Chiến thuật của Ngô Khảo Tước chẳng mới mẻ nhưng có cải tiến cùng quy củ hơn nhiều.
Không phải Ngô Khảo Tước tiến bộ hơn Ký ca mà hắn lúc này điều kiện đã vượt xa lúc trước Ngô Khảo Tước tham chiến Ung Khâm Liêm tam châu.
Trước đây quân của Ngô Khảo Ký lèo tèo chỉ có vài ba ngàn, dân phu cũng đâu có bao nhiêu, thợ thủ công cũng là góp góp nhặt nhặt, địa vị thì chỉ là một Chỉ Huy Sứ bình thường ở quân Đại Việt. Làm sao có thể đem so sánh cùng Ngô Khảo Tước lúc này, động một chút là nói đến vạn đại quân, hô một tiếng là mấy chục ngàn người làm việc cho hắn.
Cho nên có những ý tưởng trước đây Ngô Khảo Ký không làm được thì lúc này Ngô Khảo Tước sẽ hoàn hảo thực hiện được.
Tế Nam Thành , Tế Nam phủ, hùng thành chiến lược phương bắc, nơi này từ thời Hán Sở tranh hùng đã là binh địa trọng yếu của cả vùng Hà Bắc Sơn Đông, bất kỳ một vị quân sự nào đều hiểu, muốn chiếm Hà Bắc trước nắm Tế Nam.
Tế Nam chính là dãy Thái Sơn đại danh đỉnh đỉnh, phía Bắc vòng Tây lại là Hoàng Hà sông bao lấy, chỉ có phía Đông là bình nguyên tiếp giáp.
Tế Nam khó công vô cùng với địa hình kể trên.
Cơ mà đó là đàm binh trên giấy ha ha.
Tế Nam có gì mà khó đâu cơ chứ đối với người khác thì đúng là Tế Nam cái địa hình khốn nạn trên không dễ đụng vào, nhưng đối với quân Liêu Đông thì… đụng là chạm rồi.
Nói sông hoàng hà bao quanh từ bắc lượn tây Tế Nam Thành nhưng thực ra từ Thành Tế Nam tới bời sông còn gần hai mươi dặm, nơi đó lại toàn là bình nguyên đủ dể kỵ binh Liêu Đông tung hoành quét tước.
Việc mà nghĩa quân Hà Bắc toàn bộ binh nông dân không làm được thì nay kỵ binh tinh nhuệ của Liêu Đông chỉ trong chướp mắt hoàn thành.
Trong phủ Tế Nam có chừng hai ngàn kỵ rởm, chuyên môn tập kích bắt nạt nông dân cầm vũ khí của Lưu Hữu Lượng trước kia, nay nằm im de trong thành Tế Nam không dám ló mặt.
Vậy nên lúc này quân Liêu Đông đã vây kín hai mặt phía Đông và Bắc của Tế Nam, chừa lại mặt phía Tây thành, còn về phía Nam dãy Thái Sơn quá phức tạp tạm thời không thể bố trí quân lực.
Việc đóng quân ở phía Đông Tế Nam có thể hiểu, nơi đó bình nguyên rộng lớn, đánh có thể công lui có thể chạy. Nhưng đóng binh ở phía Bắc thành Tế Nam là việc mạo hiểm, nơi này có 9km khoảng cách, lại phải trừ đi hai km tránh pháp kích của quân Tống, lại phải né tránh bãi lầy bên sông Hoàng Hà, cho nên chỗ đóng quân được không quá nhiều.
Đóng quân lưng dựa sông là đại kỵ binh gia, nhưng Tước ca cứ đóng, vì hắn có bảo kê của hạm đội Liêu Đông trên sông Hoàng Hà.
Tháng chín thời tiết đã mát mẻ đôi chút, dưới hai mặt Đông- Bắc của Tế Nam quân Liêu Đông đang như kiến bò lổm ngổm chuẩn bị vật tư công thành.
“ Hỏa pháo, là hỏa pháo, quân Liêu Đông cũng có hỏa pháo”
Có binh sĩ Tế Nam đôi mắt tinh tường từ xa nhận được những que sắt khổng lồ phía xa trông quá quen mắt.
Đây là hỏa pháo mà mà triều đình Đại Tống vừa < nghiên cứu> chế tạo.
Đám binh sĩ Tế Nam coi hoả pháo là thần khí là vũ khí bất khả chiến bại.
