Ngày hôm sau, lễ trao giải được quảng cáo rầm rộ từ mấy ngày trước cuối cùng cũng đến rồi.
Công ty của Nhan Thu Chỉ vốn đã mượn cho cô một bộ lễ phục, nhưng cô nói rằng không cần, cô có thể tự chuẩn bị được, nên đã từ chối.
Khi đến phòng trang điểm, Châu Châu nhìn cô: "Chị Nhan Nhan, lễ phục của chị đâu?"
Nhan Thu Chỉ mỉm cười: "Lát nữa sẽ giao đến sau."
Châu Châu tò mò nhìn cô: "Chị tự mình xuất tiền mượn sao?"
"Không phải."
"Hả?" Châu Châu tò mò: "Chị mua sao?"
Nhan Thu Chỉ nhướng mày mang theo ý cười: "Cũng không phải."
Châu Châu không hiểu.
Cô ấy ghé vào một bên nói: "Em muốn xem nó trông như thế nào, một lát nữa phía Quan Hà nhất định sẽ đăng ảnh."
Nhan Thu Chỉ suy nghĩ một chút: "Không cần sợ, em phải tin tưởng chị Nhan Nhan của em chứ, sẽ không bị nghiền nát."
Dù chưa nhìn thấy bộ lễ phục nhưng cô tin tưởng vào mắt nhìn của Trần Lục Nam.
Ngày hôm qua cô đã kêu Trần Lục Nam chống lưng, nhưng Nhan Thu Chỉ thật sự không nghĩ tới anh sẽ hỗ trợ như thế nào, kết quả là Trần Lục Nam cầm điện thoại di động nhìn cô, đột nhiên hỏi cô về chuyện bộ lễ phục.
Bộ lễ phục mà công ty mượn cho Nhan Thu Chỉ thực ra không xấu nhưng trông hơi rườm rà.
Cá nhân cô không thích nó cho lắm.
Sau khi Trần Lục Nam nghe thấy, anh yên lặng vài giây rồi bảo cô nói với công ty là trả hàng đi, anh sẽ bảo người gửi đến cho cô.
Đương nhiên, Nhan Thu Chỉ sẽ không từ chối.
Chưa kể đến việc tặng lễ phục, cô thích những bộ váy đẹp, giống như những người bình thường khác. Cái được Trần Lục Nam tặng chắc chắn sẽ tốt hơn cái công ty mượn.
Một lúc sau, có người đi tới.
Châu Châu quay đầu lại nhìn, người đó nói: "Cô Nhan."
Nhan Thu Chỉ gật đầu.
Người đó đưa cho hai người họ hai chiếc hộp: "Đây là có người ủy thác nhờ chúng tôi đưa tới đây."
"Cám ơn."
Sau khi nhận lấy, Châu Châu kích động nói: "Có phải là lễ phục không?"
"Có lẽ vậy."
Nhan Thu Chỉ để Châu Châu mở ra, cô tự ngồi trên ghế để chuyên viên trang điểm trang điểm cho cô.
Đột nhiên, bên tai truyền đến tiếng hét của Châu Châu.
"Oa!"
"Chị Nhan Nhan, chị nhìn này!"
Nhan Thu Chỉ quay đầu lại, liền nhìn thấy một bộ trang sức trước.
Bộ trang sức là ngọc trai, bộ vòng cổ và khuyên tai, trong suốt như pha lê, tròn và bóng loáng, có một khí chất không thể diễn tả được.
Thực sự rất đẹp và tinh tế.
Cô sững sờ một lúc, chưa kịp phản ứng lại thì chuyên gia trang điểm đã hỏi: "Đây không phải là bộ sưu tập mùa xuân mới nhất của Polaris sao?"
Châu báu Polaris hai còn gọi là công ty châu báu Polaris, là một hãng trang sức rất nổi tiếng trên thế giới, được nhiều phu nhân và tiểu thư nhà giàu yêu thích.
Nó có những kiểu dáng mới khác nhau theo từng độ tuổi, thiết kế luôn khiến người ta cảm thấy sảng khoái, thuộc loại đi đầu xu hướng, chất lượng cao và có tiền khó mua được.
