Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 208: Chiến Trì Lăng Tiêu



Người mà Trì Lôi đưa tin, chính là hắn đường ca, tên gọi Trì Lăng Tiêu.

Trì Lăng Tiêu tuổi tác so với Trì Lôi chênh lệch không nhiều, thế nhưng tu vi so với Trì Lôi phải mạnh hơn không ít, đã đạt tới Ngũ Tinh Vũ Sĩ cảnh giới.

Trì Lăng Tiêu tại Hồng Thạch Phong có được địa vị không thấp, bởi vì hắn thân mang Bách Chiến Chi Thể, tuy nói đây chỉ là một loại tương đối bình thường đặc thù thể chất, bất quá cũng đầy đủ để cho hắn được cao tầng coi trọng hơn những đệ tử bình thường.

Trì Lăng Tiêu chiến lực trong cùng cảnh giới cũng rất mạnh, tuy rằng còn chưa vượt cấp khiêu chiến, thế nhưng hắn tại cùng cảnh giới cũng là khó gặp địch thủ, coi như đối mặt với Lục Tinh Vũ Sư cũng có tư cách trao đổi mấy chiêu.

Trì Lăng Tiêu vị trí cách Trì Lôi cũng không xa, mà bên cạnh hắn, còn có hai vị Hồng Thạch Phong đệ tử.

Trì Lăng Tiêu vận khí trước đó không tệ, tìm được một đầu nhị phẩm hạ đẳng linh tuyền, tu vi tăng mạnh, đã bước vào Ngũ Tinh Vũ Sư đỉnh phong, chỉ Lục Tinh Vũ Sư cảnh giới một bước.

- Ha ha ! Ta cái kia bất tranh khí đường đệ vậy mà cho ta một cái kinh hỉ !

Trì Lăng Tiêu nhận được tin tức từ Trì Lôi về sau, chính là không nhịn được cười to một tiếng, hắn còn đang muốn đi tìm một đầu cao cấp linh tuyền trợ giúp bản thân đột phá tu vi, không ngờ lại được người đưa đến tận cửa.

- Trì sư huynh, chuyện gì khiến ngươi vui mừng như vậy ?

Hai vị khác Hồng Thạch Phong đệ tử, danh tự lần lượt gọi là Ninh Mặc, Lữ Dương, tu vi toàn bộ đạt tới Tứ Tinh Vũ Sư, thực lực tương đương không kém.

Trì Lăng Tiêu cười cười, đem mọi chuyện nói cho hai người, tâm tình rất không tệ.

- Trì Lôi tiểu tử kia thật có lòng tốt như vậy ? Tìm được một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền, không tự mình bảo thủ thì cũng thôi đi, lại còn muốn báo cho Trì sư huynh ngươi ?

Ninh Mặc lông mày hơi nhíu lại, cảm thấy có chút không thích hợp.

Người đều có lòng tham, Ninh Mặc tự nhận nếu như là chính mình phát ra hiện ra một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền, nhất định sẽ không chia sẻ cho bất cứ người nào, mà lặng lẽ một mình hấp thu.

- Ta tin tưởng hắn đương nhiên không có lòng tốt như vậy, nếu như ta đoán không nhầm, tiểu tử kia liên lạc ta cũng là vì bất đắc dĩ !

Trì Lăng Tiêu cười một tiếng, lại nói :

- Hắn mèo mù vớ được cá rán phát hiện ra một đầu cao cấp linh tuyền, nhưng ở đó đồng thời còn có mấy nhân vật lợi hại, hắn hẳn là không có đủ thực lực cùng người ta chống lại, vì thế mới đem chuyện này báo cho ta, để ta chạy tới thay hắn làm chủ, một khi xong việc có thể chia cho hắn một chén canh !

Trì Lăng Tiêu rất hiểu vị đường đệ kia của mình, cộng thêm việc bản thân cũng không phải người không có não, chỉ cần hơi suy nghĩ một chút, liền có thể đoán được đầu đuôi sự tình.

Ninh Mặc cùng Lữ Dương ở một bên đều gật gù, cảm thấy Trì Lăng Tiêu phân tích rất hợp lý.

- Đi thôi ! Chúng ta đến xem một chút, có thể hay không chiếm lấy đầu linh tuyền kia !

Trì Lăng Tiêu bẻ bẻ cỗ tay, dẫn hai người nhanh chóng theo phương hướng mà Trì Lôi thông báo chạy đi.