Đại Tống triều đình rất chuỳ, rất trọng mặt mũi, rõ ràng bản thân đi sau trong việc nghiên cứu phát triển Hoả Pháo nhưng vẫn cố chấp không chấp nhận chuyện này. Cho nên chỉ một số tướng quân, binh sĩ trực tiếp tham chiến ở Miền Nam với quân Nam Mân Vương thị thì mới hiểu được hoả pháo không phải độc quyền của người Tống.
Đến lúc này quân Liêu Đông tầng tầng lớp lớp mang ra số lượng Hoả Pháo cò nhiều hơn cả người Tống thì quân Tế Nam mới tá hoả sợ hãi.
Nhưng điều đáng sợ nhất mà Tế Nam quân chưa biết đó chính là hoả pháo của quân Liêu Đông chất lượng vượt trội hoả pháo của người Tống.
Tầm bắn xa?
Pháo Tống không tồi, bọn này đi sau nhưng vì giàu có, vì có sẵn công nghệ khá cao cho nên pháo Tống rất không tồi.
Pháo Tống chia làm hai loại, pháo Đồng cùng pháo Gang đúc.
Tống cũng từng nghĩ phát triển pháo thép gò nhưng công nghệ quá phức tạp, quá tốn thời gian chế tạo mà không có bền.
Pháo đồng đắt đỏ nhưng dễ đúc, lâu hỏng, tính đàn hồi tốt của Đồng khó khiến vỡ thang pháo trong chiến đấu căng thẳng cần bắn liên tục.
Pháo gang rẻ, dễ nổ thang, thường phải đúc thật dày để tránh nổ thang.
Tầm bắn xa trung bình của Tống pháo vào khoảng 600m, không thể nâng cao hơn được nữa vì thuốc nổ chất lượng cũng chỉ đến vậy. cho dù có tăng độ dày thân pháo để nhét nhiều thuốc nổ thì cũng không tăng nhiều tầm xa. Đơn giản thuốc nổ đen tốc độ cháy chậm, nhét nhiều chưa chắc đã cháy toàn bộ để cho ra một vụ nổ uy lực mong muốn.
Cho nên muốn tăng tầm xa chỉ có thể tăng thể tích nòng pháo, chiều dài nòng pháo, người Tống thông minh, điều này không ai phủ nhận. Chỉ một thời gian ngắn tiếp xúc công nghệ này bọn họ đã nắm được rất nhiều yếu quyết.
Sở dĩ pháo Tống có thể bắn đi gần hai dặm ( 800-900m) là bởi vì nó được đặt trên đầu thành và là loại pháo lớn hai met rưỡi, đường kính nòng pháo lên đến 17cm.
Thực tế nếu loại pháo này đặt trên mặt đất bắn góc 30 độ ( góc bắn đạn đi xa nhất) thì tầm xa đạt 600-700 m tối đa.
Nhưng kể như vậy cũng ghê gớm, đó đã bằng với pháo thời Nguyễn của Đại Việt trong lịch sử rồi.
Lại một điểm nữa vỗ tay hoan hô cho sự thông minh của người Tống, vấn đề thuốc nổ quá liều đã được bọn họ khắc phục.
Đám người Tống đã biết đúc khoang buồng đựng thuốc súng.
Tức là họ biết chế tạo khoang buồng có đường kính nhỏ hơn nòng súng. Khiến cho độ dày thành súng ở đoạn khoang buồng dày hơn chịu nhiều lực nổ hơn. Và hiện tượng thang pháo nổ không xảy ra nữa. Tất nhiên để đúc được khoang buồng chỉ có thể là pháo đồng.
Kỹ thuật đúc gang của người Tống chưa đủ để đúc pháo gang có kích thước nòng hai tầng đường kính phức tạp như vậy.
Không sai, Tống khá tốt nhưng Liêu Đông khá tiếc.
Liêu Đông pháo là công nghệ Bố Chính, thuốc nổ Bố Chính. Cho nên cùng một cỡ pháo cỡ nòng Liêu Đông Pháo bắn xa hơn, thân pháo nhẹ hơn.
Nhẹ hơn vì Liêu Đông Pháo được đúc từ thép rồi lại được tôi nòng cho nên không cần nòng quá dày, không cần bụng pháo quá lớn nhưng sức chịu đựng khi bắn lại mạnh mẽ gấp mấy lần pháo đồng.
