Mộng Sinh Giới

Chương 112: Kết Trận Phong Ấn



Chương 111: Kết Trận Phong Ấn

Ngay khi v·ụ n·ổ dữ dội vừa dứt, không gian như chìm vào một khoảng lặng ngắn ngủi, rồi ánh mắt sắc lạnh của Kira lóe lên đầy sát ý.

Cô đưa mũi kiếm lên, chỉ thẳng về phía nữ nhân Tsukuyomi, giọng nói kiên quyết vang vọng như lệnh truyền:

"Đi!"

Lời vừa dứt, Thanh Long bao quanh cơ thể Kira lập tức uốn lượn một vài vòng giữa không trung, thân hình khổng lồ phát sáng rực rỡ tựa như ánh bình minh xé toạc bóng tối. Tiếng gầm vang trời của nó phát ra, trấn động toàn bộ không gian, mặt đất bên dưới rung chuyển, đá vụn và bụi mờ bay tung tóe.

Thanh Long quét đuôi, bật mạnh lao thẳng về phía nữ nhân Tsukuyomi, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa. Những làn khí long tức xoáy tròn, tạo thành một cơn lốc cuồn cuộn như muốn nuốt chửng mọi thứ trên đường đi.

---

Phía đối diện, nữ nhân Tsukuyomi không hề tỏ ra nao núng.

Ánh mắt cô ta ánh lên sự kiên nghị, lạnh lùng và đầy thách thức. Hai tay đưa lên, triệu hồi đàn dơi khổng lồ bay ra từ những luồng huyết khí đỏ rực bao quanh cơ thể. Những con dơi lập tức tản ra, tạo thành một lớp chắn tử khí hỗ trợ chủ nhân.

Tsukuyomi hít một hơi sâu, thân ảnh cô chớp động lên trời cao, vượt xa khỏi phạm vi ảnh hưởng của Thanh Long. Một tay cô đưa ra sau, huyết vụ xung quanh hội tụ cuồn cuộn như dòng sông máu bị hút về một điểm. Chỉ trong nháy mắt, nó ngưng tụ thành một thanh giáo huyết sắc, dài tới vài trượng, tỏa ra ánh sáng đỏ rực xen lẫn những tia sét ma quỷ bắn ra xung quanh.

"Phá Huyết Thần Thương!"

Cô hét lớn, từng tiếng vang vọng như sấm nổ giữa trời quang. Thanh giáo trong tay tỏa ra sát khí kinh thiên, sức mạnh đáng sợ từ nó làm mặt đất bên dưới rung lắc dữ dội, nứt toác thành những khe sâu ngoằn ngoèo. Trên bầu trời, huyết lôi bạo phát, chằng chịt như những vết nứt xé rách cả thiên không.

Tsukuyomi lùi lại lấy đà, ánh mắt khóa chặt Thanh Long đang lao đến. Cô dồn toàn bộ sức mạnh vào tay, tiếng hét vang rền:

"Diệt!"

Thanh giáo huyết sắc được phóng ra, xoay tròn như một lốc xoáy máu, mang theo sức mạnh xé toạc không gian. Đàn dơi bao quanh cô cũng đồng loạt mở miệng, phóng ra những tia năng lượng đỏ rực, hợp thành một dòng sát lực khổng lồ cuốn theo mũi giáo, tất cả cùng lao về phía Thanh Long.

---

Trong khoảnh khắc đó, Kira khẽ liếc nhìn xuống phía dưới, nơi tế đàn kỳ dị đang giam giữ Băng Tử Huyên.

Tế đàn này, bao phủ bởi những lớp kết giới cổ chú phức tạp, tựa như một chiếc lồng giam khổng lồ được tạo ra từ ánh sáng đỏ u ám. Những ký tự cổ đại phát sáng liên tục, xoay tròn quanh cơ thể Băng Tử Huyên, như muốn rút cạn toàn bộ sinh lực của hắn vào trong không gian vô tận.

