Thằng Kê do dự một hồi, bị doạ nạt một hồi cuối cùng cũng cung khai.
Tên Vân Kỵ Uý cai quản nơi này đã thông đồng cùng một số thợ đúc tiền năm xưa, tự làm khuôn tiền thi thoảng sẽ bớt trộm quặng đồng để đúc một ít kiếm lợi riêng.
Chuyện này cũng chẳng có gì, công nghệ đúc tiền của Đại Việt thấp.Nhìn chung tiền xu do người Việt sản xuất từ thời Lý Thái Tông trở đi có chất lượng kém hơn so với Đại Tống. Chúng thường được sản xuất với các thành phần kim loại kém hơn và được đúc mỏng và nhẹ hơn so với tiền xu Trung Quốc do tình trạng thiếu đồng trầm trọng trong thời nhà Lý . Dẫn đến tiền Tống có giá trị cao hơn.
Điều này đã tạo cảm hứng cho các thương nhân Tống đúc lại tiền xu Trung Quốc để xuất khẩu sang Việt Nam, khiến cho một lượng tiền xu dồi dào được lưu hành trong nước dẫn đến việc nhà Lý phải đình chỉ việc đúc tiền trong 5 thập kỷ. Đến nay vẫn chưa có một đợt đúc tiền quy mô nào của Đại Việt.
Bởi lẽ đúc tiền còn tốn kém hơn chuyện dùng tiền Tống. Đây là chênh lệch công nghệ, chênh lệch phương thức sản xuất gây nên.
Đám thợ đúc tiền và tên Vân Kỵ Uý họ Phạm kia cũng là ăn bớt đồng, đúc tiền một ít lấy công làm lãi thôi.
Tên sương binh tên Kê nghĩ Ngô Khảo Ký Phò Mã là quan triều đình điều tra án tham ô này cho nên sợ vãi mồ hôi mà khai sạch. Dĩ nhiên hắn khai một phần là Ngô Khảo Ký hứa sẽ cất nhắc thằng này lên chức thập trưởng cùng dấu chuyện hắn đã cung khai.
Được rồi… mọi chuyện đã tạm tìm hiểu xong. Ngô Khảo Ký trở về trong phủ Ngô Gia.
Đi qua khu vườn nhỏ phía Tây phủ. Ngô Khảo Ký bắt gặp Lý Từ Huy đang cùng một đám thiếu nữ chơi cùng một đứa nhóc.
Đám thiếu nữ này không ai khác chính là em ruột cùng mấy đứa em họ của Ký, còn đứa bé kia chính là Ngô Thần Thuấn con trai ngoài giá thú của cỗ thân thể này với một kỹ nữ trong thời gian Ký chơi bời.
Vốn dĩ đứa trẻ này sẽ được coi như hạ nhân, lớn lên sẽ không có địa vị gì trong Ngô gia. Nhưng Ký xuyên rồi thì thay đổi hiện trạng đó đem đứa bé về ở cùng với hắn trong phủ, đặt tên, thậm chí đòi Ngô gia ghi tên con hắn vào gia phả. Nhưng chuyện này hãy còn cãi nhau.
Cuối cùng Lý Từ Huy về làm dâu, tính tình đôn hậu cho nên nhận đứa bé làm con nuôi, kể từ đó Thần Tuấn tiến vào gia phả họ Ngô danh chính ngôn thuận.
Thấy cả đám thiếu nữ oanh yến đang túm tụm một chỗ Ngô Khảo Ký tiến tới thì thấy bọn này đang tròn mắt trầm trồ quan sát một khối đồng đang xì hơi xoay tít mù.
Lý Từ Huy… không thể ai khác, một tháng này dâu mới về nhà, rảnh đến hoảng cho nên cả ngày thẫn thờ nhớ mẹ, nhớ chị gái Từ Thục rồi u u buồn buồn.
Mẹ bị ép chết, chị gái bị ép làm ni cô , không buồn sao được. Ký thấy thương quá bèn dạy Huy làm mấy thứ đồ chơi cho khuây khoả.
Thế nào cô bé này quá thông minh, dạy gì cũng hiểu, suy một ra mười. Cho nên Ngô Khảo Ký soạn giáo trình Toán , Lý, Hoá bắt đầu dạy nàng… người cổ đại mà một tháng có thể có kiến thức gần bằng học sinh cấp hai thời hiện đại. Đây là điều khó có thể tin tưởng nhưng cô dâu nhỏ này làm được mới kinh dị.
Quá thông minh.
Cho nên Ngô Khảo Ký quyết định đào tạo nàng thành tài, sau này ở hậu phương lo lắng cơ nghiệp cho Ký.
