Mộng Đạo Trường Sinh

Chương 26: Phân Cân Toái Cốt



Chương 25: Phân Cân Toái Cốt

“Tiểu tử! Ngươi thông minh lắm, ta rất là thích mùi vị thịt cùng máu tươi của những người như ngươi!”

Lang Hý liếm môi khô khốc lên tiếng.

Quả như Dương Nguyên Lãng nói, Dị Lang Tộc còn đang bận đối phó với lại các thế lực bên ngoài kia, chưa rãnh bận tâm đến Viên Linh Địa Khu.

Bọn họ lần này đến đây là để thăm dò thực lực bên trong Viên Linh Địa Khu, để tiện bề lên kế hoạch đối phó.

Lần này không phải hắn quá thèm thịt của loài người, cũng không có xuất hiện ở nơi đây.

Gặp phải mấy tên này, cũng chỉ trách bọn chúng xui xẻo, đi đâu không đi, lại tìm đến đúng chỗ của hắn để mà nạp mạng như thế này kia chứ.

“Phải không? Vậy phải xem ngươi có cái bản lĩnh này hay không cái đã!”

“Tiểu tử ngông cuồng! Xem chiêu!”

“Lang Thần Quyền! Giết..!”

“Ong..! Ong..!”

“Ngu ngốc..!”

“Ầm ầm..!”

Dương Nguyên Lãng chỉ phất tay lên một cái, đang lao đến với tốc độ bàn thờ Lang Hý b·ị đ·ánh bật lên, cả người lộn mấy vòng rồi rơi xuống đúng cây đại thụ mình vừa ẩn núp.

“Rầm rầm!”

Cây đại thụ không chịu nổi lực lượng kinh khủng của thân thể Lang Hý, liền ầm ầm sụp đổ.

“Khục..! Phốc!”

“Ngươi..! Ngươi là Tiên Thiên cường giả?”

Tròng mắt của Lang Hý như muốn nức ra.

Hắn đã là Võ Đạo thập trọng cảnh giới tối cao, một chân bước vào Tiên Thiên cảnh giới.



Vậy mà người thanh niên trước mắt này chỉ phất nhẹ tay đã làm cho hắn không chút năng lực hoàn thủ, như vậy cũng chỉ có thể là Tiên Thiên cường giả mà thôi.

Lang Hý khóc không ra nước mắt, hắn chỉ ra ngoài ăn vụng một lần mà thôi, làm sao lại đi đụng phải Tiên Thiên cường giả.

Không phải theo tin tức mà hắn nhận được trước đó, ở Bất Dạ Thành nơi đây Tiên Thiên cường giả rất là ít, chỉ trên dưới mười người thôi sao.

Thế nào lại để cho hắn gặp trúng một người thế này..

“Nào! Bây giờ có thể bình tĩnh nói cho ta biết về tình hình của Dị Lang Tộc các ngươi rồi chứ.!”

Dương Nguyên Lãng phủi phủi tay, cứ như là phủi mấy hạt bụi, chứ không phải là vừa đánh bay một tên Võ Đạo Thập Trọng Dị Lang Tộc.

“Ngươi...! Đừng có nghĩ đến ta sẽ khai ra bất kỳ tin tức gì....!”

“Rất khá! Rất có cốt khí!”

“Hy vọng xương cốt của ngươi cứng như miệng lưỡi của ngươi vậy!”

“Phân Cân Toái Cốt Thủ!”

“Rắc! Rắc!”

Môn thủ pháp t·ra t·ấn này hắn lấy được từ túi không gian của Hùng gia gia chủ, thấy nó dễ học cũng dễ xài, t·ra t·ấn lại hiệu quả tức thì, nên cũng tu luyện qua đôi chút.

Giờ cũng đã có cơ hội thực hành được rồi.

“A...! A...! A!”

“Đừng ! Đừng ..! Dừng tay..! Ta nói .. Ta nói..!”

“Hừ! Ta cứ nghĩ Dị Lang Tộc các ngươi cứng rắn cỡ nào, hóa ra cũng chỉ là một đám bùn nhão!”

Dương Nguyên Lãng khinh bỉ.

Đến thế giới này không lâu, nhưng hắn cũng là nghe qua rất nhiều người bàn về Dị Lang Tộc.

Người nào một khi nhắc đến Dị Lang Tộc cũng hãi hùng kh·iếp vía, đều cho bọn chúng là ma quỷ tái sinh.

Nhưng giờ đây hắn thấy đám người này cùng nhân loại không có gì khác nhau, cũng chỉ là h·iếp yếu sợ mạnh mà thôi.



Thực ra Dương Nguyên Lãng có đôi chỗ không biết, Dị Lang Tộc ở Viên Hoang Đại Lục này rất là mạnh, thủ đoạn lại tàn nhẫn, thường lấy nhân loại làm thức ăn, như cách mà nhân loại g·iết gà g·iết vịt ăn thịt hàng ngày một dạng.

Nhưng Dị Lang Tộc còn kinh khủng hơn, bọn họ thường là ăn tươi nuốt sống nhân loại để thỏa mãn tham dục, cũng là phương pháp tăng lên thực lực của bản thân, nên nhân loại ở đây sợ hãi bọn họ là như vậy.

Còn về Dương Nguyên Lãng, có lẽ hắn không có nhận ra, từ khi mình đi vào Mộng Cảnh, gặp qua nhiều cường giả cùng chủng tộc, ánh mắt của hắn cao xa hơn những người nơi đây khá là nhiều

Trong mắt của hắn Dị Lang Tộc cũng không khác hung thú bình thường, vẫn như cũ chỉ cần thực lực mạnh hơn, liền có thể chúa tể vận mệnh của kẻ khác thôi, dù cho đó có là nhân loại hay Dị Tộc.

....

Dương gia trấn phủ!

Không! Bây giờ là Dương Phủ!

“Ực! Dương Đàn..! Các ngươi nói Dị Lang Tộc đã để ý đến Bái Quốc chúng ta?”

Tộc Trưởng vừa mới lên nhậm chức Dương Thái Thu nuốt khan một ngụm nước miếng, gian nan lên tiếng hỏi.

“Tộc Trưởng! Chuyện như vậy chúng tôi sao dám nói dối ngài cùng các vị Trưởng Lão được đây?”

Dương Đàn cũng khá là bất đắc dĩ.

Thế nào mình vừa đi một chuyến đến Bất Dạ Sơn, quay về Dương gia trấn thì mọi người đã thành lập gia tộc rồi, không phải nói chờ thêm hai hôm nữa mới tổ chức đại hội toàn trấn hay là sao.

Thật không hiểu nổi.

“Không phải là ta không tin các ngươi, chỉ là Dị Lang Tộc đang ở bên ngoài Ải Quan, làm sao có thể xuất hiện ở đây cho được!”

Tình hình là như thế.

Viên Linh Địa Khu nơi này ngăn cách bên ngoài một cái Viên Hoang Sơn Mạch, tòa Sơn Mạch này là dãy núi lớn nhất Viên Hoang Đại Lục, ngăn cản Dị Lang Tộc tiến vào Viên Linh Địa Khu.

Muốn đến Viên Linh Địa Khu, ngoài trừ đánh hạ Ải Quan ra, chỉ có trực tiếp xông thẳng qua Viên Hoang Sơn Mạch.

Nhưng Viên Hoang Sơn Mạch đâu phải dễ dàng thông qua như vậy.



Đây chính là cấm địa hàng đầu của Viên Hoang Đại Lục, ở chỗ sâu bên trong, có cường đại vô cùng Yêu Thú sinh sống, thực lực của đám Yêu Thú bá chủ này không thua gì Lang Vương của Dị Lang Tộc.

Dị Lang Tộc thường ngày hành sự bá đạo nhưng cũng không dám đi vào sâu bên trong Viên Hoang Sơn Mạch chọc giận những bá chủ này.

Còn nhân loại bọn họ, tuy lấy Hung Thú cùng Yêu Thú làm thức ăn, nhưng cũng chỉ dám bên ngoài lăn lộn, chưa từng dám đi sâu vào Viên Hoang Sơn Mạch.

Ngay cả mạnh nhất thế lực ở Viên Linh Địa Khu này là Viên Linh Đế Quốc, bọn chúng có cường đại võ giả tọa trấn, cũng không dám đi vào.

Viên Hoang Sơn Mạch cũng thành là tấm lá chắn bảo vệ cho nhân loại bọn họ, chỉ cần thông đạo Ải Quan một ngày không công phá, nhân loại bọn họ vẫn sẽ không lo.

Nhưng là bây giờ Dương Đàn lại nói Dị Lang Tộc xuất hiện ở Bái Quốc, xung quanh Bất Dạ Sơn, ai có thể tin được đây.

“Đưa vào đi!”

Dương Đàn cũng hiểu nếu như nói miệng mà không có bằng chứng thì đám người này sẽ không bao giờ tin tưởng, thế nên chỉ có thể ra hiệu cho đám người Dương Xán khiêng tên Lang Hý kia đi vào.

“Hít hà!”

Trông thấy Lang Hý được khiên đi vào, Dương Thái Thu cùng đám cao tầng Dương gia liên tục hít vào khí lạnh, toàn thân bắt đầu run sợ, ánh mắt bây giờ là muốn bao nhiêu khủng hoảng sẽ có bấy nhiêu khủng hoảng.

“Là thật.! Là thật rồi..!”

Không còn ai nghi ngờ lời nói của Dương Đàn nữa, đám người Dương gia bây giờ rất là hoảng loạn.

Đặt biệt là Dương Thái Thu, hắn mới vừa đột phá Võ Đạo cửu trọng xong, phân chia lợi ích trong trấn thành lập gia tộc hùng mạnh.

Cái chức Tộc Trưởng này hắn chỉ mới ngồi có chưa đến một ngày thì Dị Lang Tộc lại đánh đến.

Không lẽ hắn lại trở thành người Tộc Trưởng đoản mệnh nhất trong lịch sử hay là sao?

“Ách..!”

Đám người này?

Dương Đàn mấy người triệt để không nói gì, có cần phải sợ hãi như vậy hay là không?

Mà nói đi cũng phải nói lại, lần đầu gặp Lang Hý này bên trong Bất Dạ Sơn, b·iểu t·ình của bọn hắn so với lại đám người này cũng không khá hơn được bao nhiêu.

“Phải làm sao đây?”

Bầu không khí khủng hoảng bao trùm bên trong phòng hội nghị, hơn một trăm Võ Đạo cường giả trong trấn bây giờ không ai ra được chủ ý gì hay.

Theo như lời của Dương Đàn vừa nói, lần này tập kích Bái Quốc, Dị Lang Tộc đưa đến đây mười vị Tông Sư cường giả, trên trăm tên Tiên Thiên.

Phân biệt đánh mười lăm tòa thành trì của Bái Quốc.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.