Ngô Khảo Ký choàng tỉnh giấc.
Bên cạnh hắn vợ yêu vẫn còn đang khò khò ngác ngang người hắn mà ngủ…
“Khiếp khủng… ngủ mà nước rớt nước dãi đến sợ hãi”
Ngô Khảo Ký đã cưới vợ được gần tháng rồi. Đây là nhiệm vụ bắt buộc trong một loạt nhiệm vụ phải làm nếu muốn sống yên ở thế giới này.
Tên phi nhân loại chủng tộc Zolzic kia đã căn dặn Ký rất rõ. Nhiệm vụ đầu tiên phải cầu hôn ngay công chúa Lý Từ Huy ngay khi thức tỉnh sau khi xuyên không. Như vậy sẽ tránh được bi kịch cho cả hai. Tiếp theo là tầm năm 1085 phải đến vùng Palestine cứu một thằng tên Benjamin chết mẹ nào đó, rồi phải đến vùng Normandy cứu một thằng khỉ nào đó tên Richard con trai riêng của công tước Robert của vùng này.
Đem cả hai về nuôi dạy truyền kiến thức và hỗ trợ chúng xây dựng hai đế chế Frank cùng Israel.
Thật điên cái đầu, mình kiếp này một nghèo hai trắng, danh tiếng thối hoắc sống ở Đại Việt chưa chắc xong còn phải giúp hai thằng đẩu đâu xây Đế Chế… thiên lộn.
Ký còn chưa biết mình có mò lên được vị trí Thái Uý Đại Việt hay không . Ở đó mà giúp người khác xây dựng Đế Chế.
Có điều cầu hôn thì được.
Lý Từ Huy dù sao cũng là con gái nhỏ của Thượng Dương Hoàng Thái Hậu. Phe thua trong đấu tranh chính trị.
Ai thèm cưới nàng quái đâu, Ỷ Lan lại chả muốn đá nàng văng đi cho xong ấy.
Cho nên Ngô Khảo Ký kì kèo người mẹ tiện nghi, Đỗ Thị kỳ kèo khóc lóc với Ngô Thường Hiến, lại doạ dẫm em trai béo Đỗ Như Thanh.
Hai tên này muối mặt đi cầu thân với Ỷ Lan Thái Hậu.
Vậy là có đám cưới.
Mười sáu gần mười bảy tuổi công chúa Lý Từ Huy về nhà họ Ngô làm dâu. Ký cũng không có làm gì nàng cả, đêm tân hôn nằm ôm nhau ngủ thôi, thân thể còi cọc này không thể làm bừa, chưa đến tuổi mang bầu nguy hiểm. Là bác sĩ cho nên Ký hiểu và giữ cho vợ nhỏ.
Kể cũng lạ, hai người như trời sinh một cặp vậy, lật mạng che mặt tức là cảm thấy gắn kết được luôn. Rất tự nhiên mà sán lấy nhau không rời. Ngô Khảo Ký cũng khó mà tưởng tượng nổi tại sao lại như vậy, không thể lý giải vì sao hắn có thể rung động trước một cô gái cổ nhân và có cảm giác yêu ngay từ ngày đầu gặp mặt…
Ưm ưm….
“ Ưm cái gì mà ưm… mặt trời đứng bóng kìa… dậy mau đi còn phải chào hỏi mẹ chồng …” Ký dục…
Chúa lười…
Mà cũng không phải lười… ham đọc sách đêm , đọc đến quên ngủ nên dậy muộn…
“ Ui chao….”
Ai đó tung chăn cuống quýt sợ hãi bật dậy bắt đầu sửa soạn…
“ Nàng ở nhà đọc tiếp sách toán và lý, tối về ta kiểm tra…. Ta đi quân doanh trước…”
Ngô Khảo Ký qua vệ sinh, nô tỳ bên cạnh phục vụ ngơ ngơ không hiểu nhị thiếu gia và công chúa nói gì…
“ Ưm Ưm…”
“ Trà nhẹ thôi rách lợi giờ” Ngô Khảo Ký cười mắng…
Bàn trải đánh răng bằng sợ tre mềm được luộc và tước kỹ. Kem đánh răng là muối, bột vỏ sò nghiền mịn, thêm vào một ít đá huỳnh thạch nghiền để bảo vệ men răng. Chuẩn chỉnh kem đánh răng chất lượng cao.