Trước đây Nhan Thu Chỉ cũng từng đeo trang sức của nhà họ, nhưng đó là lấy danh nghĩa công ty để mượn.
Thực ra, Polaris hiếm khi cho các nghệ sĩ mượn đồ trang sức, chỉ những người thuộc tầng lớp thượng lưu, ví dụ như những người như Trần Lục Nam mới có thể mượn được.
Lần đó Nhan Thu Chỉ đã may mắn mượn được một đôi bông tai.
Khi đó nó còn được cư dân mạng hết lời khen ngợi nữa.
Châu Châu nhìn cô: "Đúng vậy đó, chị Nhan Nhan."
Cô ấy ngạc nhiên nhìn Nhan Thu Chỉ hỏi: "Đây là đồ đi mượn sao?"
Nhan Thu Chỉ suy nghĩ một chút: "Có lẽ là vậy, bạn bè mượn thôi."
Cô ấy thu lại suy nghĩ: "Váy đâu rồi?"
"Vô cùng đẹp."
Châu Châu nói: "Là một bộ váy liền thân cổ V sâu, rất đẹp."
Nhan Thu Chỉ nhìn thấy cũng rất thích nó.
Không thể không thừa nhận rằng, mắt nhìn của Trần Lục Nam thực sự rất tốt.
Nhan Thu Chỉ cổ gắng hết sức để lấy lại suy nghĩ của mình, bắt đầu trang điểm.
Trong khi chuyên gia trang điểm và Châu Châu không chú ý, cô đã gửi một tin nhắn cho Trần Lục Nam.
Nhan Thu Chỉ: (Em nhận được váy và vòng cổ rồi, anh đã mượn nó sao?)
Trần Lục Nam: (Không phải.)
Nhan Thu Chỉ: (?)
Trần Lục Nam: (Mua đó.)
Nhan Thu Chỉ: (…..)
Cô nhìn tin nhắn của Trần Lục Nam tức nghẹn họng một lúc lâu, chỉ có thể thở dài trong lòng, được rồi, có tiền chính là đại gia.
Đến buổi chiều, đội nhóm của Quan Hà đã đăng một bức ảnh lên hot search.
Chiếc váy hôm nay cô ta mặc là một chiếc váy lấy màu đen là chủ đạo, chiếc váy có thiết kế tuyệt vời, phần thân trên được đính những viên kim sa nhỏ màu bạc, đường sự nghiệp đặc biệt bắt mắt, phần dưới có thiết kệ hở eo, khoe được đường cong của vòng eo, tiếp tục bên dưới nữa là đường xẻ nửa kín nửa hở, đôi chân dài miên man như ẩn như hiện, gợi cảm và nuột nà.
Bức ảnh chụp cũng rất đẹp và quyến rũ, đặc biệt là bắt mắt.
Nhan Thu Chỉ nhận điện thoại di động từ tay của Châu Châu liếc nhìn, những bình luận bên dưới đã vượt quá mười ngàn lượt rồi.
Đại đa số đều là đánh giá tốt.
(Tôi yêu mỹ nhân!!!)
(Trời ơi, đây là lần đầu tiên tôi biết cái gì gọi là "sóng gió mãnh liệt", phần trên cơ thể này cũng quá tuyệt vời.)
(Aaaaaaaaa bây giờ Quan hà thực sự càng nhìn càng mê lòng người, tôi chết mất.)
(Hôm nay chị đẹp quá.)
(Có thể gọi là tuyệt sắc, hôm nay em gái thắng tuyệt đối, em chính là nữ hoàng gợi cảm.)
(Cơ thể này ngay cả một người con gái như tôi nhìn thấy tim cũng đập nhanh hơn.)
(….Tại sao lại mua hot search, ngoài trừ khoe khoang đội ngũ con người còn cái gì đáng khoe nữa.)
………..
Nhan Thu Chỉ trả lại điện thoại di động cho Châu Châu.
Châu Châu nhìn cô, nhỏ giọng hỏi: "Chị Nhan Nhan, chị sợ sao?"
Nhan Nhan nhìn vào mắt cô ấy.