Lấy ví dụ một khẩu pháo Liêu Đông dài 1,7m lòng súng 12cm độ dày thành súng chỉ có 2,5cm. Pháo này tính nòng chỉ nặng 200kg mà thôi.
Nghe ít quá phải không? Thực sự là vậy rồi, một khẩu pháo cùng loại đúc đồng thời nhà Nguyễn cũng chỉ 300kg do nòng dày 3cm.
Nhưng đến Tống Triều số cân nặng của loại pháo này lên tới 600kg-800kg vì thân pháo người Tống đúc là đồng đoàn độ dày lớn ít nhất phải 5-7 cm độ dày, họ lại chưa hiểu nên cắt giảm độ dày nơi nào trên thân pháo để giảm trọng lượng.
Tất nhiên Liêu Đông quân không dùng pháo một trăm hai mươi ly tấn công thành trì rồi, loại pháo nhẹ ấy chỉ dành cho bộ binh.
Công thành chiến Liêu Đông Sử dụng loại đặc chế đại soái pháo 24cm lòng pháo, dày nòng trung bình 4cm, pháo dài 2,5m , loại này đại pháo đã nặng tới hơn một tấn, cực kỳ khoa di chuyển. Nhưng loại này tầm xa cùng uy lực thì không cần bàn cãi nhiều. Tầm xa trung bình của pháo này đã từ 1500 đến gần 2000m nếu đặt trên mặt đất bằng góc pháo ba mươi độ.
Đây là kiểu pháo nạp đạn đầu nòng, bế khí tốt, tầm bắn xa nhất có thể mà công nghệ của phe Ngô Khảo Ký chế tạo được. Loại tử mẫu pháo nạp đạn sau thường chỉ đạt được tầm xa trên dưới một ngàn mét do bế khí có nhiều khe hở.
Ngô Khảo Ký sẽ không để tử mẫu pháo mà Lý Từ Huy nghiên cứu thiết kế cùng chế tạo lọt ra ngoài, thứ quỷ quái này tốc độ xạ kích quá kinh hoàng ở thời đại này, chỉ những tình huống đặc biệt hắn mới sử dụng.
Tất nhiên Ngô Khảo Ký sợ hãi kẻ khác bắt trước rồi dùng lên đầu hắn. Đây chỉ là lo xa, dù có được thiết kế mà không có công nghệ gang thép luyện kim ra hồn thì đúc không nổi.
Cần phải nói thêm, Ngô Khảo Ký không thể đúc pháo quá lớn, một lần rót thép một tấn rưỡi vào khuôn đã là quá han, rót nhiều hơn chất thép không đồng đều có nhiều khe rãnh rạn nứt thành phẩm không dùng được. Muốn nâng cao chất lượng pháo chỉ có thể dùng nòng khoan.
Dĩ nhiên Lý Từ Huy đang phát triển loại pháo nòng khoan này. Ngô Khảo Ký hắn khá mong chờ đâu.
Lại nói đến Đối thành xây không phải để cho đại pháo Liêu Đông ẩn nấp đằng sau bắt đầu bắn phá lên đầy thành Tế Nam. Bởi vì pháo Liêu Đông đã nằm ngoài tầm bắn của pháo Tống trên đâu thành khá xa.
Pháo tống yếu hơn không có khả năng với tới trận địa Pháo của Liêu Đông bố trí.
Đối thành là để bố trí bộ binh cùng kỵ binh ẩn nấp đằng sau phòng ngừa trường hợp Tống quân từ trong thành lao ra đánh lén, đồng thời Đối thành còn bảo vệ dân phu đang như kiến càn vận chuyển vật liệu lên chiến trường.
Mỗi đối thành lúc này là một cụm cứ điểm nhỏ bố trí đầy đủ bộ kỵ cung nỏ kết hợp đủ để ứng phó mọi tìn tình. Trên Đối thành là các tháp canh cho cung thủ, nỗ tiễn, tầm bao quát của họ lên đến mấy chục thước xung quanh.
“ Ầm ầm”
“ Uỳnh uỳnh”
“ Véo véo”
Đạn gang cứ thế bay đi như muốn xé toạc không khí.
Thành Lâu của Tế Nam là nơi bị chiếu cố dồn dập nhất.
