Lỡ Yêu Anh Mất Rồi

Chương 10: Dinh thự



Trên lầu, người quản lí mở căn phòng trống. Bên trong, căn phòng được bài trí theo phong cách hiện đại xen lẫn một chút cổ điển, còn có điều hoà đã được bật sẵn, ở giữa căn phòng là một bộ bàn ghế lớn đủ 10 người ngồi.

Hạo Hiên bước vào căn phòng theo sau là Lam Anh và Linh Lung. Vừa vào gió thổi từ điều hoà mát lạnh khiến cả căn phòng trở nên thoáng mát.

Cả ba ngồi vào bàn, người quản lí đứng gần bàn ăn nói:

“ Chúng tôi sẽ đem đồ ăn lên ngay cho ngài! Mong ngài đợi vài phút!”. Nói rồi người quản lí đi ra ngoài.

Trong lúc đợi, Lam Anh và Linh Lung nói chuyện cười đùa với nhau, Hạo Hiên thì nghiêm túc đọc bản báo cáo mà thư kí của anh gửi.

Sau vài phút, phục vụ bưng đồ ăn lên. Mỗi món ăn đều được trang trí trông rất ngon mắt. Linh Lung gắp miếng cá ăn với gương mặt mãn nguyện nói:

“Ừmmmm! Ngon lắm! Cậu thử miếng cá này đi!” Linh Lung gắp miếng cá cho Lam Anh.

Cứ vậy cả ba cùng dùng bữa ăn, sau khi ăn xong cả ba người đi xuống quầy thanh toán.

Thấy vậy người quản lí niềm nở nói:

“Chủ của chúng tôi nói bữa ăn này sẽ không tính tiền của ngài! Cảm ơn Đinh tổng đã ghé qua!”

Nói rồi người quản lí đi đến mở cửa kính trọng chào cả ba người.

Hạo Hiên lấy xe tiếp tục chở Linh Lung và Lam Anh đến nơi dã ngoại của một người bạn của anh.



Vừa đến nơi, cổng tự động mở Hạo Hiên cứ vậy đi cả xe vào sân.

Xuống xe, Lam Anh thấy trước mặt là một dinh thự hoành tráng và sang trọng. Hai bên sân: một bên là trang trại ngựa, một bên là một vườn hoa rộng lớn có vài khoảng trống để dựng lều cắm trại.

Lam Anh nhìn xung quanh rồi nói với Linh Lung với vẻ mặt hạnh phúc:

“Đẹp thật đấy! Phong cảnh lãng mạn! Lần đầu tiên tớ được nhìn thấy đấy!”

Hạo Hiên nghe thấy thì cười thầm rồi nói với Lam Anh với giọng điệu dịu dàng trìu mến:

“Em thấy vui là được! Từ giờ tới tối chúng ta sẽ cưỡi ngựa,rồi sẽ sang bên vườn hoa bên kia dựng trại và ăn đồ nướng.”

Lam Anh mặt hơi đỏ ửng nhìn người đàn ông dịu dàng với mình trước mắt, bỗng cô thấy một phút giây nào đó cô đã động lòng rồi nhưng lại bị phá vỡ không khí bởi tiếng gọi của Linh Lung:

“Lam Anh! Cậu nhìn con ngựa màu trắng đằng kia đi! Nó đẹp quá, trông nó giống con ngựa của hoàng tử mà tớ hay đọc lúc nhỏ!” Linh Lung đứng gần trang trại vừa nói vừa chỉ về phía con ngựa màu trắng ở phía xa.

Lúc đó, một người quản gia phong thái điềm đạm bình tĩnh đi đến chỗ Hạo Hiên rồi nói:

“Chào Đinh tổng! Tôi là quản gia ở đây. Rất vui vì ngài lại ghé đến dinh thư của ngài David. Ngài ấy có dặn lại rằng nếu ngài đến đây có thể tận hưởng tất cả phục vụ ở đây và hiện tại ngài ấy có việc bận không thể đón tiếp ngài, tôi xin phép thay mặt ngài David đón tiếp ngài giúp ngài có những trải nghiệm hài lòng nhất khi ở đây.”

Hạo Hiên điềm tĩnh nói với quản gia:

“Cho tôi gửi lời cảm ơn đến David.”

Người quản gia đưa tay về hướng đến phòng thay đồ nói:



“Trước tiên, mời ngài và hai vị tiểu thư đây vào phòng thay đồ riêng để chuẩn bị cưỡi ngựa.”.

||||| Truyện đề cử: Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |||||

Lam Anh và Linh Lung hớn hở chạy trước còn Hạo Hiên từ từ đi theo sau.

Sau khi thay đồ, cả ba người đi chọn ngựa, vì Hạo Hiên đã từng đến đây nhiều lần nên có ngựa riêng, còn Lam Anh và Linh Lung được một người hướng dẫn ở đó giới thiệu và chọn ra được hai con ngựa tốt nhất.

Cả ba dắt ngựa của mình vào sân của trang trại. Mặc dù Lam Anh rất muốn cưỡi ngựa nhưng cô lại không biết làm như thế nào, Hạo Hiên thấy vậy bèn đi đến chỗ cô, anh ân cần hỏi:

“Em làm sao vậy, có cần tôi giúp em không?”

Lam Anh nhìn Hạo Hiên nói:

“Cháu không biết cưỡi ngựa!”

Nghe vậy Hạo Hiên chèo lên lưng ngựa đưa một tay xuống trước mặt cô với phong thái lịch lãm nói:

“Lên đây, tôi sẽ dạy em.”

Lam Anh ngại ngùng đưa tay đặt lên tay Hạo Hiên, anh kéo cô lên ngồi trước mình rồi cưỡi ngựa đi quanh trang trại.

Còn Linh Lung vì từ nhỏ đã được học cưỡi ngựa nên giờ cô ấy rất thành thạo. Linh Lung nhìn thấy Hạo Hiên và Lam Anh cùng cưỡi chung một con ngựa bèn suy nghĩ 7749 viễn cảnh ngôn tình.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.