Châu Châu nói: "Váy của chị hôm nay thật đẹp."
"Tôi tán đồng."
Nhan Thu Chỉ nói: "Đẹp chính là đẹp, nhưng tôi là người đẹp nhất thế giới."
Châu Châu: "…."
Giờ phút này, cô ấy cũng không biết phải khen sếp tự luyến này như thế nào.
Một giờ sau, Nhan Thu Chỉ thay váy và trang điểm, khi Châu Châu nhìn thấy, cô ấy lập tức muốn rút lại tất cả những lời nói chị Nhan Nhan tự luyến vừa rồi.
Chị Nhan Nhan của cô ấy thật sự không hề tự luyến, cô thực sự là người đẹp nhất thế giới này.
Nhan Thu Chỉ nhướng mày, mỉm cười nhẹ nhàng nhìn cô: "Ai đẹp hơn?"
Châu Châu: "….Chị."
Cô ấy kích động không thôi: "Chị Nhan Nhan đẹp nhất thế giới."
Nhan Thu Chỉ cong khóe môi dưới như trẻ con ăn kẹo nói: "Cảm ơn."
Cô thực sự không sợ Quan Hà.
Nhan Thu Chỉ quay đầu nhìn vào trong gương, sau khi nhìn kỹ khuôn mặt quen thuộc trong gương, trong ánh mắt thoáng qua một nụ cười nhàn nhạt.
Thời gian trôi nhanh, đoàn đội cũng cho mời một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp đến để chụp ảnh.
Sau khi chụp ảnh và chỉnh sửa xong, phòng công tác cũng lập tức đăng lên Weibo.
Khi đăng lên Weibo, Nhan Thu Chỉ đã ngồi trong xe hơi và tiến đến hiện trường thảm đỏ.
Ngay sau khi Weibo được phòng công tác đăng tải lên, có không ít cư dân mạng đang ngồi xem đợi xem ảnh của Nhan Thu Chỉ đã lướt thấy nó.
Sau khi xem những bức ảnh do phòng công tác đăng tải, không ít người ngạc nhiên.
(Ôi wow chết tiệt! Người phụ nữ này đến để giết tôi.)
(Aaaaaaaaa tại sao Nhan Thu Chỉ có thể xinh đẹp như vậy chứ?)
(wslwsl như vậy cũng đẹp quá đi mà!)
(Aaaaaaaa chờ đợi thảm đỏ, tôi muốn xem hình ảnh trực tiếp của chị.)
………….
Nhan Thu Chỉ không đọc Weibo của phòng công tác, cô ngủ suốt đoạn đường tới hiện trường.
Ngay khi chiếc xe dừng lại, những người hâm mộ xung quanh đã quay lại đây.
Sau khi nhìn thấy Nhan Thu Chỉ, đèn flash nhấp nháy không ngừng, tiếng la hét chói tai không ngừng.
Ngay cả những người hâm mộ theo dõi buổi phát sóng trực tiếp trên đài truyền hình cũng đều bị cô mê hoặc.
Đêm nay cô mặc một chiếc váy dài dần đổi màu, váy hai dây cổ V, nhưng cô thực sự không lộ quá nhiều đường sự nghiệp, ngược lại vẫn có cảm giác lôi cuốn.
Váy có một tông màu bóng, từ trên xuống dưới đều có sự thay đổi màu sắc khác nhau, khiến người ta nhìn vào tràn ngập sắc thái hư ảo.
Ngoài ra váy còn được phủ lấp lánh ánh sao, đứng ở dưới bóng đèn sẽ phản chiếu ánh sáng màu vàng, lấp lánh, xinh đẹp bắt mắt.
Cùng với bông tai và vòng cổ bằng ngọc trai, tương phản với làn da trắng sáng của cô, càng hiện lên vẻ trang nhã lại gợi cảm của cô tối nay, giống như một nàng công chúa bước ra từ lâu đài.
Nhất cử nhất động đều thu hút ánh nhìn.
(Aaaaaaaa tôi tuyên bố Nhan Thu Chỉ chính là nữ vương long trọng nhất đêm nay!)
