Ngôi Sao Hi Vọng

Chương 122: Đến Từ Arsenal Chú Ý (2)




Sáng sớm hôm sau, trời trong xanh đáng kể, thời tiết Lisbon tháng 2 khá hài hòa, mặc dù vẫn có chút se lạnh. Cái lạnh này làm Tùng cảm giác như mình đang ở Đà Lạt, không khí khá trong lành, lại còn thoải mái nữa. Đó cũng là lý do vì sao rất nhiều câu lạc bộ lựa chọn Bồ Đào Nha làm nơi tập huấn mùa hè hoặc mùa đông, với thời tiết ổn định thế này thì đúng là thiên đường không hơn không kém.

Tùng thức dậy sớm như thường lệ, thực hiện các bài tập kéo dãn như hướng dẫn trước đây của Alvares. Mặc dù rất muốn thuê Alvares làm huấn luyện viên cá nhân, nhưng đành thôi vì ví tiền eo hẹp. Tính ra mức lương hiện tại của Tùng cũng chỉ đủ sống ở Bồ Đào Nha, cũng may là cậu nhóc chúng ta không yêu thích ra ngoài, nếu không, ví tiền của cậu ta sẽ nhanh chóng khô kiệt ngay lập tức.

Xách theo đồ dùng đi về phía sân huấn luyện, Pele nhanh chóng chạy đến xách dùm Tùng. Dạo gần đây khi thi đấu ở vị trí tiền vệ cánh chếch lên trên như một tiền đạo, Pele thường xuyên nịnh nọt Tùng. Ban đầu cũng khá ngại ngùng, nhưng lúc sau cũng đành để cho cậu ta làm. Dù sao, việc Tùng thường xuyên lôi kéo Pele luyện tập thêm cũng góp phần giúp năng lực của thằng nhóc này tăng lên nhanh chóng, nên Tùng cũng thoải mái tiếp nhận sự phục vụ của Pele. Thậm chí cả Eliseu và Carlitos cũng thường xuyên xum xoe quanh Tùng, nhưng ngại vì không thân quen như Pele nên cậu không thèm để ý đến hai tên dở hơi này.

Pacheco đứng sát bên đường biên, nhìn đám cầu thủ đang nhanh chóng thực hiện các động tác. Bỗng nhiên, Carlos đi đến, theo sau là Figurredo. Pacheco khá bất ngờ, bèn đi lại gần. Carlos xem ra khá cao hứng, ông mỉm cười với ban huấn luyện, sau đó đến gần Pacheco. Nhìn gương mặt nghi hoặc của Pacheco, xem ra nếu không có lý do chính đáng, lão già này chắc chắn sẽ đuổi cổ mình ra khỏi đây. Carlos bất đắc dĩ ra hiệu Pacheco ra một khu vực kín đáo. Sau khi nhìn xung quanh, cam đoan không có tai vách mạch rừng, Carlos mới nhỏ giọng thần bí nói :”Đến từ Arsenal báo giá. Wenger muốn mua Tùng”

Sắc mặt Pacheco kinh ngạc, ông nhìn chằm chằm vào Carlos như muốn xác nhận thông tin này không phải là đùa giỡn. Nhìn gương mặt khẳng định của Carlos, Pacheco tức khắc âm trầm gương mặt. Ông rít lên từng cơn nói :”Lão già này, đúng là đánh hơi nhanh.”

Nhìn bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Pacheco, Carlos cảm thấy khá là vui vẻ. Cho ngươi suốt ngày trưng một bộ mặt không liên quan, nhưng ngay khi đụng chạm đến học trò cưng, ngươi ngay lập tức phải biến sắc ngay. Cố nén ý cười, Carlos nói :”Họ báo giá 800000 Euro. Cái giá này cũng khá hợp lý. Thậm chí tôi thấy, nếu thao tác một chút, họ còn có thể tăng giá. Ông thấy sao?”

Pacheco cười khinh thường nói :”Chỉ 800000 Euro mà muốn mua chủ lực của chúng ta sao, Arsenal quá coi trọng chính mình rồi. Tôi kiên quyết không đồng ý. Tùng nằm trong chiến lược của tôi vào mùa giải năm sau, cậu ta đầy đủ thực lực để làm điều đó. Có cậu ấy, thậm chí chúng ta có thể xung kích 3 vị trí đầu. Ông không muốn ghi tên Belenenses vào vòng bảng Champion League sao?”, giọng của Pacheco tràn đầy dụ hoặc.

Carlos nhìn nét mặt tự tin của Pacheco, bắt đầu nghiêm nghị suy nghĩ. 800000, thậm chí là 1 triệu Euro, cũng không phải là con số nhỏ. Nhưng nó cũng không là gì với việc ghi tên vào vòng bảng Champion League. Thậm chí, nếu có thể thực hiện, với tư cách là cầu thủ chủ lực đưa đội bóng lên Champion League, chắc chắn giá trị của Tùng sẽ dâng lên một cách chóng mặt. Carlos nghĩ đến viễn cảnh này, không tự chủ nuốt nước miếng.

Pacheco bồi thêm :”Với lại, hiện tại dù có bán Tùng, chúng ta cũng chỉ thu về giá trị ít ỏi. Arsenal chắc chắn không bỏ nhiều tiền để mua cậu ấy, vì cậu ấy không có quốc tịch EU, điều này vô cùng quan trọng”, Pacheco tự tin nói, quốc tịch EU đúng là rào cản của rất nhiều cầu thủ châu Á khi đá ở Ngoại hạng Anh.

