mắt về ông nhìn với một cái nhìn pha lẫn giữa hiếu kì và thích thú.
Mendes hầu như không để ý đến những người xung quanh, vẫn chìm đắm trong thế giới của mình. Mãi khi Tùng đi lại gặp ông, ông mới giật mình tỉnh giấc. Cười cười với cậu nhóc, Mendes gọi cho Tùng một chai nước suối, trong bụng vẫn thầm nghĩ, thằng nhóc này quả thật là tự hạn chế đến quá đáng, không hề có một giọt rượu bia, thậm chí đến cả ăn uống đều có thể vui vẻ ăn thức ăn dinh dưỡng theo chuyên gia, mỹ danh là bảo trì trạng thái cơ thể tốt nhất.
Tùng không khách khí ngồi kế bên, mỉm cười với Mendes, nói nhỏ :”Ngọn gió nào đưa ông đến đây thế?”
Mendes cười thần bí, nói nhỏ :”Arsene Wenger mang tôi đến”
Tùng kinh ngạc nhìn ông một lúc, như muốn tiêu hóa lời nói vừa rồi. Đột nhiên, cậu mở to mắt nhìn, nói nhỏ :”Arsenal báo giá?”
Mendes cười cười nói :”Đúng vậy, Carlos vừa mới gọi cho tôi. Sẵn tiện có một vài việc ở Lisbon, tôi tiện thể đến gặp cậu, trước khi gặp Carlos. Tôi muốn hỏi thăm ý kiến của cậu”.
Sắc mặt của Tùng biến ảo khôn lường, trong đầu nảy sinh vô số tính toán. Cuối cùng, hóa thành một hơi thở dài, Tùng nói :”Tin tức của ông quả thật làm tôi khá sốc đấy. Nhưng chắc có lẽ, tôi sẽ không rời khỏi Belenenses, ít nhất là cho đến hết mùa giải năm sau”
Mendes có vẻ không quá ngạc nhiên trước phản ứng này của Tùng, thậm chí cả câu trả lời của cậu cũng làm cho ông không chút nào bất ngờ. Ông chỉ nhìn Tùng và hỏi :”Tôi có thể biết lý do chứ?”. Mendes quả thực muốn biết, Tùng quy hoạch tương lai của mình như thế nào. Đây cũng là điều khiến ông khác biệt với đa số những người đại diện khác, khá có tình người. Ông thường xuyên câu thông với cầu thủ, hiểu biết thêm về mong muốn và ý định của cầu thủ, căn cứ vào đó mà quy hoạch lộ trình phát triển. Đối với những cầu thủ còn mơ hồ về tương lai của mình, ông cũng sẽ căn cứ vào tư liệu mà đoàn đội thu thập, tận lực hướng dẫn cầu thủ đi theo lộ tuyến an toàn nhất có thể. Do đó, mặc dù không hề được lòng đám cao tầng của các câu lạc bộ, những cầu thủ đã từng cộng tác với Mendes đều vô cùng tôn trọng ông, kể cả khi không còn làm việc với ông nữa.
Tung suy nghĩ một chút, sau đó nói :”Thứ nhất, là về giấy phép lao động. Chắc chắn tôi sẽ không xin được giấy phép ở Anh. Do đó, qua Arsenal thì cũng chỉ có thể bị thuê ra ngoài. Nếu thế thì dại dột gì thay đổi đội bóng, trong khi hiện tại ở Belenenses tôi cũng đang được trọng dụng”
Mendes gật đầu, điều này cũng không ngoài dự đoán của ông, rõ ràng, cậu nhóc này cũng tìm hiểu khá kĩ trước khi đến Bồ Đào Nha. Ngẫm lại cũng khá hợp lý, nếu không chuẩn bị kĩ, thì một cậu nhóc 16 tuổi sao có thể nói lưu loát tiếng Bồ Đào Nha như thế chứ. Ông đâu hiểu được rằng, có một số cái người ta gọi là bật hack, khi đó chuyện biến khó thành dễ cũng chỉ trong một nốt nhạc.
Tùng nhấp một ngụm nước, nói tiếp :”Thứ hai, mùa giải sau chắc chắn tôi đã có thể đá ở giải ngoại hạng Bồ Đào Nha. Pacheco mùa sau chắc chắn sẽ nhận vị trí huấn luyện viên trưởng, điều này đã có thông tin nội bộ câu lạc bộ rồi. Như thế, tôi đã có cơ hội tranh tài ở cấp độ cao rồi, việc gì phải bỏ gần tìm xa để đi đến một nơi mới, chưa chắc có được sự tín nhiệm của huấn luyện viên?”