(Aaaaaa Nhan Thu Chỉ thực sự quá khí chất.)
(Trời ơi, Nhan Thu Chỉ chỉ dựa vào một bức ảnh chuyển động để vượt qua người đã qua nhiếp ảnh gia chỉnh sửa rồi, thật là tuyệt quá.)
(Ma ma nha, tôi muốn ngủ cùng với người phụ nữ này.)
(So với Nhan Thu Chỉ, Quan Hà vừa mới đi qua, cảm thấy mình không có cơ hội chiến thắng.)
……….
Nhan Thu Chỉ bước đi thuận lợi đi trên thảm đỏ, nhưng thật trùng hợp, vị trí của cô đặc sắp xếp ở bên cạnh Quan Hà, giữa hai người có một ngôi sao nam.
Sao nam này là tiểu thịt tươi mới nổi năm nay, đột nhiên bị hai mỹ nữ vây quanh, trong lòng có chút bất an.
"Chị Thu Chỉ." Sau khi cậu ta gọi xong, quay người lại nhìn Quan Hà: "Chị Hà."
Từ khi Nhan Thu Chỉ xuất hiện sắc mặt Quan Hà không được tốt cho lắm, nhưng bởi vì hiện trường chỗ nào cũng là máy quay nên cô cố gắng kiềm chế tính khí của mình.
Cô ta đánh giá Nhan Thu Chỉ, chủ động chào hỏi: "Thu Chỉ, hôm nay cô thật đẹp."
Nhan Thu Chỉ: "Ừm."
Cô quay đầu liếc nhìn Quan Hà: "Cô cũng vậy."
Quan Hà mỉm cười, giả vờ rất quen thân với cô: "Đâu có, đêm nay cô mới khiến người ta kinh ngạc."
Cô ưỡn ngực: "So với cô, tôi còn kém xa hơn."
Cô ta nhìn chiếc váy trên người Nhan Thu Chỉ hỏi: "Chiếc váy này là của nhà nào vậy?"
Hầu hết trang phục của các nghệ sĩ trong buổi dạ tiệc đều do các nhãn hàng tài trợ, thỉnh thoảng cũng sẽ thảo luận với nhau một chút xem trang phục của nhà nào là đẹp nhất mùa này.
Nhan Thu Chỉ: "Không biết."
Quan Hà sửng sốt một chút: "Tại sao cô lại không biết chứ?"
Nhan Thu Chỉ "ừm" một tiếng, nhẹ giọng nói: "Được người khác tặng."
Cô đương nhiên là không biết rồi.
Quan Hà: "…."
Trong mắt cô ta thoáng hiện lên một tia ghen tị, cô ta cười nói: "Váy rất đẹp, hoa tai cũng rất đẹp, gần đây tôi cũng thích ngọc trai, cảm thấy rất có khí chất."
"Cảm ơn."
Nụ cười trên khuôn mặt Quan Hà đông cứng lại, dừng lại một chút rồi chủ động giới thiệu: "Của ta chính là của Địch Gia."
"…."
Nhan Thu Chỉ quay đầu lại, nghiêm túc đánh giá nhìn cô ta rồi gật đầu: "Rất đẹp."
Nghe cô khen ngợi như vậy, nụ cười trên khuôn mặt Quan Hà càng sâu.
"Tôi cũng cảm thấy không tồi, phong cách mùa xuân mới của Địch Gia vô cùng tốt, tôi đã rất ngạc nhiên khi họ nói rằng họ sẽ tài trợ cho tôi đó."
Nhan Thu Chỉ giả vờ không nghe hiểu những gì cô ta đang nói, gật gật đầu, quay đi chỗ khác và tiếp tục im lặng.
Còn tiểu thịt tươi bị lọt thỏm ở giữa nghe cuộc đối thoại của hai người thì rùng mình- sự cạnh tranh của các sao nữ quá khủng khiếp.
Quan Hà nhìn thấy bộ dạng không quan tâm của Nhan Thu Chỉ, muốn tiếp tục nói chuyện, liền nghe được tiếng cảm thán.