Muốn học tốt phải có thực nghiệm, cho nên Ngô Khảo Ký cổ động nàng làm thực nghiệm khoa học.
Đây chính là cỗ máy hơi nước đơn giản. Động cơ Aeolipile còn được gọi là động cơ Anh hùng, là một tuabin hơi hướng tâm đơn giản, không cánh có thể quay khi bình chứa nước trung tâm được làm nóng. Mô-men xoắn được tạo ra bởi các tia hơi nước thoát ra khỏi tua-bin. Đây là động cơ mà người Hy Lạp đã nghĩ ra từ cả ngàn năm trước. Ngô Khảo Ký dùng nó làm giáo cụ để giải thích về các hiện tượng vật lý cho Huy. Không ngờ nàng lại có thể chế tạo thành rồi làm máy quấn sợi tơ… tật là đầu óc rất sáng tạo.
“ Huy ơi... Huy..” Ngô Khảo Ký từ vẫy vẫy gọi...
“Dạ...” Lý Từ Huy nghe tiếng chồng thì vợi bỏ lại cỗ mãy “thần kỳ” nhấc váy vui vẻ chạy lại.
“ Anh hai về..”
“ Em chào anh hai”
“ Em chào anh”
Cả đám thiếu nữ oanh oanh chu mỏ chào... sau đó lại cắm đầu xem cái máy thần kỳ, với trình độ não cá vàng của họ thì Lý Từ Huy nãy giờ giải thích khô nước bọt cũng không ai hiểu cả.
“ Phu quân đã về...” Lý Từ Huy mặt nhỏ đỏ phưng phừng, trán lấm tấm mồ hôi chạy lại gần chào chồng.
“Sao nghĩ ra thứ kia?” Ngô Khảo Ký vẫn rất ấn tượng với khả năng vận dụng khoa học cơ khí vào thực tiễn của Huy mà hỏi.
“ Hì hì... thiếp thấy các chị, các mẹ đều quay tay xe sợi tơ mệt nhọc, lại nghĩ đến hơi nước có thể làm quay động cơ cho nên thử thiết kế rồi cho thợ trong nhà làm, nhưng thứ này đắt quá.. nếu rẻ có thể mở rộng cho dân thì vừa nhanh vừa bớt khổ cực” Lý Từ Huy lún cún đi theo Ngô Khảo Ký về phòng, miệng liên thoắng liên hồi có vẻ hoạt bát lắm.
“ Ừ , ý tưởng hay. Nếu đồng rẻ hơn, có thể chế tạo cho dân dùng thì còn gì tiện hơn” Ngô Khảo Ký cười cười, cô gái này tâm hồn lương thiện, biết nghĩ cho người khác. Đúng là mẫu người mà Ngô Khảo Ký thích.
Nhưng mà cỗ máy mà Lý Từ Huy chế toàn là đồng tính ra mấy chục quan tiền. Thứ này làm sao có thể phổ biến trong dân được đây.
“ Chàng xem, thiếp có nhiều ý tưởng lắm”
Về đến khu nhà riêng của hai người thì Lý Từ Huy lại nhảy nhót lon ton chạy vào phòng mang ra một đống bản vẽ khoe khoang.
Ông trời ạ...
Ngô Khảo Ký thấy gì?
Một kết cấu động cơ hơi nước – turbine cánh quạt sơ cấp.
“ Từ đâu nghĩ ra thứ này vậy? “ Ngô Khảo Ký thật muốn bổ não Lý Từ Huy ra để xem, biết đâu nàng cũng là người xuyên không giống hắn. Nhưng Lý Từ Huy là một tay Ngô Khảo Ký dạy dỗ cho nên Ký quả quyết Lý Từ Huy là người cổ đại, mọi kiến thức nàng có là do Ngô Khảo Ký dạy cho.
“ Thì anh dạy đó... hơi nươc, áp suất tạo thành luồng khí nóng chuyển động... giống như gió vậy... phù phù phù” Lý Từ Huy phùng mang trợn má má thổi thổi mô phỏng ý tưởng của nàng...
“ Mà gó thì làm chong chóng tre xoay... cho nên kết hợp lại sẽ như vậy... thứ này thiếp nghĩ sẽ tốt hơn cái A ... Ae...”
“ Aeolipile...” Ngô Khảo Ký chỉnh lại...
“ Phải phải ... tốt hơn Aeolipile “ Lý Từ Huy vểnh mặt kiêu ngạo, thực trẻ con tính tình...
Có điều chỉ trong giây lát thì Lý Từ Huy lại xụ mặt....
“ Nhưng mà chúng nó xoay nhanh quá... nối tơ còn không kịp xoay của chúng” Lý Từ Huy phụng phịu chỉ chỉ chỏ chỏ....
Hai người nói chuyện toàn những từ khó hiểu, người thời này nếu nghe họ nói chuyện chắc chắn sẽ câm nín luôn.
“ Nàng làm thêm hai cái bánh đà một lớn một chỏ, chu vi bánh đà nhỏ nhỏ hơn, cho nên nó quay được một vòng thì bánh đà lớn chỉ quay được 1/5 hoặc 1/10 vòng tùy theo kích thước đôi bên chênh lệch” Ngô Khảo Ký cầm bút vẽ hai cái hình tròn cộng thêm dây dai để mô phỏng cho Lý Từ Huy hiểu... chế tạo bánh răng quá khó và tốn kém , chế tạo bánh đà trơn bằng gỗ và dây đai kết nối thì dễ hơn và rẻ....
“ Hay quá... Phu quân thật thông minh quá” Lý Từ Huy reo lên sung sướng cầm lấy tờ giấy có hình vẽ của Ngô Khảo Ký mà xoay một vòng, hình ảnh cô gái nhỏ tung tăng dưới náng chiều xoay xoay cũng khiến Ký xốn sang.
“ Thôi được rồi, để anh chỉnh lại cho em... muốn dòng khí nóng có tốt nhất thì chỗ này phải kín... dòng vận chuyển nào cũng gây nên giúp cánh quạt xoay. Dòng nước chảy, gió, dòng hơi nước nóng đề vậy”
Ngô Khảo Ký tiện tay hoàn thiện thiết kế cho Lý Từ Huy....
“ Ôi chao... thiên hạ toàn nói láo về phu quân, phu quân mới là thông minh nhất nhất” Lý Từ Huy mắt sáng lên mê muội... khen lấy được chồng mình.
“ Nghê thiên hạ nói gì rồi?” Ngô Khảo Ký cười đểu... chắc nàng lại nghe được quá khứ không mấy tốt đẹp của cỗ thân thể này..
“ Thì thì.... nói chung bọn họ nói láo, thiếp không tin “ Lý Từ Huy mặt đỏ bừng bối rối.
“ Được rồi... bọn họ là nói đúng, có một khoảng thời gia ta không tốt, cưới nàng rồi ta thấy cần sống trách nhiệm hơn... được chưa” Ngô Khảo Ký mỉm cười giải thích... hắn giang hai tay để vợ nhỏ giúp hắn cởi chiến giáp... thứ quỷ này thật khó sử dụng. Quang Minh Khải giáp của Đại Việt có kết cấu giống người Tống, nhưng Tống là ở phương bắc khí hâu mát mẻ, mặc thứ này không có khó chịu mấy.
Ở Đại Việt mặc Quang Minh Khải giáp thật sự như đánh vật, trong ngoài mấy lớp áp dày, lớp giáp thì bắt nắng nóng rừng rực như lò thiêu...
Thêm vào đó là giáp nặng , trọng lượng lại tì vào hai vai rất dễ gây mỏi. Ngô Khảo Ký thuộc dạng thể chất vượt trội cũng cảm thấy hết sức khó chịu..
“Hây da...” Lý Từ Huy cô gái nhỏ muốn giúp chồng nhấc chiến giáp lên mà không nổi mặt đã đỏ nay vận sức càng thêm đỏ...
“ Hây cái gì mà hây... người nàng được mấy cân thịt mà đòi nhấc chiến giáp...” Ngô Khảo Ký cười mắng.
Hắn chỉ cần Lý Từ Huy giúp cởi đai phía sau lưng thôi... Ngô Khảo Ký dũ ra chiến giáp treo lên giá... thứ này dùng không được. Ngô Khảo Ký đang tính toán để thay đổi loại giáp này.
“ À mấy ngày nữa rất có thể ta sẽ không ở nhà nhiều, nàng chớ buồn đấy, nếu buồn thì đọc thếm sách ở đây có mấy cuốn, hoặc nghiên cứu làm mấy thứ máy móc mà nàng thích” Ngô Khảo Ký ngồi xuống nghỉ ngơi, uống một chốc trà coi như giải khát.
“ Phu quân đi đâu....” Lý Từ Huy mặt sụ xuống, tháng này là đoạn thời gian nàng cảm thấy thoải mái và an toàn nhất vì có chồng ở bên, những ngày tháng hãi hùng trong cung đã qua đi. Chính vì vậy Lý Từ Huy rất ỉ vào Ngô Khảo Ký, nghe tin hắn không về nhà thì cảm thấy không hề vui chút nào...
Ai cũng biết Hồng Đức thịnh thế, nhưng mấy ai biết đến được thời kỳ Diên Ninh, nếu sống sót qua được tam vương tranh vị, phải chăng Đại Việt lại có thêm một nền thịnh thế huy hoàng không kém?