Kira không hề do dự. Cô biết rằng đây là cơ hội duy nhất để hành động. Thanh Long sẽ đối đầu với toàn bộ sức mạnh của Tsukuyomi, và chính cô sẽ lao thẳng xuống cứu người quan trọng nhất.



Thân ảnh Kira trên không khẽ động, chỉ trong một giây, cô đã hóa thành một tia sáng bạch kim, phóng thẳng về phía tế đàn như một mũi tên sắc bén bắn đi từ cung.

---

Tsukuyomi nhận ra ý đồ của Kira, ánh mắt cô ta lóe lên sự phẫn nộ.

"Ngươi muốn cứu người ngay trước mặt ta? Mơ tưởng!"

Cô hét lớn, thân ảnh tức thì biến mất trong một làn khói huyết sắc. Chỉ trong chớp mắt, cô đã xuất hiện ngay giữa đường lao xuống của Kira, chắn trước con đường dẫn đến tế đàn. Tsukuyomi dồn sức mạnh vào tay, tạo ra một lưỡi kiếm huyết sắc dài ngoằn, ánh sáng đỏ quỷ dị của nó tỏa ra khắp chiến trường.

Ngay khoảnh khắc lưỡi kiếm huyết sắc của Tsukuyomi chuẩn bị bổ xuống Kira, từ bầu trời cao, một thân ảnh rực cháy đỏ rực như ánh mặt trời giáng thế lao thẳng xuống.

"Phượng Hoàng Chân Thể!"

Một chân thể khổng lồ của phượng hoàng lửa, đôi cánh rực rỡ trải rộng như bao trùm cả bầu trời, lao xuống với sức mạnh hủy diệt. Những tia lửa đỏ cam từ thân thể nó rơi xuống như mưa thiên thạch, tạo thành những vùng cháy khắp chiến trường. Tiếng gầm thét của phượng hoàng vang vọng như xé toạc không gian, cuốn theo ngọn lửa mãnh liệt thiêu đốt mọi thứ trên đường đi.

Tsukuyomi nhận ra mối nguy hiểm bất ngờ, ánh mắt lạnh lùng lóe lên một tia cảnh giác. Cô lập tức rút lại thanh kiếm huyết sắc, xoay người đưa lên chống đỡ, nhưng sự xuất hiện quá đột ngột của Phượng Hoàng Hỏa Thể khiến cô không kịp chuẩn bị đầy đủ sức mạnh.

"Rầm!"

Phượng hoàng lao thẳng vào Tsukuyomi, đẩy cô từ trên cao xuống như một ngôi sao rơi. Cú v·a c·hạm mạnh đến mức mặt đất phía dưới rung chuyển dữ dội, tạo thành một hố sâu khổng lồ. Những luồng lửa từ đôi cánh phượng hoàng bùng cháy lan ra, nhấn chìm khu vực xung quanh trong biển lửa, khiến đất đá bị thiêu cháy thành tro tàn, không khí ngập tràn nhiệt độ bỏng rát.

---

Phía xa, nữ nhân khiển rối gắng sức đứng dậy, tay ôm lấy lồng ngực đang đau nhói do thương tích nặng nề.

Dù thân thể mệt mỏi, nhưng đôi mắt cô vẫn ánh lên sự quyết tâm mãnh liệt. Nhìn Kira, cô cất giọng yếu ớt nhưng dứt khoát:

"Tiền bối, ngài mau đi cứu hắn đi... Để vãn bối cầm chân cô ta!"

Kira thoáng do dự, ánh mắt như muốn từ chối, nhưng khi nhìn xuống tế đàn nơi Băng Tử Huyên đang bị giam giữ, cô biết rằng không còn thời gian để chần chừ nữa. Gật đầu dứt khoát, cô nói nhanh:

"Nếu vậy, phiền ngươi cầm chân cô ta. Ta sẽ quay lại ngay khi cứu được hắn!"