Cô ta ngẩng đầu, nhìn lên màn hình lớn đang chiếu phát sóng trực tiếp trên thảm đỏ.
Vừa nhìn thấy, Quan Hà đã quên mất Nhan Thu Chỉ.
Trần Lục Nam đến rồi.
Lần này anh không bước trên thảm đỏ một mình, bên cạnh anh là một tiền bối rất được kính trọng, người mà mọi người trong giới đều phải tôn vinh.
Anh vẫn mặc quần áo chỉnh tề như mọi khi, rõ ràng là rất bình thường, nhưng khí chất của người đàn ông này khác hẳn với những người khác, chỉ cần một cử chỉ nhỏ và một cái nhìn thôi cũng khiến cho những người hâm mộ phải hét lên vì anh, cảm động vì anh.
Quan Hà cố nén niềm vui trong mắt, cô ta ở trong giới giải trí này, người cô thích và mong muốn nhất chính là Trần Lục Nam.
Nghĩ đến đây, cô ta hung hăng trừng mắt nhìn Nhan Thu Chỉ.
Nếu không phải là Nhan Thu Chỉ… nghĩ rằng, cô ta càng kiên định tín niệm hơn, muốn so sánh với Nhan Thu Chỉ.
Nhan Thu Chỉ cũng không biết trong lòng Quan Hà đang nghĩ gì, cô nhướng mày liếc nhìn người đàn ông xuất hiện trên màn hình lớn, cảm xúc trong mắt lãnh đạm.
Hôm qua cô hỏi rằng tối nay Trần Lục Nam đến đây làm khách mời danh dự, về loại giải thưởng là gì thì cô cũng không tìm hiểu.
Trần Lục Nam đi cùng tiền bối đến, vị trí của anh ở hàng ghế đầu, ngồi cùng với tiền bối.
Vừa mới ngồi xuống, bên cạnh đã có người đi tới.
Ban đầu Trần Lục Nam cũng không chú ý, cho đến khi người đó gọi tên anh, anh mới nghiêng người nhìn sang.
Lâm Viện mặc một chiếc váy dài màu trắng, nhẹ nhàng như nước, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng, không hề dày cộp như những nghệ sĩ khác.
Đặc điểm khuôn mặt của cô ta thuộc loại nhạt nhẽo, trang điểm nhẹ nhàng là thích hợp nhất.
"Đã lâu không gặp."
Trần Lục Nam khẽ gật đầu và không nói gì.
Ban tổ chức không biết là vì nhiệt độ hay là vì gì, đặt vị trí của Lâm Viện bên cạnh Nhan Thu Chỉ.
Ngay khi Lâm Viện vừa ngồi xuống, cư dân mạng xem buổi phát sóng trực tiếp đã lập tức thay đổi thái độ, ngay từ cuộc thảo luận về sao nữ nào mặc đẹp nhất chuyển sang bàn tán chuyện phiếm của Trần Lục Nam và Lâm Viện.
Nhan Thu Chỉ đương nhiên cũng nhìn thấy người rồi, từ lúc Lâm Viện xuất hiện, Quan Hà liền gọi cô một tiếng.
Có lẽ là muốn nói với cô rằng- người phụ nữ đã ngủ với Trần Lục Nam như cô đừng ngại, Lâm Viện đến rồi, cô ta mới là "chính thất."
Vị trí của Nhan Thu Chỉ thực sự rất gần với Trần Lục Nam, cô đứng bên cạnh Trần Lục Nam và sau Lâm Viện.
Thật trùng hợp, hoàn cảnh xung quanh ồn ào và hỗn loạn, nhưng cô vẫn nghe được những gì Lâm Viện nói.
Vẻ mặt của cô không thay đổi nhiều, cô cứ ngồi thẳng tắp như vậy, trên mặt hiện lên vẻ quý phái và quyến rũ. Quan Hà lướt qua tiểu thịt tươi tiếp tục trò chuyện với Nhan Thu Chỉ: "Thu Chỉ, gần đây cô bận gì thế?"
Nhan Thu Chỉ lạnh lùng nhìn cô ta: "Không phải là cô biết sao?"