Càng nói, dòng suy nghĩ của cậu càng thông suốt, suy nghĩ cũng từ từ tỉnh táo hơn. Mặc dù lúc đầu tỏ ra khá bình tĩnh, nhưng sự thực còn lâu mới như vẻ ngoài của Tùng. Cái tên Arsenal và Wenger có sức hấp dẫn vô cùng lớn, đừng nói việc Tùng đang là cầu thủ chuyên nghiệp, chỉ với người ngoài, thì hai cái tên này kết hợp lại cũng đảm bảo cho sự uy tín và chất lượng. Nhưng đương nhiên, còn lâu hai cái tên này mới có thể ảnh hưởng được quyết định của cậu. Nó có thể gây nên một chút gợn sóng trong tâm tình của Tùng, nhưng quy hoạch nghề nghiệp là một việc vô cùng quan trọng, và Tùng cũng có nguyên tắc riêng của mình, không thể phá vỡ được, dù là Arsenal, hay bất kì ai cũng thế.
Mendes cười cười nhìn Tùng, không nói gì. Càng lúc, ông càng cảm thấy hài lòng về cậu. Mặc dù đến từ vùng trũng của nền bóng đá, nhưng không có vẻ gì cho thấy xuất thân của cậu có thể ảnh hưởng đến tâm tình, sự tự tin hay quyết định của Tùng. Điều này cũng khiến ông thở phào nhẹ nhõm, như vậy sẽ dễ dàng làm việc hơn, bởi khi cầu thủ đã có được nguyên tắc riêng của mình, điều này sẽ giúp ông dễ dàng hơn trong đàm phán, không bị trường hợp cầu thủ đâm sau lưng mình, lén lút đàm phán riêng với câu lạc bộ, hoặc bị ảnh hưởng đến tâm trạng hay tác động tâm lý, ỳ ạch trong huấn luyện hoặc bỏ tập gây áp lực lên đội bóng đòi chuyển nhượng. Những chuyện như vậy, Mendes đã thấy quá nhiều rồi, phần lớn là do cầu thủ không chịu được sự dụ hoặc của những câu lạc bộ mà tự ý xử lý, chứ bản thân Mendes, với sự chuyên nghiệp của mình, ông kiên quyết không làm như vậy, vì có như thế mới có thể giữ vững được uy tín của ông trên thị trường chuyển nhượng, khiến cho dù các nhà lãnh đạo câu lạc bộ không ưa gì ông, nhưng cầu thủ của ông vẫn luôn đắt giá trên thị trường.
Tùng không biết Mendes đang nghĩ gì, nói tiếp bằng một giọng phiền muộn :”Với lại, hiện tại giá trị của tôi sẽ không hề cao. Với tính cách của Wenger, chắc chắn không thể nào móc ra 4 triệu Euro phí vi phạm hợp đồng để mua đứt tôi được, khoản nợ của sân Emirates sẽ không cho ông ta làm điều đó. Mà nếu không có khoản nợ đó, thì chắc chắn ông ta cũng sẽ không làm như vậy”, Tùng nắm chặt tay, không cam lòng nói :”Người nhẹ sẽ bị kẻ khinh, khi giá trị của ông không đạt đến một mức độ nào đó, sẽ không có người tôn trọng ông, dù ông có khoác lên mình tấm da hổ, cũng không thể che giấu được giá trị của ông chỉ bằng một con thỏ. Cho nên, ông cứ làm việc với câu lạc bộ, tôi sẽ không chuyển nhượng đi Arsenal, ít nhất là hết mùa giải sau, chúng ta mới có thể bàn lại vấn đề này.”, sau đó, như suy nghĩ ra điều gì, Tùng mỉm cười, buông lỏng cơ thể, nói với giọng tràn đầy tự tin :”Tôi tin chắc, sang năm, chắc chắn Wenger sẽ phải hối hận vì quyết định này”
Mendes hơi bất ngờ trước sự tự tin của Tùng, rồi chợt mỉm cười gật gật đầu. Ông yêu thích làm việc với người tự tin, không tự tin thì cũng không thể trở thành một cầu thủ tốt được. Ông nói tiếp lời :”Tôi cũng nghĩ như vậy. Tốt rồi, đã trưng cầu được ý kiến của cậu, tôi nghĩ chúng ta có thể dùng cơ hội này để nhấc thêm một ít về đãi ngộ hoặc lương bổng của cậu. Quả thực với mức lương 1000 Euro mỗi tuần của cậu, riêng tiền trích phần trăm còn không đủ để tôi có thể bôn ba nhiều đến như vậy. Tôi trông chờ đến lúc tôi có thể đếm tiền từ cậu đến rút gân tay đây”, Mendes pha trò cười lớn, hơi ghét bỏ nói. Quả thực, mức lương này của Tùng chẳng bỏ bèn gì với công sức của ông dành cho cậu. Cái ông trông chờ là tương lai của Tùng sau này, bởi ông nhìn ra được tiềm năng siêu hạng của cậu nhóc.
Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc