Nghe nói chuyển giao như vậy thật kinh khủng mất thời gian đúng không, Ngô Khảo Ký đang vội về thì làm sao làm được?
Thật ra mọi người nghĩ phức tạp thôi, chuyển giao công nghệ thì Ký đã nghĩ từ trước đó lâu rồi, đằng nào hắn chẳng phải về Bố Chính cho nên Jeju sớm trong kế hoạch đã là cho Tước.
Khu công nghệ chuyển giao đã được chuẩn bị sẵn, Tước chỉ là phá hủy các công nghệ cốt lõi hoặc bê các công nghệ cốt lõi đi mà thôi. Nhân viên cũng được đào tạo chuyển giao công nghệ sẵn, các tay lành nghề gốc Bố Chính cũng lên đường về nhà sau gần năm năm lênh đênh xứ người.
Tước Tích ngồi trên thuyền trầm tư, họ phải lên kế hoạch chặt chẽ cho lần này chuyến đi.
“ Thông tin tình báo ta đã đọc qua, Tống Kiệt hắn là thiên thần hạ phàm thật sao? Tại sao hắn không sợ bệnh dịch, ai đi theo hắn cũng không sợ bệnh dịch?” Ngô Khảo Tích rất thắc mắt.
“ Cái gì thiên thần không thiên thần chẳng qua hắn đã miễn dịch với bệnh và có cách giúp người khác miễn dịch mà thôi.” Ngô Khảo Ký khinh bỉ.
“ Miễn dịch, là làm như thế nào, đệ có thể làm được không?” Tích lo lắng.
“ Đọc báo cáo Cẩm Y vệ sáu tháng trước đây thằng này nhập lượng lớn bò, trâu về đất phong của vợ hắn là ta đoán ra rồi, đây chỉ là tiểu đạo, Đại ca yên tâm, Bố Chính thừa sức chế tạo hàng vạn hàng vạn liều vaccine kiểu này” Ngô Khảo Ký không coi là vấn đề quá lớn hắn đã đoán ra được phần nào âm mưu của thằng khốn Tống Kỳ này.
Ký thề lần này sẽ bắt lấy Tống Kiệt đời đời giam lỏng ở Bố Chính, ai nói gì thì nói, ai kêu gì thì kêu. Hắn đã có dã tâm đế vương thì không cần kiêng dè nhiều nữa.
Từ các báo cáo Cẩm Y Vệ trong vòng một năm trở lại thì Ký nhanh chóng móc nối và tạo nên một bức tranh chân thực.
Dịch mà Đại Việt đang mắc, hay nói đúng hơn là Long Thành đang gánh chịu là Đậu Mùa hay là Đậu Khỉ có nguồn gốc từ Châu Phi. Đậu Mùa do Variola virus gây nên, loại này có hai loại là Variola major gây bệnh nặng có thể tử vong từ 30-60% nhất là thời này vệ sinh không ra gì lại đắp thuốc lung tung vào vết thương mủ loét gây bội nhiễm cho nên khả năng chết lên đến 70% có thừa, Variola minor chủng thì gây chết ít hơn dưới 1% mà thôi. Còn Bệnh Thủy Đậu có triệu chứng khó phân biệt cùng Đậu Mùa thì do virus Varicella Zoster gây nên, bệnh nhân không chết được trừ khi quá bẩn gây bội nhiễm tử vong.
Thời này Đông Tây giao lưu chưa phát triển, Đậu Mùa đầu tiên từ Châu Phi truyền đến Châu Âu, thời này đậu mùa chắc đang hoành hành ở Châu Âu, có thể đã lan nhiều qua Ấn Độ. Nhưng để lan qua Đông Á hơi khó, thực tế người thảo nguyên, hay nói chính xác là người Đột Quyết vùng Tây Hạ khả năng có thể dính Đậu Mùa vì là con đường tơ lụa đi qua đây. Âu – Á giao lưu cho nên dính đậu mùa truyền vào Trung Quốc là có thể nhưng không nhiều.
Theo thông tin Cẩm Y vệ thu thập thì đúng là Long Thành có vấn đề, bắt đầu từ ngân hàng vấn đề, bắt chước Bố Chính mở ngân hàng nhưng lại không có những khoản đầu tư sinh lời đã khiến ngân hàng của Hoàng gia Đại Việt có vấn đề trầm trọng. Lại thêm vấn đề bảo mật giả giấy tờ lại khiến Hoàng gia Ngân hàng long đong.
Cho nên Long Thành hay nói đúng hơn là Tống Kiệt người chỉ đạo ngân hàng đã và đang tìm thị trường mới để dùng tiền sinh lời.
Buôn bán , đầu tư chính là lối ra duy nhất nếu không Ngân Hàng của Thăng Long sẽ phá sản kéo theo hàng loạt hậu quả nghiêm trọng có thể dẫn tới cả nội chiến không chừng.
Thị Trường khai thác của Long Thành rất eo hẹp, nếu Tống vẫn ok thì mọi chuyện không sao Tống Béo là bạn hàng lớn đủ để Việt gầy nhưng khỏe xẻo vài miếng. Nhưng Tống Béo lúc này đánh nhau cùng Liêu Đông, Nam Mân, Tây Hạ, Mạt Liêu, sức đâu thông thương cùng Đại Việt? Ma muốn thông thương không được, đường biển Tống Béo đi ra bị Nam Mân chặn lối đi về phía Nam rồi.
Giao thương cùng Tam Mân cũng là một sách lược nhưng đối với ngân hàng Hoàng gia vẫn chưa đủ.
Cho nên Tống Kiệt hướng ánh mắt tới Tam Phật Thệ, eo biển Malacca thông thương cùng Ấn Độ và Phương Tây. Phải nói ánh mắt của Tống Kiệt khá rộng và tầm nhìn xa vì hắn là dân xuyên.
Làm một con đường tơ lụa trên biển đủ để ngân hàng Hoàng Gia có thể có hàng ngàn khoản đầu tư sinh lời, không bị gánh nặng gủi tiền lợi nhuận đè chết.
Long Thành từ sau biến cố tập trận với Bố Chính đã hiểu hải quân quan trọng ra sao. Cho nên mấy năm qua Long Thành cực chú trọng tàu biển, pháo lớn. Có công nghệ của Ngô Khảo Ký đưa cho dĩ nhiên phát triển những thứ này đối với Long Thành quản lý gần bốn triệu dân là không khó.
Được rồi hạm đội hải quân Đại Việt họ Lý đã có vị thế siêu cường ở vùng biển Đông. Họ đã vươn móng vuốt đến tận Tam Phật Thệ, Medang cũng không dám hung hăng nếu một mình mặt đối mặt với bọn họ.
Tống Kiệt vẫn là tư tưởng Châu Âu tiến bộ và thèm khát văn minh Châu Âu, thậm chí hắn muốn dựa vào đó để vượt hơn Ký một đầu sau đó đè Ký xuống mà tiêu diệt.
Ký đọc trên các văn kiện mật thám về Tống Kiệt có thể thấy rõ hăn tiếp xúc rất nhiều với người Châu Âu hay người Chola ( Ấn). Cho nên nguồn gốc bệnh không thể khác là từ đây mà ra… không thể nào nhầm được.
Ký không biết vô tình Tống Kiệt lấy được mầm bệnh hay hắn cố ý lấy được mầm bệnh nhưng cộng với hành vi thu mua bò trâu cho khu đất phong của vợ hắn thì không thể nào khác được.
Đột nhiên mua bò số lượng nhiều, sau đó đột nhiên Thăng Long thành phát dịch, rồi đột nhiên Tống Kiệt cùng bè lũ của hắn không sợ dịch mà ngông ngênh đi lại? đây chẳng phải rõ sao?