Nụ cười trên khuôn mặt Quan Hà đông cứng lại: "Làm sao tôi biết được?"
Nghe vậy, Nhan Thu Chỉ ngay cả ứng phó với cô ta cũng không muốn, cô nói thẳng: "Tôi sợ rằng ngay cả bữa trưa tôi ăn gì cô cũng cho người tìm hiểu rồi chứ, tại sao lạ không biết gần đây tôi bận bịu chuyện gì chứ?"
"….."
Trần Lục Nam che môi ho khan, Lâm Viện nghe vậy, thấp giọng hỏi: "Làm sao vậy?"
Anh dừng một chút, dựa vào bên người tiền bối một chút, trầm giọng nói: "Không sao."
Nhan Thu Chỉ không dám trắng trợn nhìn chằm chằm vào Trần Lục Nam, xung quanh đều là máy quay, nhưng cô mơ hồ cảm thấy - Trần Lục Nam vừa mới ho khan là bởi vì cô.
Giọng nói của cô không quá nhỏ hay quá to, tình cờ nghe được thì cũng bình thường.
Lâm Viện nhìn sắc mặt anh, có lẽ cũng nghĩ ra điều gì đó, cô ta nén giọng nói: "Người nghệ sĩ phía sau cũng khá thú vị đó."
Trần Lục Nam "ừm" một tiếng, thái độ lạnh lùng.
Lâm Viện cũng đã quen với tính cách này của anh, nhưng thật không có cảm giác gì.
Cô vẫn muốn nói chuyện những Trần Lục Nam đã quay đầu sang nói chuyện với tiền bối rồi.
Lâm Viện cắn môi, chỉ có thể từ bỏ.
Hai người thực sự không nói gì, nhưng đối với những người xem chương trình phát sóng trực tiếp, những người hâm mộ vui vẻ tìm kẹo ngọt mà nói, khung cảnh hai người họ thì thầm đó là đầy kẹo ngọt, đó là cẩu lương.
Haầu hết những người hâm mộ trong cuộc đã phát điên lên rồi.
Đây là mối quan hệ sinh thời, cặp đôi Nam Viện thật là hạnh phúc.
Từ trước đến nay lễ trao giải luôn là một sự kiện lớn, dù sao nó cũng là buổi tổng kết các tác phẩm của năm.
Lần này Nhan Thu Chỉ khác với lần trước, cô nghiêm túc hơn, không để ý quá nhiều đến Lâm Viện và Trần Lục Nam, mà thay vào đó là tập trung thưởng thức màn trình diễn.
Bộ dạng này rơi vào trong mắt Quan Hà, nhưng cô ta cảm thấy mình có cơ hội chiến thắng.
Nhan Thu Chỉ tính là gì, có lẽ đó chỉ là một lời giải thích cho thói hư tật xấu của Trần Lục Nam mà thôi, nghĩ đến đây, thái độ cô ta đối với Nhan Thu Chỉ cũng nhiệt tình hơn vài phần.
Năm ngoái Nhan Thu Chỉ có một số tác phẩm rất tốt, diễn xuất của nữ chính cũng khá tốt, nhưng so với các nghệ sĩ khác, khả năng vẫn kém khỏi hơn một chút.
Cô cũng tự biết kiến thức của cô.
Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất là không thể giành được, nhưng Nhan Thu Chỉ hướng về nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Đang suy nghĩ, khán đài vừa tuyên bố những tên các tác phẩm và nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất lọt vào danh sách năm nay.
Khi cô nhìn lên, liền nhìn thấy máy ảnh hướng về chính mình.
Tác phẩm là một bộ phim cổ trang, Nhan Thu Chỉ đóng vai nữ phụ si mê, vì nam chính "lên núi đao xuống biển lửa", nhân vật này thực sự thật bi thảm, người cô yêu không yêu cô, hơn nữa trên người cô còn có biển máu thù nhà.
Cả nhân vật nhuộm đẫm, thực sự rất bi thảm, dưới sự diễn giải của cô, có thể khiến người ta nảy sinh đồng cảm và tạo được tiếng vang lớn.