Carlos nghe có vẻ tâm động, nhưng vẫn phải nói :”Có chuyện này tôi phải nói với ông, chuyện báo giá này bắt buộc phải thông báo cho Tùng và Mendes. Điều này có quy định trong hợp đồng. Trường hợp Tùng không chịu được dụ hoặc của cái tên Wenger mà tiêu cực thi đấu để rời đi, chúng ta cũng không còn cách nào khác.”, Carlos nói bằng giọng nghiêm túc, xen lẫn bất đắc dĩ. Cái tên Arsenal và Wenger có sức thu hút lớn như thế nào, chỉ có những người làm việc trong lĩnh vực bóng đá như ông mới hiểu được. Đặc biệt, với tư cách là huấn luyện viên chú trọng đào tạo trẻ, có cầu thủ nào không mong muốn được làm việc chung với Wenger, để có thể khai thác tối đa tiềm năng của mình.

Pacheco hơi trầm ngâm, nhưng lại kiên quyết lắc đầu :”Tôi không tin cậu nhóc này có tầm nhìn hạn hẹp như vậy. Chuyện báo cho cậu ấy biết ông không cần lo lắng, thậm chí không cần tôi phải nói, Tùng sẽ có thể hiểu được vấn đề. Đừng nhìn cậu nhóc này mới 16 tuổi, nhưng suy nghĩ và hành động đều vô cùng chuyên nghiệp và có suy nghĩ sâu sắc. Ông không cần phải lo lắng. Thủ tục như thế nào thì cứ làm như thế”. Đối với cậu học trò cưng này, Pacheco vô cùng tự tin. Mặc dù chỉ mới làm việc với cậu nhóc này một năm thôi, nhưng ông quá hiểu tính cách của Tùng. Kiên nghị, bình tĩnh, hành động có kế hoạch, không hề có một chút bốc đồng của tuổi trẻ, mà thay vào là sự thành thục và bản lĩnh. Có lẽ chính vì vậy, cậu nhóc này mới dám rời bỏ quê hương, một thân một mình phấn đấu ở Bồ Đào Nha như hiện tại.

Carlos khá kinh ngạc trước sự tin tưởng của Pacheco, nhưng cũng không nói gì. Ông hơi lắc lắc đầu, quay đầu bước đi. Hiện tại tình huống trước mắt là phải liên hệ với Mendes về vấn đề này, có lẽ sẽ có chuyển biến có lợi, nhưng cũng có thể đối mặt với sức ép đến từ Mendes. Nhưng điều này cũng không thể không làm, mặc dù từ sâu trong nội tâm, Carlos vô cùng kháng cự việc đối mặt với Mendes. Mỗi lần gặp hắn ta, ông đều bị áp chế một cách gắt gao.

Pacheco quay trở lại sân tập, nhìn Tùng đang cố gắng thực hiện các động tác qua người trước sự phòng ngự của Sousa và Mano. Xem ra cậu nhóc có vẻ khá thành thạo, khi hai tên cốt đột hậu vệ không thể làm gì cậu nhóc, mà chỉ cố gắng phòng ngự từ xa, chứ không dám bức ép quá sát, sẽ rất dễ sinh ra vấn đề khi không xoay trở kịp với độ linh hoạt của Tùng. Thậm chí, Mano và Sousa còn khá ngại va chạm cơ thể với Tùng, từ sau khi cậu nhóc nhà ta húc văng một tên tiền vệ phòng ngự nổi tiếng khó chơi, làm đối phương bí quá hóa liều, liều mạng phạm lỗi dẫn đến rời sân. Hai hậu vệ của Belenenses cũng không muốn chịu tội như vậy, dù sao đây cũng chỉ là luyện tập mà thôi.

Pacheco không nói gì thêm, mà quay về bàn chiến thuật. Dù có bất kì vấn đề gì, cũng không quan trọng bằng việc tiếp tục chuỗi chiến thắng. Mục tiêu lấy được cúp quán quân giải hạng Nhất xem ra không quá khó khăn, nhưng những vòng cuối, đối đầu với Gil Vincente, Leixoes, Victoria SC, đều là những đội mạnh có cơ hội tranh ngôi quán quân mùa giải năm nay. Nếu có thể chiến thắng họ, thì mục tiê có được chiếc cúp đầu tiên của đội Belenenses B hoàn toàn có thể thực hiện. Do đó, Pacheco cần phải tiến hành điều chỉnh chiến thuật lại. Dòng tư tưởng của GD Chaves có lẽ sẽ được nhiều đội áp dụng, đặc biệt là những đội mạnh, vô cùng có thể sẽ hạn chế gắt gao Tùng. Do đó, để đối phó với tình trạng này, Pacheco và ban huấn luyện đã tiến hành điều chỉnh từ trước, chắc chắn sẽ gây cho đám câu lạc bộ phía sau này một bất ngờ lớn


Siêu Phẩm truyện Bóng Đá Việt Nam. Main lý trí, chịu khó. Hack không quá bá, cần rèn luyện mới có thể thành tài. Main hiện chuẩn bị sang Bundesliga. Cam đoan chất lượng nhảy hố. Mời bạn đón đọc
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.