Hoắc Vưu nhìn cô ăn kẹo, một viên lại một viên, giống như trong túi có rất nhiều kẹo.
Tiếp theo, ngay lúc Tô Yên lần nữa duỗi tay vào túi. Liền có một bàn tay so với cô nhanh hơn một bước, vươn vào túi áo cô.
Quần áo này vốn là đồng phục của trường học, bó dán sát vào người. Tự nhiên túi áo cũng không lớn. Tay to của hắn trực tiếp với vào, cuối cùng "xoẹt" một tiếng, viền túi áo liền bị rách ra.
Tô Yên mắt nhìn chằm chằm váo túi áo của mình bị túm đến hỏng, lại nhìn tay người nọ vẫn còn ở trong túi không ngừng đào.
"Anh làm gì vậy?"
Cô mở miệng.
Hoắc Vưu cũng chưa cảm thấy mình làm như vậy có cái gì không đúng