Cảnh cuối cùng nước mắt của cô hoàn toàn là tiên nữ rơi lệ, nước mắt cũng từ từ chảy xuống lông mi.
Đến cảnh quay cuối cùng cũng gây được tiếng vang với khán giả, không ít người bị cô hành hạ đến phát khóc.
Hinh ảnh dừng lại ở đây, hiện trường vang lên tiếng pháo tay nồng nhiệt.
Lâm Viện cũng ngẩng đầu nhìn vài giây, vừa định thu hồi ánh mắt, cô ta liền phát hiện Trần Lục Nam đang nhìn lên.
Cô ta đưa mắt nhìn theo và nói: "Kỹ năng diễn xuất của nữ diễn viên này cũng không tệ."
Trần Lục Nam thu hồi ánh mắt, lạnh lùng trả lời: "Cũng tốt."
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Viện sáng lên.
Cô ta thấy Trần Lục Nam có hứng thú với đề tài này, liền tiếp tục nói: "Nhưng kỳ thật trong bốn người, tôi cảm thấy người còn lại có cơ hội thắng cao hơn, chủ đề cũng vừa lòng hơn đúng không?"
Trần Lục Nam im lặng một lúc rồi nói: "Không chắc chắn."
"Nói như thế nào?"
Trần Lục Nam đứng dậy, lạnh lùng nói: "Kỹ năng diễn xuất nói lên điều đó."
Lâm Viện: "…."
Cô ta còn muốn nói gì đó, Trần Lục Nam đã nói chuyện với tiền bối ở bên cạnh rồi.
Đúng vào lúc này, người dẫn chương trình mời những khách quý ra trao giải.
Nói như vậy, những khách quý trao giải đều là người có khí chất và danh tiếng ở trong giới, có đôi khi cũng có CEO của các nhà đầu tư.
Trao giải cho nam diễn viên phụ và nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất là hai đàn chị.
Sau khi bước ra, cả hai cũng không hàm hồ mà trực tiếp công bố nghệ sĩ đoạt được giải thưởng.
"Chúng ta hãy chúc mừng diễn viên giành được giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất của năm---"
Sau khi dừng lại một chút, người đó hướng về phía Nhan Thu Chỉ và Quan Hà.
Quan Hà ngồi thẳng lưng, cô ta cũng được đề cử, tác phẩm năm ngoài của cô ta cũng không tồi, có lẽ có cơ hội chiến thắng cao.
Cô ta cười tươi trước ống kính, gương mặt tràn đầy sự tự tin.
"Nhan Thu Chỉ."
Vừa dứt lời, Quan Hà sững sờ, khán giả ồ lên vỗ tay, cô ta mới định thần lại và quay lại nhìn cô với vẻ mặt không thể tin được.
Tại sao lại?
Mặc dù Nhan Thu Chỉ có chút tự tin, nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm.
Cô cười nhẹ, cúi đầu chào mọi người rồi từ từ lên sân khấu, nam diễn viên phụ xuất sắc nhất ở bên kia trùng hợp lại là Thiệu Việt.
Anh ấy đang đợi Nhan Thu Chỉ.
Cả hai cùng chung một khung hình, cư dân mạng ngay lập tức nhiệt tình hơn.
(Aaaaaaaaaaaaaa cặp đôi tôi ghép có kết cục lớn sao.)
(Trời ơi trời ơi! Tôi chết rồi, tôi chết rồi!! Thiệu Việt cũng giành được giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, tôi còn tưởng rằng anh ấy hướng đến vị trí nam diễn viên chính xuất sắc chứ.)
(Aaaaaaa, năm ngoái anh ấy cũng có những vai phụ khá xuất sắc, cũng bình thường.)
(Tôi cảm thấy cặp đôi tôi ghép nên có một tương lai tươi sáng.)
(Trời ơi, trời ơi, quá xứng đôi rồi.)
……………
Hai người bước lên sân khấu, khi Nhan Thu Chỉ vừa nhận giải nhìn xuống, cô bất ngờ bắt gặp ánh mắt của Trần Lục Nam.
U ám, như thể cô đã đội một chiếc mũ xanh cho anh vậy.