Tuy chỉ một chút tổn thương sinh mệnh nhưng hoả pháo của Liêu Đông khiến Tế Nam quân hoàn toàn suy sụp, thứ mà họ tôn sùng, thứ mà họ những tưởng dựa vào để thủ thành vô địch thì nay người Liêu cũng có, có nhiều hơn, chất lượng hơn. Đôi khi tín niệm bị sụp đổ cong khiến con người ta bị đả kích trầm trọng hơn nhiều những tổ thương thực thể. Đây là tình trạng của lính Tế Nam lúc này.
Nếu triều đình Đại Tống từ ban đầu cuộc chiến thẳng thừng nói rõ cho binh sĩ. Quân Liêu Đông cũng có đại pháo, khả năng đại pháo còn tốt hơn Đại Tống. Nhưng công thủ thành đại pháo có lợi hại cũng không thể đục thủng thành trì. Nếu thẳng thắn từ đầu cho bịn sĩ chuẩn bị tâm lý thì không vấn đề, nhưng dấu diếm lúc này hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Tại thời điểm này giải thích ai nghe? ai tin?
Tinh thần Tế Nam quân chìm tới đáy, nhưng Liêu Đông Vương không quan tâm thứ này hắn đánh trận không cần dựa vào mấy thứ hư vô mờ mịt để chiến thắng.
" Cốt Đả, ngươi truyền lệnh ta, mười lăm thanh pháo đã căn kĩ cổng thành chuẩn bị xạ kích,
" Lệnh cho Ô Nhã Thúc, Hô Luân Chiến dẫn bản bộ quân liệt trận chuẩn bị công thành, làm cho khí thế lên, hò hét lớn một chú"
Ngô Khảo Tước ngồi trên đài chỉ huy ngắm nhìn phương xa Tế Nam thành mà lên tiếng ra lệnh.
Trên đầu thành Tế Nam tiếng trống tiếng tù và vang lên inh ỏi cảnh báo quân Liêu Đông chuẩn bị công thành.
Không cần cồng chiêng trống tù làm gì cho mệt , hai vạn quân thủ thành đều có thể nghe lẫn tiếng vó ngựa ngàn vạn con đang từ từ lao đến như sấm đập vào tâm can.
Đông và Bắc hai bên cổng thành đã tập hợp mỗi mặt một vạn thiết kỵ sẵn sàng, Quân dung chỉnh tề , chiến giáp kim loại sáng loáng dưới ánh mặt trời, hai vạn quân thuần giáp thép, có giáp miếng có giáp lưới có hỗn hợp , ngay cả đến chiến mã phần lớn cũng mang giáp.
Đây là cái gì quân, hai mươi ngàn người như một đều là chiến giáp tốt nhất ở thời đại này, vũ khí sắc bén bậc nhất, cần phải bao tiền của công sức mới có thể tạo nên một đội quân hai mươi ngàn người như vây?
Đám quân Liêu Đông hò hét vang trời, chiến đao đập dầm dầm vào khiên nhỏ, âm thanh rúng động một góc trời, những kẻ có kinh nghiệm đối mặt với thảo nguyên người hẳn biết đây là dấu hiệu liều chết xung trận của họ.
Vẫn biết kỵ binh không thể vượt thành vượt hào nhưng đám binh sĩ Tế Nam trên đầu thành lòng vẫn run rẩy sợ hãi.
" Nhạc tướng quân, hãy nhìn kia là xe bắc thang"
Phó tướng bên cạnh Nhạc Tín Bằng lên tiếng, Chu Kỳ con mắt tinh tường đã nhìn thấy mấy cỗ máy công thành chiến từ xa.
" Nhanh, nhanh lấp cổng thành"
Nhạc Tín Bằng vội vã ra lệnh, lúc này hắn nào còn vẻ ung dung như lúc ban đầu.
" Tướng quân , xin nghĩ lại, lấp cổng thành nếu quân địch áp sát chúng ta không thể xuất chiến hỗ trợ thủ thành, cô thành sẽ chết" Chu Kỳ vội vã la lớn.
" Chu Kỳ ngươi kháng quân lệnh, hoả pháo của địch quân ngươi đã thấy rõ. Cổng thành chịu không nổi Liêu Đông man di pháo kích. Lúc này không lấp cửa thành nếu kỵ binh Liêu Đông xông vào chúng ta chỉ có đường chết." Nhạc Tính Bằng lên tiếng quát lớn.