Người khác không thể trong đó tìm ra liên hệ, nhưng Tước không tìm ra mới lạ lùng đấy.
Đơn giản là thằng khốn Tống Kiệt này đã tìm được mầm bệnh có cả mầm của Variola major bệnh nặng và mầm của Variola minor thể nhẹ. Chỉ cần lấy mủ của người mắc Variola minor thể nhẹ chọc vào người bò sẽ khiến bò trâu bị loại này đậu mùa, từ đây virus đậu mùa sẽ bị yêu đi một lần. Đây chính là cách thô sơ nhất tạo nên vaccine.
Nhưng nếu lấy mủ đậu bò có nguồng gốc Variola minor đã được làm yếu mà cấy lên người thì khả năng chết là rất thấp chắc khoảng dưới 0.2%.
Do đó thằng này nuôi bò để tạo nên một khu sinh sản vaccin thô sơ nhưng hiệu quả nhất.
Còn ác bệnh đậu mùa gây chết người hàng loạt ở Long Thành chắc chắn là Variola major.
Khi thằng khốn Tống Kiệt này bản thân có được kháng thể miễn dịch Variola virus hắn dám đi khắp nơi rắc bệnh. Cái này đơn giản, chỉ càn thu thập mủ vảy để khô dã thành bột tung ra không khí, vào đường hô hấp hay giác mạc đều dính chiêu. Độc ác vô cùng.
Cho nên ổ dịch đột nhiên từ Hoang cung phát ra nội thành từ nội thành trở thành siêu cấp ổ dịch, không thằng này bàn tay thì không có thể là người khác.
Thậm chí các phủ thân vương đều dính dịch, đây là hắn muốn tận diệt Lý gia, mưu đồ thật lớn.
Chó chết.
Ký điên người, không ngờ một chút lưỡng lự Ký đã khiến Đại Việt rơi vào lầm than đến vậy.
Nếu Ký sớm hơn nhận biết dã tâm đế vương của mình thì hắn bắt nhốt lại Tống Kiệt mang lên phía Bắc, mặt đối mặt ngó Thăng Long, thăng long dám đánh Bố Chính hắn trả thù, Thăng Long không dám đánh? Chờ Bố Chính đủ mạnh hắn dẫn quân về thăng long hỏi qua một chút cái ghế này nên người tài đức ngồi. Sự việc như vậy có phải đơn giản hơn không nào?.
Biết thì biết kế hoạch của Tống Kiệt nhưng từ đây về Đại Việt ít nhất còn hai tháng ngồi thuyền, hắn không hiểu mình sẽ phải đối diện cái thì nát bét hoàn cảnh khi về Đại Việt nữa.
Sẽ biết bao nhiêu con dân vô tội Đại Việt bị mưu hèn kế bẩn của tên khốn Tống Kiệt này làm hại. Điên nhất là Ký không thể chém một đao hạ sát luôn Tống Kiệt cho rảnh nợ.
“ Ngô Biển, đây là nhiệm vụ quan trọng nhất, nguy hiểm nhất mà ta muốn đám các ngươi làm. Lần này nhiệm vụ có thể chết rất rất nhiều huynh đệ nhưng nếu thành công thì ngàn vạn con dân Đại Việt sẽ được cứu sống. Ngươi có bằng lòng đi một chuyến?”.
“ Thề chết không phụ công của Vương gia.” Ngô Biển hung hăng hét lớn, phía dưới hai chục tử sĩ thân quân Ngô Gia một dạng đồng thanh la lớn.
Ngô Khảo Ký đưa ra hai chục phong thư được niêm yết kỹ trong hộp thép.
