Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 27: Tìm Đến Cửa Nhà



Chương 27: Tìm Đến Cửa Nhà

Theo như lời của Dương Đàn vừa nói, lần này tập kích Bái Quốc, Dị Lang Tộc đưa đến đây mười vị Tông Sư cường giả, trên trăm tên Tiên Thiên.

Phân biệt đánh mười lăm tòa thành trì của Bái Quốc.

Trú tại sâu bên trong Bất Dạ Sơn tuy không phải là Tông Sư cường giả, nhưng cũng có hơn mười vị Tiên Thiên, còn mấy trăm tên Võ Đạo thập trọng cảnh giới.

Cổ lực lượng này một khi phát động, Bất Dạ Thành lành ít dữ nhiều.

Còn về như những thôn trấn như bọn họ nơi đây, không cần phái đến Tiên Thiên, chỉ cần một hai tên Võ Đạo thập trọng cảnh giới, cũng đủ đem Dương gia trấn tàn sát không còn rồi.

"Phải làm thế nào mới được đây?"

"Dị Lang Tộc cực kỳ hung tàn! Bọn chúng sắp đánh đến nơi đây của chúng ta rồi!"

"Tộc trưởng! Trưởng lão, các ngài nhanh đưa ra chủ ý gì đi chứ!"

"Không sai! Đó là Dị Lang Tộc đó a!"

Thế lực mới thành lập chính là như vậy, chưa có ai đủ uy tín trấn áp, hể có chuyện xảy ra, mọi người sẽ nháo nhào cả lên.

Huống chi chuyện này liên quan đến tính mạng của bọn họ cùng người nhà mình.

"Các vị bình tĩnh một chút!"

Dương thái Thu đứng ra trấn áp những âm thanh đang xúc động.

“Dương Đàn! Các ngươi làm sao có thể đem tên Lang Hý này g·iết đi?”

Dương Lang cũng từ trong khủng hoảng tỉnh lại.

“Không sai! Dương Đàn! Ngươi làm sao có thể g·iết được Lang Hý!”

Dương Thái Thu cũng nắm được vấn đề.

Lang Hý là một trong ba tên Võ Đạo thập trọng phái đến tiêu diệt Dương gia trấn bọn họ, tu vi nghe đâu là Võ Đạo thập trọng cảnh giới.



Cảnh giới này trong trấn không ai địch nổi nữa rồi, làm sao Dương Đàn có thể đem được t·hi t·hể của y lại đây.

“Tộc Trưởng! Các vị trưởng lão! Lang Hý không phải do chúng tôi g·iết, mà là do một vị Tiên Thiên cường giả đi ngang qua Bất Dạ Sơn gặp phải nên ra tay làm thịt!"

"Khẩu cung của Lang Hý cũng là do vị Tiên Thiên kia ép Lang Hý nói ra, chỉ là vị tiền bối đó sau khi biết được tin tức đã quay người rời đi, trông phương hướng có thể là Bái Quận!”

Dương Đàn cũng đã nghĩ ra phương án tốt rồi.

Dương Nguyên Lãng không muốn sớm bại lộ thân phận Tiên Thiên cường giả của mình ra, đám người mình cũng chỉ đành nghĩ cách đem chuyện này che giấu đi lên.

Nhớ đến Dương Nguyên Lãng, sống lưng của đám người Dương Đàn cũng thẳng lên hơn hẳn.

Sau lưng bọn họ có Tiên Thiên cường giả chống lưng đó nha, bọn họ còn ngán đám người này cái lông.

Nói ra Dương Nguyên Lãng còn không có ý làm Tộc Trưởng, chứ nếu không khi nào đến lượt Dương Thái Thu mấy tên hề này ở đây khoa chân múa tay.

“Vậy thì đáng tiếc quá!”

Dương Thái Thu đám người đều tiếc hận không thôi.

Tiên Thiên cường giả đó nha.

Chỉ cần có thể mời đối phương đến Dương gia trấn tọa trấn, bọn họ có thể kê cao gối mà ngủ không cần phải lo lắng điều gì cả.

Tin tức Dương Đàn cung cấp, lần này tiến đánh Dương gia trấn chỉ là ba vị Võ Đạo thập trọng cảnh giới mà thôi.

Nhưng bọn họ cũng chỉ biết ước ao, Tiên Thiên cường giả đều là xuất thân từ những thế lực lớn, làm sao có thể đến nơi bần cùng Dương gia trấn này của bọn họ.

“Tộc Trưởng! Tình cảnh hiện tại không tốt, tôi đề nghị chúng ta nên báo tin cho Bất Dạ Thành trước, sau đó di chuyển Dương gia đến Bất Dạ Thành lánh nạn!”

Lên tiếng là Khương Ấm, trước đây là Phó Trấn Trưởng, bây giờ là đại trưởng lão, tu vi đã đột phá Võ Đạo bát trọng, cũng là người khác họ duy nhất bên trong cao tầng của Dương gia!

“Đại trưởng lão nói rất đúng! Chúng ta chuẩn bị toàn tộc di chuyển đi!”

Dù Lang Hý nói tầm hai ba ngày nữa Dị Lang Tộc mới đánh chiếm Dương gia trấn, nhưng bọn họ nên chuẩn bị từ trước thì hơn, không ai bảo đảm giữa đường Dị Lang Tộc không xảy ra biến cố gì dẫn đến chuyện t·ấn c·ông sớm hơn dự định.