Trì Lăng Tiêu đối với thực lực của mình có lòng tin, tuy nói hắn tại Đệ Thất Phong còn không tính là nhất lưu cường giả, thế nhưng cũng không phải là kẻ có thể tùy tiện bị đánh bại, hơn nữa Trì Lôi đã chọn thông báo cho hắn, vậy tức là người sau cho rằng thực lực cửa hắn đủ để thu thập kẻ địch.

Cho dù không có nắm chắc, Trì Lăng Tiêu cũng nhất định phải đến đó một chuyến, dù sao chỉ cần có tam phẩm hạ đẳng linh tuyền phụ trợ, hắn chắc chắn có thể đột phá đến Lục Tinh Vũ Sư, chiến lực từ đó liền tăng lên một mảng lớn.

Ai cũng biết, càng về sau, sẽ có cấp bậc càng cao linh tuyền xuất thế, đến khi đó, cũng chỉ có những cường giả có thực lực mạnh mẽ nhất mới có tư cách đi tranh một chuyến.

Không phải ai ngay từ đầu đã có chiến lực cường đại, vì thế nhất định phải tìm mọi cách tăng lên thực lực của mình, nếu không sau này chỗ tốt sẽ không có phần của bọn hắn.

…………..

Vương Hạo Thần ở trong linh tuyền điên cuồng hấp thu thiên địa linh khí, một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền có được lượng linh khí nhiều hơn nhị phẩm hạ đẳng linh tuyền rất nhiều, có lẽ xa xa không đủ để cho Vạn Đạo Thông Thiên Quyết tiến giai, bất quá cũng đủ giúp hắn chạm đến Nhất Tinh Vũ Sư trung kỳ đỉnh phong.

Bước vào Vũ Sư, muốn đột phá một tiểu cảnh giới cũng không còn dễ dàng như trước, đồng thời việc vượt cấp khiêu chiến cũng khó khăn hơn rất nhiều.

- Hả ?

Vương Hạo Thần đã hấp thu được ba phần tư số trong bốn thành linh khí của linh tuyền, đồng thời bước vào Nhất Tinh Vũ Sư trung kỳ đỉnh phong, hắn muốn củng cố một chút tu vi, bất quá đúng lúc này hắn lại phát hiện ở bên ngoài có người đi tới.

- Phiền phức !

Vương Hạo Thần lông mày hơi nhíu lại, bởi vì hắn chú ý tới, tu vi của ba người vừa đến vô cùng cường đại, so với đám người Hà Doanh, Trì Lôi trước đó hoàn toàn không cùng một cấp bậc.

Hắn hơi do dự một chút, lúc này căn bản không thể tiếp tục hành sự, vì thế liền để cho Tiểu Long nhanh chóng hút sạch chỗ linh khí còn sót lại, sau đó nó dấu vào trong ngực áo, nhảy ra khỏi dòng nước.

Vừa ra khỏi linh tuyền, Vương Hạo Thần cũng không nhìn ba người vừa đến một cái, trực tiếp dẫm lên Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ, tức tốc chạy đi.

Đối phương có một vị Ngũ Tinh Vũ Sư đỉnh phong, ngoài ra còn có hai vị Tứ Tinh Vũ Sư, nếu như phát sinh xung đột, đánh nhau chính diện hắn không có nắm chắc, cho dù có thắng cũng là thắng thảm, vì thế không muốn lãng phí thời gian với đối phương.

Trì Lăng Tiêu bọn người chỉ vừa mới đi vào, liền phát hiện Hà Doanh, Hứa Văn, Trì Lôi ba người bị trói trên mặt đất, bộ dạng vô cùng thê thảm.

Trì Lăng Tiêu đảo mắt nhìn xung quanh, quả nhiên phát hiện một đầu linh tuyền, trong lòng lập tức vui mừng, thế nhưng còn chưa đợi hắn kịp có hành động gì, đã thấy một đạo thân ảnh từ trong linh tuyền lao ra ngoài, chẳng nói chẳng rằng hướng một phía bỏ chạy.

Trì Lăng Tiêu đầu tiên là ngẩn người, sau đó vội vàng đưa mắt nhìn lại đầu linh tuyền kia, quả nhiên phát hiện thiên địa linh khí nơi đó sớm đã khô cạn, lập tức giận không kiềm được, cũng chẳng thèm quản Trì Lôi sống chết, lập tức hướng Vương Hạo Thần toàn lực nổi theo.

Hắn đến chậm một bước, linh tuyền linh khí đều đã người kia hút sạch, cái này đã trực tiếp hủy đi cơ hội đột phá tu vi của hắn.

Như vậy hắn sao có thể không giận ?

Hắn không quan tâm Trì Lôi bị ai đánh đến dạng này, hắn chỉ quan tâm chỗ tốt của mình bị lấy đi.

Có đôi khi, lòng dạ con người chính là hẹp hòi như vậy, nhìn thấy người khác trước một bước chiếm được cơ duyên mà bản thân nhắm tới, liền sinh lòng đố kỵ, thậm chí là thù hận.

Ninh Mặc, Lữ Dương đưa mắt nhìn nhau một chút, sau đó cũng vội vàng đổi theo, đáng tiếc tốc độ của bọn hắn vậy mà không theo kịp hai người kia, rất nhanh liền mất dấu, đánh phải quay về chỗ cũ, tiện tay giải thoát cho Hà Doanh đám người.

Vương Hạo Thần đem Ngự Phong Lưu Ảnh Bộ vận chuyển đến cực hạn, tốc độ nhanh đến mức ngay cả bình thường Ngũ Tinh Vũ Sư cũng không đuổi kịp, thế nhưng như cũ không thể cắt đuôi người phía sau.

Đương nhiên, Trì Lăng Tiêu cũng phải dùng hết toàn lực, mới có thể theo kịp hắn tốc độ.

- Đứng lại cho ta !

Trì Lăng Tiêu giận dữ hét lớn một tiếng, gọi ra một thanh màu đen chiến kích, hướng về Vương Hạo Thần hung hăng đánh tới.

Vương Hạo Thần lại vận dụng Ngự P hong Lưu Ảnh Bộ trong đó biến hóa, hữu kinh vô hiểm tránh đi một kích này.

Vương Hạo Thần cảm nhận được một cỗ lực lượng đáng sợ từ trên chiến kích, vì thế mới không dám tùy tiện đón đỡ.

Trì Lăng Tiêu quyết không chịu buông tha, liên tục đâm ra hơn chục kích, đến kích thứ mười một, Vương Hạo Thần rốt cuộc không cách nào tiếp tục tránh né, đành phải gọi ra Diệu Nhật Kiếm, huy kiếm chắn trước ngực, chịu đựng một kích này.

Bành !

Chiến kích và trường kiếm va chạm, Vương Hạo Thần bị động phòng ngự quả nhiên rơi xuống hạ phong tuyệt đối, cả người lập tức bị đánh bay xuống mặt đất.

- Ngươi làm gì ?

Vương Hạo Thần hai mắt phát lạnh nhìn Trì Lăng Tiêu, trầm giọng nói, lại âm thầm vận chuyển Vạn Đạo Thông Thiên Quyết, hóa giải cảm giác tê dại nơi tay.

Vô duyên vô cớ bị người khác đuổi đánh, cho dù là ai cũng sẽ cảm thấy tức giận.

Chẳng lẽ là vì đối phương phát hiện hắn đem linh tuyền linh khí hút sạch, không có chừa lại chút nào cho người khác nên mới phát điên như vậy hay sao ?

Nếu là như vậy, người này lòng dạ cũng quá hẹp hòi đi a ?

- Ngươi đả thương đường đệ của ta ! Ta đến thay hắn đòi lại công đạo !

Trì Lăng Tiêu đương nhiên sẽ không thừa nhận nguyên nhân thực sự, lập tức đem Trì Lôi ra làm bia đỡ đạn.

Dù sao thì hắn vẫn muốn mặt mũi.

- Làm sao ngươi biết là ta đả thương hắn ?

Vương Hạo Thần cười mà không phải cười nói, hắn không biết ai là đường đệ của Trì Lăng Tiêu, bất quá hắn có thể xác định, đối phương rõ ràng là sau khi hắn tiến vào linh tuyền mới tìm đến, đã như vậy, đối phương nhiều nhất chỉ có thể hoài nghi, làm sao có chắc chắn là hắn đánh trọng thương đường đệ của y ?

Rõ ràng là dấu đầu lộ đuôi.

- Ta chính là biết ! Tới chiến !

Trì Lăng Tiêu không muốn nói nhiều, dù sao càng nói hắn càng không chiếm lý, vì thế trực tiếp cầm lên chiến kích, hướng Vương Hạo Thần bổ ra một kích, trước đoạt tiên cơ.

- Ngươi cho là ta thật sợ ngươi ?

Vương Hạo Thần cười gằn một tiếng, hắn không muốn phiền phức, không có nghĩa là hắn e sợ một trận chiến.

Ngũ Tinh Vũ Sư thì sao ? Không có đánh qua, còn chưa ai chết về tay ai đâu !

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.