Lý Từ Huy rất rất rất thông minh, học cái gì cũng nhanh, tuy mẹ nàng mới bị ép chết dính cú shock tâm lý nặng, nhưng với sự động viên chăm sóc của Ký đã giúp nàng đỡ hơn nhiều và tính cánh đã cởi mở lắm….
“ Ưm ưm…. “ Lý Từ Huy miệng phùng ra ngậm bàn trải mà hung hăng gật đầu.
Lý Từ Huy có thể lười Ký không được lười, Lý Từ Huy thuộc dạng công chúa bị hắt hủi. Đất phong nghe ghê cả ngàn mẫu ruộng nhưng mà là ở tít Huyện Chính Hoà , Châu Bố Chính.
Tính toán trên bản đồ hẳn là thuộc địa phận Quảng Bình…
Nơi này được tính là biên ải Đại Việt rồi.
Dính vào Lý Từ Huy thì Ngô Khải Ký lên chức phò mã trấn thủ Bố Chính… coi như bị đi đày.
Bà Đỗ Thị Diệu Hương , mẫu thân của cỗ thân thể này nghe tin vậy thì khóc lên khóc xuống khiến Ký cũng phiền lòng.
Ký xuyên không là cưỡng ép, linh hồn chủ của thân thể không hề tử vong mà bị tên Zolzic kia bằng cách nào đó cưỡng ép hoà nhập vào Ký, từ đó Ký bị ảnh hưởng luôn các mối tình cảm , quan hệ của cỗ thân thể này.
Cho nên thấy bà Hương khóc thì Ký phiền lòng vô cùng, cũng không hiểu phải động viên ra sao.
Cũng may có cụ Lý Thường Kiệt áp vào nếu không thì chẳng biết bà Hương sẽ làm loạn đến mức độ nào nữa.
Ngô Khảo Ký nhanh chóng nhất để đến quân doanh.
Hắn đã tìm hiểu tình hình của Bố Chính, rất bết bát. Tặc cướp tung hoành, dân thì nghèo đói, kinh tế chẳng có gì ngoài 4 ngàn mẫu ruộng công , thêm một ngàn mẫu ruộng đất phong của Lý Từ Huy, nhưng thông tin báo về thì 1 ngàn mẫu đó là ruộng hoang đã lâu không canh tác.
Cho nên chỉ còn hai tháng nữa bị đuổi đi Bố Chính , Ngô Khảo Ký phải tích cực chuẩn bị nếu không thì chỉ có thể cạp sỏi ở đó mà ăn.
Quân đội là gốc dễ lập thân của Ngô gia đệ tử. Tình hình Bố Chính lại phức tạp, cho nên Ngô Khảo Ký từ sau khi cưới vợ đã “biến đổi hoàn toàn”. Không còn ăn chơi phá phách, đá gà chọi chó, khi nam bá nữ. Vị nhị thiếu gia của Ngô thị này liên tục cả ngày lăn lộn thao trường với quân sĩ mà hắn được nắm giữ khi đến Bố Chính. Điều này khiến cả Ngô thị vui vẻ. Lãng tử hồi đầu mà... đúng là cưới vợ vào thay đổi hẳn, tốt lên rất nhiều.
Ngay cả lão Ngô Thường Hiến rất khắt khe và cực kỳ không ưng ý đứa con thứ hai này cũng trở nên hài lòng hơn rất nhiều. Lão thầm nhủ, nếu biết sớm chuyện sẽ như vậy thì năm 18 tuổi đã ép Ngô Khảo Ký cưới vợ rồi.
Sự thật Ngô Khảo Ký thay đổi vì linh hồn của hắn không còn là Ngô Khảo Ký cũ mà là sự kết hợp với Ngô Huy Tuấn và lấy Ngô Huy Tuấn làm chủ đạo. Mà bản chất của Ngô Huy Tuấn là hạt tinh thần từ một tên Zolzic mạnh mẽ nhất vũ trụ, bât kể lúc nào cũng có thể thức tỉnh.
Đây cũng chính là lý do vì sao linh hồn hạt tinh thần của Ngô Khảo Ký lại có IQ vượt trội dù đã bị Genostont nghiêm trọng phong tỏa trước đó, và cũng lý giải luôn là tại sao trong thời gian vòng lặp thì Ngô Khảo Ký linh hồn có thể nhiều lần thức tỉnh rồi thực hiện các vai diễn khác nhau để điều hướng lịch sử. Với một linh hồn bình thường nếu chịu dày vò như vậy thì sớm vỡ vụn tan tành rồi.
