Lâm Dịch Phong đặt tay nhỏ lên lưng gầy nhưng rắn chắc của hắn, môi mỏng ở bên tai cô chậm rãi du tẩu, mà cơ ngực rắn chắc nghiền nát bộ ngực sữa của cô, cùng với côn th*t sưng to chọc chọc bụng mềm mại của cô.
“Ưm a ~”
Thân thể mềm mại bị khóa chặt dưới thân người đàn ông, mỗi một cm đều thân mật tương dán, còn tiểu huyệt bị kích thích chảy ra vài giọt dịch nhầy.
Bùi Yên không cầm lòng được ngâm ra tiếng, cô nghiêng đầu cắn chặt hàm răng, xấu hổ buồn bực vùi sâu vào gối, ngón tay sớm đã tiến vào da hắn, làn da màu mạch lập tức xuất hiện mấy vệt cào.
Lâm Dịch Phong ở nghe được tiếng rên rỉ yêu kiều đó, đôi mắt đỏ lên.
Về sau, em sẽ ở dưới thân ai nở rộ sự mê người này?
Nam nhân bình tĩnh nhìn cô, khắc sâu khuôn mặt động tình vào trong trí nhớ, một chút ít cũng không buông tha.
Hắn cúi đầu mút cổ cô, dọc theo đường cong thon dài trắng nõn, lưu lại những vệt đỏ. Bàn tay to chậm rãi đi xuống, khoảnh khắc nắm lấy đầu nhũ đó, đầu lưỡi ngậm lấy một bên khác.
“A ~~”
Tay cùng miệng của Lâm Dịch Phong giống như mang lại lửa cháy vào thân thể cô, ngón tay Bùi Yên xen kẽ vào tóc hắn, hoảng đến vặn vẹo hai bên, vô ý thức đưa ngực non mềm càng sâu đến trong miệng hắn.
Đôi nhũ ở trong sự xoa nắn của hắn, giống như đậu hủ vậy, từ khe hở ngón tay lộ ra
Lưỡi hắn vòng theo đầu nhũ anh đào, lại ngậm ở trong miệng liếm mút, giống như có thể nếm mùi sữa, hút đến rung động, dục long cao thẳng đến chân tâm cô, thường thường chọc qua âm đế.
“Nhẹ ~ nhẹ chút ~ ưm ~”
Bùi Yên tê dại, trước ngực hơi hơi trướng, cô không chịu được hô lên, giọng nói lại ngọt lịm quyến rũ như vậy, càng khiến người muốn hung hăng yêu thương.
Đầu lưỡi Lâm Dịch Phong dọc theo nhũ thịt đi xuống, liếm qua bụng cô, bàn tay to sớm đã thăm tiến chân tâm, dọc theo hoa phùng ướt nị chậm rãi xoa nắn, ngón tay nhéo âm đế, nhẹ nhàng trêu đùa, trong lúc cô không hề phòng bị thật mạnh nghiền áp.
“A ~~ đừng ~~”
Bùi Yên bị kích thích khiến tiểu huyệt run rẩy, lượng lớn dịch nhầy từ hoa phùng chảy ra, ướt một mảnh nhỏ khăn trải giường. Trong hai mắt đẫm lệ mông lung của cô hắn nâng cánh mông lên, đầu lưỡi ngậm lấy chỗ kiều nộn, dọc theo âm đế trêu đùa liếm cắn.
Cô ưm một tiếng, toàn thân cứng đờ, hạ thể giống như một cây cung đang chuẩn bị bắn, tiểu huyệt lớn hơn nữa đã mở ra, hưởng sự tiến vào đó. Tất cả lực của cô đã bị đại lưỡi dẫn dắt, lại không có cách nào để ý cái khác.
Đầu lưỡi linh hoạt liếm láp hoa phùng cô, cắn bối thịt kiều nộn. Trong lúc cô kháng cự đong đưa, thăm vào hoa phùng, giống như côn th*t tiến vào lại đi ra. Miệng mút mạng, tựa như muốn ăn cô.
“Đừng… Đừng như vậy…
Cô nhịn không được khóc ra tiếng, túm ga giường muốn xé rách. Tiểu huyệt bị hắn bọc trong miệng hút, giống như cảm giác đang được đặt trong biển rộng. Sóng gió động trời đánh từng cái vào cô, cô bị đánh vào đáy biển.
Hắn tạm dừng một lát, miệng lại như cũ hút tiểu huyệt, đôi mắt nhìn cô vô lực giãy giụa, lúc cô sắp tới cao trào dục long nhắm ngay hoa phùng, một tấc một tấc trầm đi vào.
“A…”
Tiểu huyệt bỗng chốc phun ra lượng lớn d*m thủy, bao lấy côn th*t ướt nóng. Bùi Yên cả người run rẩy, hoa tâm chật ních khiến cô cắn tay nhỏ của mình, lã chã chực khóc.