Nữ nhân khiển rối mỉm cười yếu ớt nhưng đầy kiên cường, gật đầu đáp lại. "Yên tâm... Ta vẫn chưa c·hết dễ dàng như vậy đâu!"

---



Dưới lòng hố sâu, Tsukuyomi đứng dậy, mái tóc dài đỏ như máu tung bay, toàn thân bao phủ bởi huyết khí cuồng bạo.

Cô bị Phượng Hoàng Hỏa Thể đẩy lùi, nhưng không hề có dấu hiệu suy yếu. Đôi mắt cô lạnh lùng nhìn chằm chằm lên, ngọn lửa phượng hoàng vẫn còn đang thiêu đốt xung quanh, nhưng cô chỉ khẽ cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo vang lên:

"Chỉ dựa vào ngươi?"

"Nếu vậy để ta thử xem ngươi làm bằng cách nào!"

Nữ nhân khiển rối đã tiến đến gần mép hố, đôi tay kết ấn thật nhanh. Chỉ trong vài giây, một kết giới lửa khổng lồ hình thành xung quanh khu vực hố sâu, những ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt như muốn t·hiêu r·ụi mọi thứ. Lồng giam lửa nhanh chóng bao trùm toàn bộ không gian quanh Tsukuyomi, ngăn không cho cô rời khỏi vị trí.

"Ngươi nghĩ thứ này có thể giam được ta sao?" Tsukuyomi nói, giọng nói đầy mỉa mai.

Nữ nhân khiển rối không đáp, chỉ nhắm mắt, triệu hồi những con rối khổng lồ từ không gian. Mười con rối mới xuất hiện, mỗi con đều mang theo một nguồn sức mạnh khác nhau, đứng bên ngoài cùng kết trận phong ấn...

Ngọn lửa từ lồng giam bốc lên cao, bao phủ cả một vùng trời đỏ rực, tựa như một ngọn núi lửa sắp bùng nổ. Tsukuyomi không hề tỏ ra nao núng, cô rút thanh kiếm huyết sắc, ánh sáng đỏ từ nó lóe lên đầy sát ý.

Bên trong lồng giam lửa, nữ nhân Tsukuyomi đứng yên lặng giữa cơn lửa cháy bập bùng, ánh mắt sắc lạnh đảo qua những bức tường đang thiêu đốt xung quanh mình.

"Chỉ thế này mà dám giam giữ bản tọa?" Cô nhếch môi cười khinh thường, ánh mắt lóe lên tia sáng đầy nguy hiểm.

"Xem ra ngươi vẫn đánh giá quá thấp ta rồi..."

Ngay khi dứt lời, Tsukuyomi vung kiếm huyết sắc của mình, chém mạnh ba đường kiếm về phía lồng giam. Ba vệt sáng đỏ rực mang theo uy lực hủy diệt lao đến, nhưng khi chạm vào kết cấu của lồng giam lửa, chúng chỉ tạo nên vài rung động nhỏ rồi nhanh chóng tan biến, tựa như đã bị hấp thụ vào dòng năng lượng từ lửa.

Đôi mày của Tsukuyomi khẽ nhíu lại, biểu cảm kiêu ngạo biến mất trong thoáng chốc. Cô nhận ra rằng kết cấu của lồng giam này không hề đơn giản, nó mang theo sự chồng chất của các lớp thuật khí cực kỳ tinh vi. Dù vậy, khóe môi cô vẫn cong lên một nụ cười đầy ẩn ý.

---

Phía bên ngoài lồng giam, nữ nhân khiển rối đang tập trung toàn lực điều khiển trận pháp.

Mười con rối khổng lồ xếp thành hình trận, mỗi con rối đều kết nối với các đường thuật khí chạy thẳng vào lồng giam. Nữ nhân khiển rối đứng giữa trung tâm, đôi tay không ngừng kết ấn, toàn bộ cơ thể cô tỏa ra một luồng sáng nhè nhẹ khi thuật khí được dồn liên tục vào trận pháp phong ấn.

