Cung mềm ngắn Tây Vực đúng là không thể xuyên giáp La Mã, càng không thể nói xuyên khiên quân Đại Việt .
Nhưng với mật độ bắn dày đặc luôn có nững mũi tên xác xuất trúng những khe hẹp giáp gây tổn thương cho Hán Nô quân.
Nhưng quân Hán nô chưa loạn, mặc dù họ đang đứng yên chịu trận hứng chịu làn mưa tên như lông châu lắm vậy.
Cung Kỵ Tây Vực tưng bừng bắn tên.
Đại Việt quân “đau khổ” dùng khiên chống đỡ.
Nhưng quân trường thương binh Hán Nô lại thở phào một hơi bình tâm lại.
Họ làm gì trúng nhiều tên đâu, thi thoảng lác đác mới có tên rơi vào trường thương trận Hán Nô trận, đều bị giáp tốt cùng khiên nhỏ che cả, thằng nào quá sui bị tên đâm chúng bàn chân hay khe giáp thì chịu hẳn rồi, đây là biểu hiện của ông bà tổ tiên tích đức chưa tới.
Kẻ chịu đòn chính lại là đao thuẫn binh, bọn này ăn nhiều tên nhất. Nhưng may mắn là đao thuẫn binh phía sau cũng là giáp giày La Mã lại là khiên lớn nên dễ thở vô cùng.
Tại sao quân cung kỵ Tây Vực lại đi công kích đao thuẫn binh Hán Nô trận địa? tại sao không xả tên về Trường thương trận địa Hán Nô?
Cái này là điểm hay cũng như điểm kinh nghiệm của Tích.
Hắn chiến ở Liêu Đông nhiều rồi, tiếp xúc cung kỵ nhiều rồi. Bắc Nguyên thằng nào chẳng là cung kỵ sĩ.
Đặc điểm bắn tên của kỵ binh Ký hiểu như trong bàn tay.
Bộ binh là bắn… những gì chúng không thấy.. nói nghe buồn cười đúng không? Nhưng đó là sự thật. Cung bộ thường tầm rất xa và thường bắn vòng cung cao qua trận địa.
Cũng có cung bộ xếp tuyến đầu bắn hai ba lượt sau đó lui lại để thương binh hay đao thuẫn binh lên tank, sau đó chúng lại ở sau bắn parabol đường vòng cung vượt qua đầu đồng đội để công kích địch nhân. Cho nên mới nói nếu thực sự là đánh trận lớn không phải du kích chiến, thì bộ cung toàn là bắn cái bọn hắn không có nhìn rõ thấy.
Bộ cung là đứng dày đặc, bắn theo góc bắn và hướng bắn của hoa tiêu chỉ huy.
Ví dụ muốn thủ thành hay dàn trận chiến bọn bộ cung hắn sẽ bắn trước đo tầm rồi đặt các mốc. Sau đó đám bộ cung đứng sau công sự hoặc sau lớp bộ binh khác bảo vệ mà bắn theo chỉ đạo của cấp trên.
Khi đại lượng quân địch đến vị trí mốc, bọn hắn sẽ theo hướng , góc bắn đã định trước mà xạ kích. Cho nên mới gọi là bắn mục tiêu không nhìn thấy.
Còn kỵ binh là bắn mục tiêu nhìn thấy là chính. Cung bọn họ mềm, tầm ngắn cho nên thường cũng không chơi đánh dấu mốc meo gì mà là ngắm bắn trên lưng ngựa, cho nên đám này đã luyện thành thói quen khó bỏ này.
Ngô Khảo Ký biết và lợi dụng nó để tránh tổn thất trường thương binh, vì sao khiên của Trường thương binh khá nhỏ.
Hai hàng quân trận , trường thương, đao thuẫn thủ của Hán Nô doanh đều tắt tối om đèn.
Nhưng phía sau họ đèn của Cấm Vệ quân vẫn sáng đủ soi lờ mờ thấy nhóm Đao Thuẫn Binh Hán Nô.
Địch Viễn biết là trường thương binh tắt đèn làm mất mốc bắn cho nên dặn cung thủ nhắm bắn mục tiêu gần trước so với điểm sánh sáng.
Nhưng dặn là một chuyện , làm được hay không là chuyện khác.
Cho nên theo thói quen khó bỏ, cung Kỵ tuy có ý thức phải bắn mục tiêu gần, nhưng bản năng dương cung lại là bắn mục tiêu nhìn thấy.
Ở đây bọn hắn chỉ nhìn thấy đèn, cùng một số lờ mờ mục tiêu trước đèn, vậy là tấn công về hướng đó.
Nên nhớ trời đêm mùa đông cuối tháng nông lịch thì biết độ tối thui ra sao rồi.
Do vậy mấy anh đao thuẫn thủ là gánh đủ cho bà con, phần lớn tiếng kêu rên từ đây mà ra. Lẽ dĩ nhiên có kêu rên nhưng tỉ lệ trọng thương rất hiếm, đa phần đều là thương nhẹ.
Có thể loại mũi tên này đối với giáp da, giá Lamellar có sát thương nhưng đối với La Mã giáp phun của Bố Chính và thăng long thì, rất ái ngại.
Lại thêm quân Đao thuẫn thủ toàn là khiên lớn trang bị cho nên muốn sát thương đám xác rùa này bằng cung mềm là phải chơi ăn may mới được.
Lại nói về đao thuẫn thủ nó chỉ là tên gọi chung của một loại quân có khiên lớn một tay và một tay khác là vũ khí. Đao Thuẫn thủ không có nghĩa là bắt buộc vũ khí phải là thanh đao.
Ví dụ như đao thuẫn thủ của Âu Phi binh phần lớn là rìu ViKing 1 tay và Khiên lớn, lại có phương trận là thương 1,8m cùng Khiên lớn kết hợp kiếm ngắn Gladius bên hông.
Còn như đao thuẫn thủ Triều Nô, Hán Nô đúng dùng chiến đao cùng khiên lớn, cũng có phương trận là thương dài 1,6m vì hình thể không thích hợp thương một tay dài 1,8m.
( Cho nên thấy tác gọi đao thuẫn thủ thì đừng nhầm là lính cầm đao cộng khiên đơn thuần nhé :D).
Trong phú chốc đến gần năm ngàn mũi tên cứ thế vồ vập đã tấn công vào quân Đại Việt.
Có người lại nói tác điêu không biết tính toán, cung kỵ có 3 ngàn, mỗi thằng sơ sơ bắn ba mũi đã là 9 ngàn mũi tên rồi.
À vâng nếu cộng trừ nhân chia như vậy thì tác chịu hẳn rồi. Có rất nhiều nghĩ như vậy nhưng không phải cách tính nhân chia cộng trừ đó đâu. Có phải hai bên xếp hàng bắn đâu mừ.
Là kỵ binh theo line xông như con rắn bò dọc quân trận bắn tên , cho nên thằng đầu xạ ba mũi thằng cuối đuôi rắn vẫn còn cách xa quân trận Đại Việt.
Nên nhớ quân trận Đại Việt chỉ có 500mx 700m thôi cho nên để con rắn dài này bò qua một lượt và tái bò là còn lâu đó.
Bang bang bang …
Bùm bùm.
Những tiếng nổ nhỏ nhưng ầm vang đồng loạt lên tiếng.
Làm sao quân Đại Việt lại có thể để cho quân Tây Vực tự tung tự tác.
Tuy trận địa nỗ thủ vẫn đang trong quá trình điều phối, pháo cối binh cũng đang cấp tốc rút từ phía Trại Tống về hậu quân chưa thể dùng được.
Nhưng xa tháp để làm gì?
Xa tháp xoay ngang chính là 4,5m rộng đủ bố trí 3 thằng 35ly “ súng bắn tỉa”.
Mười bốn cái tháp xa tổng là 42 khẩu 35 ly nổ dàn. Đây chỉ là tháp xa ở gần hậu quân mới nổ súng được.
Khoảng cách 70-80m tháp xa trên cao 3m không sợ thằng nào bố con.
Tuy số lượng thưa nhưng đã trúng là hẹo, mà đã hẹo là loạn đội hình.
Bắn mục tiêu di động khó nhưng bắn vào thân một con rắn trườn dọc qua lại dễ.
Khoảng cách này pháo 35ly là trùm cơ động và trùm chính xác trong các loại pháo hiện nay.
Để làm được 35ly pháo cỉ có ở Đại Việt, thậm chí các công tượng đang thử nghiệm chế tạo 20 ly vì thấy dễ quá. Nhưng họ bị Ngô Khảo Ký ức chế, vì nếu còn chế tức là càng nhỏ hơn và thành súng hoả mai rồi. Đến lúc đó nếu thằng Hunter là chuyên gia vũ khí, quân sự cơ khí thì Ký ăn đủ.
35 ly đủ dùng. Thao tác đủ nhanh, bắn đủ thích.
Thậm chí Ngô Khảo Tước mường tượng nên bổ xung xây dựng thêm xa tháp hay tìm cách mở rộng hơn chút vì bọn này tỏ ra hiệu quả không kém gì cung tên.
Trong phút chốc mấy anh xạ thủ 35ly bắn đến vui sướng đầm đìa, bọn họ tuy ít nhưng lợi thế tầm xa, độ chính xác, cùng độ cao mà dã xuống đầu “rắn mối lửa” những đòn sấm sét.
Năm loặt đi qua ít nhất phải hơn trăm rưỡi cung kỵ Tây Vực ngã xuống hoặc binh đánh rơi ngựa do chiến mã chết rồi.
Loại đạn 35 ly đi qua vào cơ thể là chết, dù ở bọ phận nào trên thân, nếu qua chân tay thì tiện xương, cắt tay là chuyện thường. Không có giáp nào kháng được. Chiến mã sinh mệnh lực cao đúng không? Trúng một viên cũng nằm. Không có khả năng đứng.
Cho nên tuy giết ít người nhưng 35ly lại gây nên hoảng loạn cho đọi quân rắn mối lửa.
Tất nhiên kỹ thuật kỵ mã tốt của đám Tây Vực khiến bọn họ có thể nhảy né, hay đổi hướng tránh đi đồng bạn đang đổ gục, tránh đi chiến mã nằm thoi thóp. Nhưng muốn làm cược điều này hai tay lại phải cầm cương không thể bắn được.
Áp lực cho quân Hán nô giảm mạnh.
Nhưng vấn đề lại này sinh, hết đạn. Mỗi khẩu 35 ly chỉ có chục tử pháo đi theo.. cho nên bắn hồi là hết rồi. Chỉ huy lúc này mới hô hào nhân viên bên dưới mang đi tử pháo đã bắn cùng bổ xung tử pháo mới.
Quá trình leo trèo tếp vỏ tử pháo đã dùng cùng cấp mới đạn, tử pháo mới phiền hà.
Thứ này tận nơi lọt vào Ngô Khảo Ký mắt, hắn lại lẩm nhẩm nên cải tạo một hệ thống tiếp đạn hoàn hảo cho bọn xa tháp này.
Quay trở lại với chiến đấu.
Lúc này Ngô Khảo Ký chờ….
Hắn không thể để địch nhân bố cục mà không trả đũa.
Nói đến Âm hàng Ngô Khảo Ký trước này chưa thua ai.
Địch Viễn âm Ký tí hẹo, lại còn hại chết không ít quân Đại Việt. Không để Địch Viễn này chịu một vố đau thì ai mới là Âm Hàng Chúa?
Nỗ thủ 5 phương trận sau một hồi lục đục cũng vào chỗ, ngay cả pháo cối binh cũng được dọn một khoảng trống phía sau Nỗ thủ phương trận mà bố trí rồi.
Lúc này Trong trại tiếng chém giết dần lắng lại, đổ đồn thêm năm phương trận siêu cấm cận chiến đao thuẫn binh Cấm Vệ Quân mà còn không giải quyết được đám tàn binh thì Ngô Khảo Ký rút quân về Đại Việt cố thủ phát triển kinh tế cho lành.
Tuy pháo 35 ly uy hiếp nhưng số lượng của chúng ít, cho nên Địch Viễn vẫn điên cuồng ra lệnh cho cung kỵ vòng đi vòng lại xạ kích.
Cái gì đến cũng phải đến lúc này cảm thấy thời cơ đã đủ, không có quân trận nào chịu đựng nổi sự đả kích nặng nề đến vậy của cung kỵ đâu. Cho nên Địch Viễn cho thổi tù và, nổi trốn trận thực hiện tổng tấn công đột kích.
Năm kỵ ngũ kết thành năm mũi tên ^ khổng lồ như sao rơi điện xẹt “bắn” thẳng về phía quân trận Đại Việt. Lúc này pháo 35ly ngưng bắn, các chỉ huy liền lập tức ra lệnh cho Hán Nô doanh nổi đèn, chỉ có như vậy mới có thể phối hợp tác chiến chống lại kỵ binh xung phong.
Rầm rập… rầm rập…
Vạn kỵ tề phát, vó sắt gõ mặt đất thành nhịp như nhịp trống, toàn mặt đất rung chuyển như địa long chuyển mình, như địa trấn lan tới.
Sợ hãi, tráng lệ , 7-8 ngàn ngọn đuốc trong đêm đại diện cho vạn kỵ dập dờn trong đêm tối, năm mũi tên lửa khổng lồ lao nhanh….
400m…300m 200m…
Đầu mũi tên lửa cự đại như muốn găm vào lồng ngực người khổng lồ là quân trận Đại Việt.
Mười cự đại tên lửa như đại diện cho sự hung hãn, sự tức giận, sự khát máu của Tây Vực Kỵ…. mười cự đại mũi tên lửa như không thể gì cản được. Từ từ gim xuống.
Nhưng…. Ngày hôm nay không phải ngày của Tây Vực kỵ, cũng không phải ngày của người Hán, lại càng không phải ngày của Địch Viễn dương oai.
Uỳnh uỳnh uỳnh…..
Tiếng pháo dàn nổ vang…
Chíu chíu chíu… như tiếng lợn kêu nhưng thực ra là tiếng đạn xé gió trong không gian.
Những quả đạn nổ có đuôi cắt gió khi bay nhanh trong không khí tiếng kêu thật ghê óc.
Cối có bốn góc bắn 35,45,55,65 độ tương ứng với các khoảng cách từ 150m cho đến 450m.
Cho nên pháo Cối đứng sau chỉ 3 hàng phương trận không bao giờ có khả năng bắn vào trận địa của quân mình.
Tất nhiên vẫn có thể nếu thay nhầm tử pháo ít thuốc nổ.
Để bắn khoảng cách dưới 150m có loại tử pháo tiêng biệt ít thuốc nổ.
Mang nhầm loại này vào thời điểm này là toi mệnh.
Ba hàng phương trận mỗi phương trận mười hàng lính khoảng cách tổng chỉ là tầm 50-60m không thể nào bắn nhầm quân ta trừ khi quá bất cẩn nhầm tử pháo.
Cho nên Kachiusa Đại Việt lên tiếng.
Đạn cối réo rắt trong không khí. Mục tiêu góc 45 độ, tầm bắn 350m , góc bắt chính bắc không nghĩ nhiều.
Ầm ầm ầm…..
Đất như bị nung chảy, nước như bị nấu sôi. 165 quả đạn gần như thành công hoàn toàn rơi vào mục tiêu, vì một vạn kỵ là đông đông lắm. Có bắn kiểu gì cũng trượt không nổi.
Nhưng chưa hết….
Phạc phạc phạc…..
Cả ngàn tiếng dây cung cắt không khí khe như muốn nứt lỗ tai….. kèm theo đó là 5 ngàn mũi tên lửa theo góc bắn 30 độ vọt qua đầu ba cái phương trận mà lao lên.
Góc bắn 30 độ. Tầm bay tên đúng 90-100m cũng khó gây sát thương cho các hàng phương trận trước mặt.
Hoành tráng một mang trình diễn, năm ngang mũi tên lửa tề phát vào màn trời đen âm u vẽ lên một đường cong mĩ diệu đầy chết chóc lao về phía kẻ thù.
Bị giết liền có thể phục sinh, đạt được chiến thắng đối phương tùy cơ năng lực. Từ đó, hắn chờ đợi sự tình cũng là bị giết