“ Đây là cách phối chế thuốc chống lại bệnh dịch. Các ngươi chia một nửa người mang về cho Vương Hậu tự nàng có tính toán, chết cũng phải mang về giao tận tay cho nàng. Mười người này đi đường biển khoái thuyền mười chiếc chia nhau mà đi, đường đi chớ nên ghé vào nơi nào tránh nhiễm bệnh, nước uống cạn có thể chưng cất nước biển uống tạm, lương khô mang theo đầy đủ” Ngô Khảo Ký căn dặn.
“ Nhóm thứ hai đến Hoa Lư liên hệ Cẩm Y Vệ tại đó tổ chức nhiệm vụ, nhiệm vụ cụ thể ta viết trong thư các ngươi mang theo người. Đến nơi mở ra. Đám các ngươi là đi vào vùng có dịch bệnh, có thể nhiễm bệnh mà chết, phải phân tản nhau ra độc lập hành động, mục tiêu cuối phải bắt được liên lạc với Cẩm Y Vệ ở Hoa Lư, nếu Cẩm Y Vệ Hoa Lư chết sạch thì về Thiên Trường liên hệ Cẩm Y Vệ tại đó, Nghe rõ sao?”
Tống Kiệt có kế bẩn Ngô Khảo Tước có mưu cao, hắn không thể cứ thế theo thuyền lớn trở về, quá chậm. Đã xác định bảy tám phần kế hoạch của Tống Kiệt thì hắn có thể bắt tay vào bố trí từ giờ.
“ Đại Ca có một chuyện cần ngươi mạo hiểm, không ngươi đi khó có người khác có thể hoàn thành”
Ngô Khảo Ký lên tiếng đối với Tích.
“ Nhị đệ không khách khí, ngươi phân phó là được” Ngô Khảo Tích đã quyết làm bề tôi cho nên cũng có thái độ bề tôi lúc công việc.
“ Đại ca đi sứ đến Nam Mân gặp Vương Chi Hiển vua Nam Mân, nói cùng hắn chúng ta muốn Hải Nam đảo, cần hắn giúp đỡ đứng vững căn cơ ở đó. Điều kiện ta có thể cung cấp pháo tốt cho hắn đánh Đại Tống, thuốc nổ gì đó cũng có thể giao dịch. Tương tự chỗ Thân Cảnh Phúc cũng cần như vậy bàn bạc. Muốn đứng vững ở Hải nam bắt buộc hai tên này đỡ đầu chúng ta mới có thể.”
“ Tam đệ không định về Bố Chính?”
“ Về không tác dụng nhiều, nếu bố trí của ta thành công thì từ Hải Nam xuất quân Long Thành thuận tiện hơn nhiều. Phụ Thân hắn đang làm Đô Chỉ Huy Sứ ở Giáp Động, đây là một lợi thế không thể bỏ qua. Dẫn binh từ Bố Chính vào Thăng Long không đơn giản”
“Ngươi muốn binh nhập Thành Đô?”
“ Ta còn lựa chọn sao”
“ Vậy tốt, Vương gia yên tâm thuộc hạ không phụ vương lệnh” Ngô Khảo Tích phấn khởi cúi người.
“ Đại ca ngươi làm cái trò gì vậy?” Ngô Khảo Ký bực tức.
“ Ngươi sau này làm Hoàng Đế nghĩ tới đại ca một chút là được” Đại nghịch bất đạo lời Ngô Khảo Tích cứ thế thẳng thừng nói ra, nơi này còn không thiếu thủ hạ đâu.
“ Ai nói ta muốn làm Hoàng Đế, nơi này trưởng ấu còn có, còn ngươi không đến phen ta làm a” Ngô Khảo Ký cười.
Anh em nhà này… mưu phản.
Ngô Khảo Tích chỉ cười coi đây là lời nói đùa của đệ đệ mà thôi.
Nhưng… tương lai… biết đâu chữ ngờ…
Đi Đông Doanh, đi Tây dương kiếm tiền về xây Đại Việt. Bắc đánh Minh, Nam bình định Chiêm Thành, Tây thu phục Ai Lao, Chân Lạp. Hố sâu mời nhảy!