Thấy tình trạng của đối phương, người vừa tới hơi giật giật khóe miệng, khống chế đối phương lại, nhìn thêm Trần Thiên Nam cùng Khánh một lượt, thấy cá hai thương thế không có nguy hiểm tới tính mạng, không nhịn được hiếu kỳ hỏi.
- Là hai cậu đánh bại tên này?
- Ông chú đang định tranh công lao đấy à, ở đây có mỗi hai đứa cháu, chú nghĩ còn có ai, tí nữa là đi bán muối rồi, cháu không tranh công, đòn kết liễu là thằng Khánh nó liều mạng đánh ra, chú xem có người hay không đưa hai đứa cháu đi bệnh viện với, đau muốn khóc đến nơi rồi.
Người vừa tới là người phụ trách trực tiếp của Khánh, thực lực đối phương ra sao còn lạ gì, nói muốn đánh bại một cao thủ tiên thiên chẳng khác nào chuyện nằm mơ giữa ban ngày, nhìn cậu nhóc Trần Thiên Nam bộ dạng nhăn nhó khóe miệng khẽ giật giật, tám phần là thủ đoạn của thằng nhóc này.
Tuy người này đột phá tiên thiên cảnh không phải là thật sự ở cảnh giới tiên thiên, miễn cưỡng được xem như tiên thiên, vậy mà hai thằng nhóc mới nhú được gần hai năm thời gian có thể đánh bại, chiến lực bậc này quá khủng đi, phần công lao này hầu hết đều sẽ rơi vào đầu Khánh, còn Trần Thiên Nam không thuộc biên chế của tổ Đại, không được tính, chỉ có thể âm thầm ghi nhận.