Dung ma ma chưa kịp bẩm báo với hoàng hậu thì nàng đã đẩy cửa xông vào làm các cung nữ đứng hình tại chỗ sao lại có kẻ vô phép tắc dám bất kính với hoàng hậu như vậy . Đình hoàng hậu mỉm cười rồi hỏi :
" Thái tử phi sao lại đến gặp ta mà không báo trước thế ? Chẳng phải chỉ có lệnh của ta thì cô mới nên tới đây để gặp bổn cung sao ? " , giọng nói thanh thoát cùng với dáng vẻ uy quyền của mình đã làm thái tử phi có chút rùng mình khi đứng đối diện trực tiếp với hoàng hậu nhưng với bản lĩnh kiên cường của một cô gái mạnh mẽ từng xuất thân nghèo khổ ở nông thôn đã gặp đủ kiểu người ranh mãnh quyền lực cao quý như vậy nên phải có dũng khí đối mặt với họ mà không sợ hãi . Nàng bình thản đối đáp lại hoàng hậu:
" Hoàng hậu , cô không thấy làm như vậy quá nhẫn tâm với ca ca của mình ư? Sao lúc bắt đầu cô không nói ta về bệnh tình của chàng ấy ? "
Hoàng hậu cười ranh: " Hửm ? Cô bị hắn làm lung lay rồi sao ? Biết được bệnh tình của hắn thì cô có thể làm gì được chứ ? "
" Mục đích từ đầu của cô đơn giản là đổ vỏ cho tôi sau những tội ác của cô sao ? Tôi đã vì gia đình mà làm con chó nghe lời sai bảo của cô mà không biết bản thân đã ngu dốt đến mức nào..."
Hoàng hậu thốt lên:
" Cô là người không có tình cảm với người khác một người luôn lạnh lùng ảm đạm sống theo ý mình , mối hôn sự sắp đặt này là ta đã sắp xếp mọi thứ cho số phận của cô . Chỉ cần cô làm theo ý ta thì cô sẽ sống yên ổn sau khi hắn chết "
" Giết chàng ấy như vậy thì có gì thú vị chứ ? Hoàng hậu cũng có sở thích quái lạ thật đấy . Chẳng phải cô không muốn tự mình ra tay vì sợ hoàng thượng sẽ ghét bỏ cô ư ? " Lời nói của nàng như chạm đúng tim đen của hoàng hậu làm nàng ta nổi giận:
" Ngươi dám thất lễ với bổn cung sao ? "
Không chịu yếu thế Cẩm Uyển Lam đanh mặt không chút sợ hãi mà đe dọa :
" Chỉ có tôi mới biết những việc làm độc ác của hoàng hậu nhỉ ? Nếu ta không muốn làm tay sai của hoàng hậu nữa thì chỉ cần gặp hoàng thượng để yết kiến lên thôi nhỉ ? Sẽ có rất nhiều lí do thuyết phục để bệ hạ nhìn rõ nội tâm bên trong của hoàng hậu đó "
Hoàng hậu khó chịu mà ra lệnh : " Chỉ là một thái tử phi chức quèn nà mà cũng lên giọng đe dọa bổn cung sao ? Người đâu , vả miệng ả cho ta "
Những cung nữ bên cạnh hoàng hậu nhanh chóng khống chế nàng và bắt đầu đụng tay đụng chân với nàng . Cẩm Uyển Lam không chịu lép vế : " Hoàng hậu dám đụng vào ta sao ? "
" Ngươi chả là cái thá gì trong mắt ta cả , vói ngươi thì nên làm một con chó mà ngoan ngoãn nghe lời của ta thôi . Nếu hết tác dụng với ta thì sẽ không đáng để giữ lại nữa " hoàng hậu nghiêm giọng nói
Nhìn bộ mặt thật của hoàng hậu và sự ngu dốt của mình thái tử phi như hiểu ra ngay từ đầu bản thân nàng chỉ là quân cơ của ả ta gián tiếp hãm hại phu quân của mình để giờ người đấy sống cũng không yên qua ngày , có lẽ giờ hối hận cũng đã muộn rồi sao ?
Đồng Ngọc xông vào một cách hùng hổ không quan tâm đến phép tắc mà chạy đến đẩy ngã cô cung nữ đang chuẩn bị vả miệng thái tử phi ngã ra đất làm hoàng hậu và thái tử phi bất ngờ
Hoàng hậu ngẩn người một lúc rồi quát: " Ngươi - ngươi....dám đụng vào người của bổn cung sao ? "
Đồng Ngọc lạnh lùng đáp: " Thì sao chứ ? Ta còn có thể để lại vài vết xước trên cơ thể ngọc ngà của hoàng hậu nữa đấy "
Thái tử phi kéo áo cô ngăn cản: " Đừng làm loạn nữa...Ta không dám bảo toàn tính mạng cho cô đâu.." . Đồng Ngọc trấn an
" Người là thái tử phi , nô tì thân làm cung nữ trong cung của thái tử cũng là người của thái tử phi vì vậy nô tì sẽ bảo vệ người "
Hoàng hậu thở dài ngao ngán: " Đúng là chủ nào tớ nấy , thân mình còn lo chưa xong mà đòi lo cho người khác . Vậy để ta xem ngươi có thể bảo vệ ả ta kiểu gì ? " Đình Nhược Nhược sai người mang kiếm của nàng ra rồi chĩa mũi kiếm vào hướng Đồng Ngọc . Mặc Uyển Lam chỉ biết đứng đó buông thõng tay im lặng không tin rằng hoàng hậu có thể dung kiếm như vậy nếu đấu với Đồng Ngọc thi chắc chắn Đông Ngọc sẽ yếu thế , Đồng Ngọc nhìn rõ vẻ mặt thẫn thờ và lo lắng của thái tử phi cô khích lệ : " Nô tì sẽ không sao đâu.." rồi ra điều kiện với hoàng hậu
" Nếu nô tì thắng thì người phải quỳ xuống xin lỗi thái tử điện hạ , còn nếu thần thua thì tùy hoàng hậu xử lí " cô như đánh cược mạng sống của mình vào trận quyết đấu này Đình Nhược Nhược khinh bỉ , đáp:
" Một cung nữ như ngươi thì sao có thể đấu lại bổn cung chứ ? "
Đồng Ngọc khí chịu khi bị hoàng hậu coi thường như vậy ;
" Vậy chúng ta thử đấu một trận nhé ? "
" Được thôi...bổn cung sẽ không tiếc rẻ mạng sống của ngươi đâu "
" Vậy nô tì không khách sáo và không nương tay đâu " cô rút kiếm từ bên eo mình ra , kiếm là vật không thể thiếu bên người cô đề phòng những lúc cần dùng đến như lúc này đây