"Hãy xem ngươi phá được phong ấn này thế nào," cô lẩm bẩm, ánh mắt kiên định dõi vào bóng dáng của Tsukuyomi bên trong.



Thế nhưng, Tsukuyomi không hề nao núng. Cô đứng yên giữa lồng giam, ánh mắt sắc bén như dao nhìn xuống mặt đất bên dưới. Đôi môi cô khẽ nhếch, giọng nói vang lên đầy ngạo nghễ:

"Được... không tệ. Để ta xem ngươi có thể giam được ta bao lâu."

Ngay sau đó, cô hạ thanh kiếm huyết sắc xuống, mũi kiếm khẽ chạm đất. Một luồng huyết quang bùng lên dữ dội, lan tỏa khắp mặt đất nơi cô đứng. Những vệt sáng đỏ như dòng sông máu chạy dài từ vị trí của cô, lan khắp bề mặt hố sâu. Chúng bò dọc lên các bức tường lồng giam như những con rắn khổng lồ, từng chút một bắt đầu ăn mòn lớp kết cấu của lồng giam.

---

Bên ngoài, nữ nhân khiển rối cảm nhận được sự biến đổi bên trong.

Những con rối trong trận pháp bắt đầu rung lắc dữ dội. Lượng thuật khí được truyền vào lồng giam tăng lên đáng kể khi cô dồn toàn bộ sức lực để duy trì phong ấn. Nhưng ngay cả như vậy, cô vẫn thấy các đường huyết quang của Tsukuyomi đang từng chút một p·há h·oại nền tảng của trận pháp.

"Không thể để cô ta phá hủy lồng giam được!"

Nữ nhân khiển rối nghiến răng, mồ hôi chảy dài trên trán. Cô ra lệnh cho ba con rối tăng cường thuật khí nhiều hơn nữa, nhưng áp lực quá lớn khiến các con rối bắt đầu xuất hiện những vết nứt trên cơ thể.

"Rắc... Rắc..."

Tiếng vỡ vụn vang lên. Một con rối khổng lồ đã không thể chịu đựng thêm, đôi chân của nó gãy rời, rồi toàn thân sụp xuống, hóa thành tro bụi.

Nữ nhân khiển rối nghiến răng, tay kết ấn nhanh hơn để duy trì trận pháp. Nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủi, thêm hai con rối nữa gục ngã. Từng mảnh vỡ từ những con rối rơi xuống mặt đất, mang theo ánh sáng của thuật khí tan biến vào không trung.

---

Bên trong, Tsukuyomi cười nhạt.

Cô cảm nhận được sự suy yếu dần dần của trận pháp phong ấn. Làn huyết quang dưới chân cô càng lan rộng, những vết rạn nứt nhỏ trên lồng giam ngày càng lớn, ánh sáng của ngọn lửa xung quanh bắt đầu nhạt dần.

"Ha, ngươi đã dồn hết sức lực chỉ để duy trì phong ấn này. Đáng tiếc... mọi thứ sẽ sụp đổ ngay thôi."

Tsukuyomi nở một nụ cười đắc ý, ánh mắt lóe lên tia sáng đầy sát ý.

---

Phía bên ngoài, nữ nhân khiển rối gần như kiệt sức.

Cô đặt tay lên ngực, cảm nhận trái tim đang đập loạn nhịp trong lồng ngực, từng hơi thở trở nên khó nhọc. Nhưng cô không cho phép mình dừng lại.

"Ta... không thể để cô ta thoát ra...!"

Dù toàn thân đau đớn, cô vẫn tiếp tục điều khiển những con rối còn lại, dồn tất cả thuật khí vào lồng giam. Nhưng trong lòng cô biết rõ, thời gian không còn nhiều.

"Chỉ cần cầm chân cô ta... thêm chút nữa thôi!"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.