Giờ đây vòng lặp đã phá, thế giới này không còn hạn chế và sẽ không có bất kỳ can thiệp nào từ bên ngoài nó sẽ vận hành théo cách mới với < Khối Ý Thức> cùng < Quy tắc> bị trộn chung một chỗ, không ai làm gì được ai, chỉ có thể trơ mắt nhìn thế giới phát triển mà không thể can thiệp.
Chỉ tính riêng điều này thì Genostont đã chiến thắng tất cả. Ít nhất cho dù Ngô Khảo Ký chưa thức tỉnh, nhưng đó vẫn được coi là di sản của Genostont và có thể can thiệp thế giới nhân loại.
“ Ngô Tam, Đỗ Liễm, trang bị của chúng ta yêu cầu đã được đáp ứng chưa?”
Ngô Khảo Ký thân vừa đến quân doanh, vẫn còn chưa xuống ngựa đã hô hào mà hỏi hai tên lão binh thân tín.
“ Bẩm Cậu hai, chúng bề tôi đã liên hệ cùng xưởng rèn của gia tộc, bọn họ dựa theo thiết kế của Cậu để chế tạo. Nhưng cậu biết đó, việc rèn vũ khí, khội giáp rất chập, bên đó nói cần một năm mới có thể hoàn thành”
Ngô Tam đứng một bên chắp tay thưa.
“ Nói đùa cái gì vậy, có mấy tấm cương thiết che ngực, mấy cái mũ cương thiết, mây thanh gươm thôi mà?”
Ngô Khảo Ký trợn mắt quát lên, trong đầu hắn đang nghĩ xưởng Ngô gia bọn họ lười nhác, nhe nói Ngô gia ở Phong Châu xưởng tư nhân có đến hơn 200 công tượng chính và nhiều học đồ.
Ngô Khảo Ký cần có mấy cái trang bị cho 500 quân, mỗi ngày rèn tầm 100 thiết bị, chưa đến 1 tuần là hoàn thành. Giờ lại chây lười đến mức cần gần năm mới xong. Điều này khiến Ngô Khảo Ký quá sức tức giận.
Ngô Tam, Đỗ Liễm méo mặt nhìn nhau không biết nói gì.
Cậu hai đã chăm chỉ và tốt lên rất nhiều, nhưng cậu toàn có những đòi hỏi vô lý. Làm sao trong thời gian ngắn có thể rèn nhiêu trang bị như vậy, Cậu có biết một thanh vũ khí cương thiết tốt đáng giá bao nhiêu quan tiền không?
Dựa theo quy của của cậu đề ra thì 500 bộ trang bị mà cậu muốn ít nhất sẽ tốn đến sau đến mười ngàn quan tiền. Kiếm hai lưỡi cương thiết 3 cân ( 1,5kg) cộng cả công rèn giá chung 3-4 lượng là rẻ nhất. Giáp ngực cương thiết 5 cân , giáp vai cương thiết 3 cân, lại còn hộ quyển 2 cân cương thiết thứ này tuy không cần công rèn nhiều nhưng lại tốn thiết cũn cần dến 5-6 lượng. Mũ giáp cương thiết rất khó rèn cũng đáng giá 3 lượng. Tổng cộng tình ra để trang bị cho 500 quân theo ý của cậu cần đến bảy tám ngàn lượng bạc.
Đây là con số trên trời cậu biết không, ngay cả Thiên Thư Quân nhóm mạnh nhất là Long Dực quân cũn làm gì có trang bị kiểu như cậu nói. Bọn Long Dực quân có kiếm cương thết, mũ da, cùng một tấm hộ tâm kính bằng gang. Đó đã là siêu cấp trang bị rồi.
Không còn cách nào khác. Đỗ Liễm dành rõ ràng bẩm báo lại cho Ngô Khảo Ký hiểu, rèn vũ khí không hề rễ như vậy và quá tốn thời gian. Vũ khí đắt đỏ vô cùng chứ không như Ngô Khảo Ký tưởng tượng như vậy.
Ai cũng biết Hồng Đức thịnh thế, nhưng mấy ai biết đến được thời kỳ Diên Ninh, nếu sống sót qua được tam vương tranh vị, phải chăng Đại Việt lại có thêm một nền thịnh thế huy hoàng không kém?