“Ta cũng đồng ý với ý kiến của Tộc Trưởng cùng đại trưởng lão!”

Dương Lang cũng không có ý kiến gì.

Tuy nói lần này Dị Lang Tộc phái đến công phá Bất Dạ Thành đến mười vị Tiên Thiên cường giả, nhưng bên trong Bất Dạ Thành Tiên Thiên cường giả cũng không ít, còn có nhiều Võ Giả Quân Đội, có thành cao làm chỗ dựa, có thể chống lại Dị Lang Tộc t·ấn c·ông.

Nhưng nếu ở nơi đây, bọn họ nhiều khả năng sẽ phải làm thức ăn cho Dị Lang Tộc tăng cường tu vi mà thôi.

“Cái này..!!!”

Dương Đàn mấy người nhìn nhau, đây không phải là biện pháp tốt nhất a.

Dương gia trấn có Dương Nguyên Lãng tọa trấn, trừ phi gặp phải Tiên Thiên cường giả bên Dị Lang Tộc, nếu không thì bọn họ sẽ không phải lo lắng gì nhiều.

Trước khi trở về, Dương Nguyên Lãng cũng không có ý định muốn rời khỏi Dương gia trấn này a.

Chỉ là bọn họ biết, mình thấp cổ bé họng, nói ra không ai nghe, cũng không thể đem thân phận của Dương Nguyên Lãng báo đi ra được.

Thế nên chỉ có thể im lặng, rời đi Dương gia, quay lại biệt viện của Dương Nguyên Lãng xin ý kiến, theo như bọn họ thấy.

Hiện tại toàn bộ Bất Dạ Thành, không có nơi nào an toàn hơn là bên cạnh Dương Nguyên Lãng.

...

Cùng có ý nghĩ như vậy không chỉ có mười hai người Dương Đàn, mà còn có Lý Hàm Chi, hiện tại cô ta cùng Lý Thu Hoa hai người đang ở bên trong phòng ăn của Dương gia, như là khách quý quan trọng của Dương gia, điều này làm cho Dương Nguyên Lãng hết sức là không được vui.

“Làm sao cô lại có thể tìm được đến đây?”

Dương Nguyên Lãng vừa gắp thức ăn vừa lên tiếng hỏi.

“Ta! Ta đi tìm ngài, qua nhiều thôn trấn, đột nhiên nghĩ đến ngài cùng Dương Nguyên Sinh bộ dáng rất là giống nhau, nên đến Dương gia trấn một chuyến..!”

Lý Hàm Chi thành thật trả lời.

Nói ra vì tìm kiếm Dương Nguyên Lãng, nàng cũng chịu không ít khổ, cả ngày hôm nay chân không chạm đất, còn chưa có gì vào trong bụng đây nè.



Nhưng bù lại có thể tìm được Dương Nguyên Lãng, nàng còn cực kỳ vui mừng.

Nàng chưa từng nghĩ đến, Dương Nguyên Lãng lại là anh em song sinh của Dương Nguyên Sinh.

Từ nhỏ đến lớn còn bị người ta cho là phế vật vô dụng.

Ai có thể nghĩ đến, Dương Nguyên Lãng lại là Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh cường giả.

Mười tám tuổi Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh cường giả là phế vật vô dụng, vậy trong gia tộc nàng, mấy vị trưởng lão gần cả trăm tuổi mới đột phá được Tiên Thiên Hóa Khí Cảnh, không phải càng là phế vật trong phế vật hay là sao.

Ánh mắt của những người ở Dương gia trấn nơi này quá kém đi, hoặc cũng có thể nói Dương Nguyên Lãng che giấu quá thâm sâu.

“Tìm ta để làm gì?”

Dương Nguyên Lãng cũng không hề cho Lý Hàm Chi sắc mặt tốt đến nhìn, giọng nói vẫn khá là lạnh lùng.

“Ta..!!!”

Lý Hàm Chi không biết phải trả lời như thế nào cả.

Ban đầu nàng chỉ nghĩ đến chuyện tìm kiếm Dương Nguyên Lãng thôi, còn vì sao lại đi tìm Dương Nguyên Lãng, nói thật nàng cũng không có biết.

“Cô ăn xong bữa cơm này liền nhanh rời khỏi nhà ta đi thôi..!”

“Nguyên Lãng! Sao con có thể đối xử với Hàm Chi cô nương như vậy?”

Hạ Kiều lên tiếng trách móc.

Ôi chao!

Nhìn cô bé này xem, thật là xinh đẹp biết mấy, lại chủ động đến tìm kiếm Dương Nguyên Lãng nhà mình, đây là chuyện trước đây nàng có nằm mơ cũng không thấy đó chứ.

“Nguyên Lãng! Ta thấy con người của Hàm Chi cô nương rất là tốt!”

Dương Nguyên Niên băng bó ngồi trên ghế cũng xen vào một câu.

Con trai hắn là hạng người gì hắn rõ ràng hơn ai hết, bây giờ có người con gái xinh đẹp như thế kia chủ động tìm đến nhà, hắn sao có thể bỏ qua cơ hội tốt này cho được.

Đặc biệt là hôm nay cô gái Lý Hàm Chi kia thi triển ra một chút thực lực, làm hắn hoảng sợ như gặp ma một dạng.

Nhẹ nhàng đánh tan khối đá lớn, Chân Khí cực kỳ hùng hậu, hắn nhìn qua Dương Thái Thu thi triển thực lực, cũng không có mạnh như Lý Hàm Chi này đó nha.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.