“Yên Yên, bảo bối của anh!”
Hắn lấy tay cô, cúi đầu hôn lấy cô, côn th*t nặng nhẹ không đồng nhất đâm tiểu huyệt, nhiều lần nghiền áp qua tầng tầng lớp lớp vách tường thịt, một chút một chút cắm đến càng sâu.
Bùi Yên chỉ cảm thấy tiểu huyệt sung huyết như vậy, miệng huyệt bị thô cứng nhanh chóng cọ xát, môi cũng bị hắn cắn nuốt, khiến tiến rên rỉ của cô nuốt vào trong bụng.
Ngón tay cô cào lưng hắn để lại vệt đỏ. Lâm Dịch Phong bị đau đớn kích thích khiến côn th*t càng thêm sưng to, bụng căng chặt, mỗi một lần ra vào lực đạo ác hơn. Tinh hoàn đụng mạnh phải mông, chỗ hỗn hợp là tiếng ướt dính, toàn bộ phòng ngủ dâm mĩ không thôi.
“Nhẹ… Nhẹ chút…”
Bùi Yên khóc kêu, môi bị buông ra nhịn không được xin tha, mông nhỏ bị hắn đè nặng thao, đầu óc vẩn đục không rõ, chỉ có bị chiếm cứ chỗ mềm mại.
Lâm Dịch Phong chậm lực lại, thân gậy thọc vào rút ra, bị tiểu huyệt chặt chẽ hút lấy. Cô hắn gân xanh ẩn ẩn nhảy lên, hắn thở gấp dán vào trán cô, trong mắt phức tạp.
“Bảo bối, quấn chân lên eo anh.”
Hắn hôn môi cô, thấp giọng khẩn cầu.
Hắn không cam lòng ký ức bọn họ chỉ có ép buộc, cho dù là cầu, hắn cũng có thể coi như cô cam tâm tình nguyện.
côn th*t cương cứng gân xanh trong tiểu huyệt nhảy lên, một chút một chút, Bùi Yên không tự hỏi, gần như ngoan ngoãn mở chân, quấn lên eo hắn, dục long đột nhiên cắm đến càng sâu.
“A ~~”
Người đàn ông cùng cô gái đồng thời hừ ngâm.
Lâm Dịch Phong bị sự thuận theo của cô kích thích khiến đôi mắt màu đỏ tươi, hắn nắm lấy eo nhỏ, bắt đầu kích thích phần hông, đỉnh sâu vào hoa tâm, hận không thể tiến vào trong cơ thể cô, hợp hai làm một.
Hắn nhìn chăm chú nữ cô, màu đỏ tươi trong ánh mắt mang theo sự bi ai và tình yêu khó có thể miêu tả. Trong tiếng xin tha hắn hôn lấy môi đỏ, mạnh mẽ nén mông, giống như máy khoan điện vậy, cắm chặt cắm nhanh.
“Ư ư… ư…”
Bùi Yên khó nhịn rơi lệ, hai mắt đẫm lệ nhìn hắn, cầu hắn đừng sâu như vậy. Hắn nắm lấy mười ngón yếu ớt của cô, cái mông nảy sinh ác độc đâm vào, giống như ngày tận thế gắt gao làm.
Trong mấy cái đâm, hắn ở trong cơ thể dô ầm ầm bùng nổ. Bùi Yên không biết gì nữa, lượng lớn d*m thủy phun ra, cả người cô rùng mình, sau khi hắn buông môi khó nhịn thở dốc.
“Yên Yên, đừng đi!”
Lâm Dịch Phong ở tai cô lẩm bẩm, mang theo thâm trầm đau đớn, tuyệt vọng không tha. Đáy mắt hắn chảy xuống trong suốt, lẫn với mồ hôi, rơi vào trong cổ cô.
Hắn biết cô không nghe thấy, hắn như chấp niệm giữ lại, chỉ có bây giờ mới có thể nói ra; hắn muốn giữ lấy cô, nhưng không thể không thả cô.
Hắn yêu cô.
Bùi Yên mềm nhũn, chỉ ẩn ẩn cảm giác hắn ở bên tai cô thở ra, như muốn nói cái gì, còn chưa nghĩ lại, đã bị hắn hôn sâu.
Lâm Dịch Phong ôm chặt lấy thân thể đang xụi lơ ấy, dán lên môi đỏ, khi cô run rẩy nghẹn ngào mở miệng, một tiếng một tiếng muốn gọi linh hồn của cô.
“Bùi Yên, anh yêu em!”
Tình cảm chân thành!
——-
Lịch up: Vì có một mình mình và dựa theo tính cách của mình thì mình rảnh lúc nào up lúc ấy, edit chương nào up chương nấy ( chưa beta nên hoan nghênh mn góp ý).
Ngày nào rảnh một ngày nhiều chương, ngày không rảnh thì 1 chương hoặc không chương nào.